古诗词

贺阎宗源升都宪

祁顺

昭代兴文治,群才集庙堂。zhāo dài xīng wén zhì,qún cái jí miào táng。
乾坤钟间气,家国得贤良。qián kūn zhōng jiān qì,jiā guó dé xián liáng。
夫子关中彦,声华天下彰。fū zi guān zhōng yàn,shēng huá tiān xià zhāng。
器同山?峞,量与海汪洋。qì tóng shān wéi,liàng yǔ hǎi wāng yáng。
早奋三年翼,曾穿百步杨。zǎo fèn sān nián yì,céng chuān bǎi bù yáng。
琼林先得隽,粉署暂为郎。qióng lín xiān dé juàn,fěn shǔ zàn wèi láng。
李白胸藏锦,毛君颖脱囊。lǐ bái xiōng cáng jǐn,máo jūn yǐng tuō náng。
朋侪推政誉,后学仰词章。péng chái tuī zhèng yù,hòu xué yǎng cí zhāng。
拜命辞双阙,司储总一方。bài mìng cí shuāng quē,sī chǔ zǒng yī fāng。
军需劳计量,俗弊喜更张。jūn xū láo jì liàng,sú bì xǐ gèng zhāng。
惠爱春无迹,公平水有防。huì ài chūn wú jì,gōng píng shuǐ yǒu fáng。
欢谣腾道路,重望彻岩廊。huān yáo téng dào lù,zhòng wàng chè yán láng。
圣主垂清眷,天门赐宠光。shèng zhǔ chuí qīng juàn,tiān mén cì chǒng guāng。
秩迁乌府使,班进凤池行。zhì qiān wū fǔ shǐ,bān jìn fèng chí xíng。
责任兼文武,施为领纪纲。zé rèn jiān wén wǔ,shī wèi lǐng jì gāng。
坐分新节钺,荣镇旧封疆。zuò fēn xīn jié yuè,róng zhèn jiù fēng jiāng。
手握兵符重,身承诏旨香。shǒu wò bīng fú zhòng,shēn chéng zhào zhǐ xiāng。
三军归号令,两事在安攘。sān jūn guī hào lìng,liǎng shì zài ān rǎng。
德意勤宣布,流波善激扬。dé yì qín xuān bù,liú bō shàn jī yáng。
长空横鸷鸟,当道绝豺狼。zhǎng kōng héng zhì niǎo,dāng dào jué chái láng。
坐对坚贞柏,行寻蔽芾棠。zuò duì jiān zhēn bǎi,xíng xún bì fèi táng。
门前森画戟,帐下拥牙璋。mén qián sēn huà jǐ,zhàng xià yōng yá zhāng。
地控幽燕远,山连朔漠长。dì kòng yōu yàn yuǎn,shān lián shuò mò zhǎng。
海门通碣石,京路接渔阳。hǎi mén tōng jié shí,jīng lù jiē yú yáng。
按部驰骢马,防秋定犬羊。àn bù chí cōng mǎ,fáng qiū dìng quǎn yáng。
指麾擎白羽,谈笑把干将。zhǐ huī qíng bái yǔ,tán xiào bǎ gàn jiāng。
恩蔼三冬日,威凝九夏霜。ēn ǎi sān dōng rì,wēi níng jiǔ xià shuāng。
福星消疾祲,卿月照逃亡。fú xīng xiāo jí jìn,qīng yuè zhào táo wáng。
拱璧无瑕垢,长材是栋梁。gǒng bì wú xiá gòu,zhǎng cái shì dòng liáng。
勋名从此进,事业固难量。xūn míng cóng cǐ jìn,shì yè gù nán liàng。
自顾蒹葭质,尝陪珠玉傍。zì gù jiān jiā zhì,cháng péi zhū yù bàng。
殷勤双望眼,展转九回肠。yīn qín shuāng wàng yǎn,zhǎn zhuǎn jiǔ huí cháng。
风采惊超异,云途隔渺茫。fēng cǎi jīng chāo yì,yún tú gé miǎo máng。
裁诗将贺意,凭寄雁高翔。cái shī jiāng hè yì,píng jì yàn gāo xiáng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

蔡太守复和示遂答之

祁顺

诗来两度慰深思,一日沉吟十二时。shī lái liǎng dù wèi shēn sī,yī rì chén yín shí èr shí。
白雪调高真寡和,效颦应合笑东施。bái xuě diào gāo zhēn guǎ hé,xiào pín yīng hé xiào dōng shī。

丙午中秋

祁顺

边城四度赏中秋,节序惊心似水流。biān chéng sì dù shǎng zhōng qiū,jié xù jīng xīn shì shuǐ liú。
明月满窗人自醉,不须携酒到南楼。míng yuè mǎn chuāng rén zì zuì,bù xū xié jiǔ dào nán lóu。

雪梅为陈宪副题

祁顺

姑射仙人小白兄,冰肌玉骨自生成。gū shè xiān rén xiǎo bái xiōng,bīng jī yù gǔ zì shēng chéng。
向来曾睹春风面,月满孤山雪未晴。xiàng lái céng dǔ chūn fēng miàn,yuè mǎn gū shān xuě wèi qíng。

朝端卿佐近日一番新矣粹之书来谓我辈如深涧老松冷看桃李常换春风也因即其言作一绝

祁顺

春风桃李费栽培,一度飘零一度开。chūn fēng táo lǐ fèi zāi péi,yī dù piāo líng yī dù kāi。
惟有涧松偏耐冷,天公留作栋梁材。wéi yǒu jiàn sōng piān nài lěng,tiān gōng liú zuò dòng liáng cái。

黄州道中小酌

祁顺

溪含云影树含烟,海绕青山路绕田。xī hán yún yǐng shù hán yān,hǎi rào qīng shān lù rào tián。
潇洒草亭闲坐久,不知红日已中天。xiāo sǎ cǎo tíng xián zuò jiǔ,bù zhī hóng rì yǐ zhōng tiān。

二十日至偏桥

祁顺

城郭巍巍镇大荒,一溪环抱众山降。chéng guō wēi wēi zhèn dà huāng,yī xī huán bào zhòng shān jiàng。
太平人物今全盛,不信偏桥是外邦。tài píng rén wù jīn quán shèng,bù xìn piān qiáo shì wài bāng。

红梅为钟大参题

祁顺

姑射真人玉雪姿,偶陪西母宴瑶池。gū shè zhēn rén yù xuě zī,ǒu péi xī mǔ yàn yáo chí。
醉来换却春风面,只有清香似旧时。zuì lái huàn què chūn fēng miàn,zhǐ yǒu qīng xiāng shì jiù shí。

偏桥夜雨

祁顺

身事蹉跎愧此生,六年踪迹滞边城。shēn shì cuō tuó kuì cǐ shēng,liù nián zōng jì zhì biān chéng。
惊回半枕思乡梦,酒醒更阑闻雨声。jīng huí bàn zhěn sī xiāng mèng,jiǔ xǐng gèng lán wén yǔ shēng。

十二月十三日夜周翠渠请饮有为南戏者

祁顺

画堂红烛醉逡巡,深夜归来月转轮。huà táng hóng zhú zuì qūn xún,shēn yè guī lái yuè zhuǎn lún。
自是斯文情缱绻,不因歌舞易留人。zì shì sī wén qíng qiǎn quǎn,bù yīn gē wǔ yì liú rén。

有自西川来镇远者使獭捕鱼甚巧周翠渠同何贰守观之欲赋未就间以语予遂为四句

祁顺

水獭从来解捕鲜,何人移巧自西川。shuǐ tǎ cóng lái jiě bǔ xiān,hé rén yí qiǎo zì xī chuān。
不知所得能多少,慎勿驱鱼过别渊。bù zhī suǒ dé néng duō shǎo,shèn wù qū yú guò bié yuān。

翠渠和余捕鱼之作重有所警盖君子乐善忘己之心也顺思心前言之惷而嘉翠渠之贤更用韵以谢

祁顺

惷言鱼味愧芳鲜,好善真成海纳川。chǔn yán yú wèi kuì fāng xiān,hǎo shàn zhēn chéng hǎi nà chuān。
颜色訑訑今不少,比君奚啻隔天渊。yán sè yí yí jīn bù shǎo,bǐ jūn xī chì gé tiān yuān。

路籁坡

祁顺

千仞山头屈曲通,万株乔木翳虚空。qiān rèn shān tóu qū qū tōng,wàn zhū qiáo mù yì xū kōng。
鹧鸪似识行人意,啼向烟霞杳霭中。zhè gū shì shí xíng rén yì,tí xiàng yān xiá yǎo ǎi zhōng。

木根坡

祁顺

山插青天径路长,木根凌乱树苍凉。shān chā qīng tiān jìng lù zhǎng,mù gēn líng luàn shù cāng liáng。
白云满地闲如许,应笑往来人自忙。bái yún mǎn dì xián rú xǔ,yīng xiào wǎng lái rén zì máng。

道逢商者

祁顺

薄宦相縻去又回,敝车冲雨度崔嵬。báo huàn xiāng mí qù yòu huí,bì chē chōng yǔ dù cuī wéi。
谁言险地逢人少,也有行商为利来。shuí yán xiǎn dì féng rén shǎo,yě yǒu xíng shāng wèi lì lái。

山行写怀

祁顺

路上崚嶒半是云,断崖荒涧总愁人。lù shàng léng céng bàn shì yún,duàn yá huāng jiàn zǒng chóu rén。
勤劳本为公家事,非是王尊不爱身。qín láo běn wèi gōng jiā shì,fēi shì wáng zūn bù ài shēn。