古诗词

赠相士

张宣

桂丛始华香满院,烝龙有客来相见。guì cóng shǐ huá xiāng mǎn yuàn,zhēng lóng yǒu kè lái xiāng jiàn。
自言幼读许负书,烂烂双瞳炯若电。zì yán yòu dú xǔ fù shū,làn làn shuāng tóng jiǒng ruò diàn。
瞪予丰采夸再三,昔何蠖屈今豹变。dèng yǔ fēng cǎi kuā zài sān,xī hé huò qū jīn bào biàn。
穷官得之谈笑顷,不用文场苦鏖战。qióng guān dé zhī tán xiào qǐng,bù yòng wén chǎng kǔ áo zhàn。
人生所贵能自知,我尝镜中见吾面。rén shēng suǒ guì néng zì zhī,wǒ cháng jìng zhōng jiàn wú miàn。
两颧赪色耳无轮,龌龊低头共鄙贱。liǎng quán chēng sè ěr wú lún,wò chuò dī tóu gòng bǐ jiàn。
纵如眉目差疏秀,已分半生食破研。zòng rú méi mù chà shū xiù,yǐ fēn bàn shēng shí pò yán。
长吟抱膝倚青天,看尽投林飞鸟倦。zhǎng yín bào xī yǐ qīng tiān,kàn jǐn tóu lín fēi niǎo juàn。
封侯骨相岂不殊,飞虎头颅加颔燕。fēng hóu gǔ xiāng qǐ bù shū,fēi hǔ tóu lú jiā hàn yàn。
拨灰煨芋且勿言,门外秋江净如练。bō huī wēi yù qiě wù yán,mén wài qiū jiāng jìng rú liàn。

张宣

元明间常州府江阴人,初名瑄,字藻重,一作藻仲。少负才名,明洪武元年以考礼征,预修《元史》。太祖召至殿廷,擢翰林院编修,常呼为张家小秀才。洪武六年谪徙濠梁,道中卒。 张宣的作品>>

猜您喜欢

桐庐舟行

张宣

自在眠沙鸟,参差上濑船。zì zài mián shā niǎo,cān chà shàng lài chuán。
乱峰寒笛外,疏雨暮钟前。luàn fēng hán dí wài,shū yǔ mù zhōng qián。
滩转疑无路,林深别有天。tān zhuǎn yí wú lù,lín shēn bié yǒu tiān。
羊裘怀隐者,高节已千年。yáng qiú huái yǐn zhě,gāo jié yǐ qiān nián。

感兴

张宣

天下竟如何,阳微气少和。tiān xià jìng rú hé,yáng wēi qì shǎo hé。
南冠瞻北斗,吴女解淮歌。nán guān zhān běi dòu,wú nǚ jiě huái gē。
邻壤青犹燧,江流白自波。lín rǎng qīng yóu suì,jiāng liú bái zì bō。
古来经略事,不在杀伤多。gǔ lái jīng lüè shì,bù zài shā shāng duō。

吴江夜泊

张宣

风壤三州接,江湖一水过。fēng rǎng sān zhōu jiē,jiāng hú yī shuǐ guò。
虹消沧海雨,日落洞庭波。hóng xiāo cāng hǎi yǔ,rì luò dòng tíng bō。
羌笛《梅花引》,吴歈《子夜歌》。qiāng dí méi huā yǐn,wú yú zi yè gē。
从军古云乐,吾意竟如何。cóng jūn gǔ yún lè,wú yì jìng rú hé。

苏编修昌龄挽诗

张宣

遗编三叹古稀声,分得乾坤一气清。yí biān sān tàn gǔ xī shēng,fēn dé qián kūn yī qì qīng。
天上故人俱告老,江南小子尽知名。tiān shàng gù rén jù gào lǎo,jiāng nán xiǎo zi jǐn zhī míng。
琼花后土醒春梦,夜月空梁黯旧情。qióng huā hòu tǔ xǐng chūn mèng,yè yuè kōng liáng àn jiù qíng。
地下修文书正朔,也知不独晋渊明。dì xià xiū wén shū zhèng shuò,yě zhī bù dú jìn yuān míng。

长洲春雨

张宣

东风涨新绿,吴雨断复鸣。dōng fēng zhǎng xīn lǜ,wú yǔ duàn fù míng。
细淹花粉堕,斜晕水纹生。xì yān huā fěn duò,xié yūn shuǐ wén shēng。
台琴不成弄,廊屟俱有声。tái qín bù chéng nòng,láng xiè jù yǒu shēng。
朝观思无邪,白鸟烟江明。cháo guān sī wú xié,bái niǎo yān jiāng míng。

采莲曲和朱秦仲

张宣

吴娃荡兰桨,采莲戏绿波。wú wá dàng lán jiǎng,cǎi lián xì lǜ bō。
苦心留翠房,低头避高荷。kǔ xīn liú cuì fáng,dī tóu bì gāo hé。
采莲不得藕,刺伤将奈何。cǎi lián bù dé ǒu,cì shāng jiāng nài hé。
凉风动影扇,因之发阳阿。liáng fēng dòng yǐng shàn,yīn zhī fā yáng ā。

送范上人

张宣

上人虎丘住,日夕临剑池。shàng rén hǔ qiū zhù,rì xī lín jiàn chí。
炯如摩尼珠,性照光陆离。jiǒng rú mó ní zhū,xìng zhào guāng lù lí。
丛林岁腊长,故国霜露滋。cóng lín suì là zhǎng,gù guó shuāng lù zī。
袈裟映初日,遍礼天人师。jiā shā yìng chū rì,biàn lǐ tiān rén shī。
自缘缔方外,因之劳远思。zì yuán dì fāng wài,yīn zhī láo yuǎn sī。

与慈邑诸公会宿茅甫生驻鹤楼得夜字

张宣

白水冒平田,积阴过初夏。bái shuǐ mào píng tián,jī yīn guò chū xià。
风雨招友生,琴樽相慰藉。fēng yǔ zhāo yǒu shēng,qín zūn xiāng wèi jí。
飞梯倚孤撑,连峰竞回迓。fēi tī yǐ gū chēng,lián fēng jìng huí yà。
晦冥岩壑变,空翠林木亚。huì míng yán hè biàn,kōng cuì lín mù yà。
疏烟截山秃,微月露天罅。shū yān jié shān tū,wēi yuè lù tiān xià。
僧钟隔远寺,渔火候归舍。sēng zhōng gé yuǎn sì,yú huǒ hòu guī shě。
鹤影渚云迷,风声涧泉罢。hè yǐng zhǔ yún mí,fēng shēng jiàn quán bà。
投迹山水邦,脱身纷俗驾。tóu jì shān shuǐ bāng,tuō shēn fēn sú jià。
久忘簪组累,不待休沐暇。jiǔ wàng zān zǔ lèi,bù dài xiū mù xiá。
饮酣心为壮,时危气逾下。yǐn hān xīn wèi zhuàng,shí wēi qì yú xià。
佳会不再期,兹游偶来乍。jiā huì bù zài qī,zī yóu ǒu lái zhà。
鸡鸣起营营,莫忘永清夜。jī míng qǐ yíng yíng,mò wàng yǒng qīng yè。

赠铁笔屠宗哲

张宣

秦灰已冷文字灭,峄山火焚石鼓裂。qín huī yǐ lěng wén zì miè,yì shān huǒ fén shí gǔ liè。
跨斯肩籀属何人,汉隶唐分竞殊劣。kuà sī jiān zhòu shǔ hé rén,hàn lì táng fēn jìng shū liè。
若人笔力森积铁,屋雨漏痕钗股折。ruò rén bǐ lì sēn jī tiě,wū yǔ lòu hén chāi gǔ zhé。
燕京死却茅召之,四明乃遇屠宗哲。yàn jīng sǐ què máo zhào zhī,sì míng nǎi yù tú zōng zhé。
亭前墨妙声登登,野客海乡归未能。tíng qián mò miào shēng dēng dēng,yě kè hǎi xiāng guī wèi néng。
预拂悬崖一片石,要须元结颂中兴。yù fú xuán yá yī piàn shí,yào xū yuán jié sòng zhōng xīng。