古诗词

赋得秦淮送宋仲珩

朱芾

春涨晓沄沄,空明澹孤屿。chūn zhǎng xiǎo yún yún,kōng míng dàn gū yǔ。
中流送行舟,绿波渺南浦。zhōng liú sòng xíng zhōu,lǜ bō miǎo nán pǔ。
鸥从青镜下,人立沧溟语。ōu cóng qīng jìng xià,rén lì cāng míng yǔ。
素縠漾凉飙,圆纹散疏雨。sù hú yàng liáng biāo,yuán wén sàn shū yǔ。
桃叶怀旧题,后庭歌吊古。táo yè huái jiù tí,hòu tíng gē diào gǔ。
因之寄离情,前洲采芳杜。yīn zhī jì lí qíng,qián zhōu cǎi fāng dù。

朱芾

明初松江府华亭人,字孟辨。洪武初官编修,改中书舍人。才思飘逸,工词章,兼善翰墨,真草篆隶清润遒劲,风度不凡。画山水人物亦佳。 朱芾的作品>>

猜您喜欢

为志学聘君题惠麓秋晴图

朱芾

第二泉头坐晚晴,满林松籁杂溪声。dì èr quán tóu zuò wǎn qíng,mǎn lín sōng lài zá xī shēng。
涤烦老去卢鸿一,谢俗归来卫叔卿。dí fán lǎo qù lú hóng yī,xiè sú guī lái wèi shū qīng。
未必《茶经》随火化,拟寻茅屋待春耕。wèi bì chá jīng suí huǒ huà,nǐ xún máo wū dài chūn gēng。
卧游画里违清赏,裹茗它年石上烹。wò yóu huà lǐ wéi qīng shǎng,guǒ míng tā nián shí shàng pēng。

自题芦洲聚雁图

朱芾

夜窗听雨话巴山,又入潇湘水竹间。yè chuāng tīng yǔ huà bā shān,yòu rù xiāo xiāng shuǐ zhú jiān。
满渚冥鸿谁得似,碧天飞去又飞还。mǎn zhǔ míng hóng shuí dé shì,bì tiān fēi qù yòu fēi hái。

寄张子政

朱芾

野政老人隐者流,清溪绕屋似愚沟。yě zhèng lǎo rén yǐn zhě liú,qīng xī rào wū shì yú gōu。
自编蒲叶作素简,时泻松花洗玉舟。zì biān pú yè zuò sù jiǎn,shí xiè sōng huā xǐ yù zhōu。
仲连未遽蹈东海,孺子还复栖南州。zhòng lián wèi jù dǎo dōng hǎi,rú zi hái fù qī nán zhōu。
别来清事想不废,诗成应画李营丘。bié lái qīng shì xiǎng bù fèi,shī chéng yīng huà lǐ yíng qiū。