古诗词

贺阎宗源升都宪

祁顺

昭代兴文治,群才集庙堂。zhāo dài xīng wén zhì,qún cái jí miào táng。
乾坤钟间气,家国得贤良。qián kūn zhōng jiān qì,jiā guó dé xián liáng。
夫子关中彦,声华天下彰。fū zi guān zhōng yàn,shēng huá tiān xià zhāng。
器同山?峞,量与海汪洋。qì tóng shān wéi,liàng yǔ hǎi wāng yáng。
早奋三年翼,曾穿百步杨。zǎo fèn sān nián yì,céng chuān bǎi bù yáng。
琼林先得隽,粉署暂为郎。qióng lín xiān dé juàn,fěn shǔ zàn wèi láng。
李白胸藏锦,毛君颖脱囊。lǐ bái xiōng cáng jǐn,máo jūn yǐng tuō náng。
朋侪推政誉,后学仰词章。péng chái tuī zhèng yù,hòu xué yǎng cí zhāng。
拜命辞双阙,司储总一方。bài mìng cí shuāng quē,sī chǔ zǒng yī fāng。
军需劳计量,俗弊喜更张。jūn xū láo jì liàng,sú bì xǐ gèng zhāng。
惠爱春无迹,公平水有防。huì ài chūn wú jì,gōng píng shuǐ yǒu fáng。
欢谣腾道路,重望彻岩廊。huān yáo téng dào lù,zhòng wàng chè yán láng。
圣主垂清眷,天门赐宠光。shèng zhǔ chuí qīng juàn,tiān mén cì chǒng guāng。
秩迁乌府使,班进凤池行。zhì qiān wū fǔ shǐ,bān jìn fèng chí xíng。
责任兼文武,施为领纪纲。zé rèn jiān wén wǔ,shī wèi lǐng jì gāng。
坐分新节钺,荣镇旧封疆。zuò fēn xīn jié yuè,róng zhèn jiù fēng jiāng。
手握兵符重,身承诏旨香。shǒu wò bīng fú zhòng,shēn chéng zhào zhǐ xiāng。
三军归号令,两事在安攘。sān jūn guī hào lìng,liǎng shì zài ān rǎng。
德意勤宣布,流波善激扬。dé yì qín xuān bù,liú bō shàn jī yáng。
长空横鸷鸟,当道绝豺狼。zhǎng kōng héng zhì niǎo,dāng dào jué chái láng。
坐对坚贞柏,行寻蔽芾棠。zuò duì jiān zhēn bǎi,xíng xún bì fèi táng。
门前森画戟,帐下拥牙璋。mén qián sēn huà jǐ,zhàng xià yōng yá zhāng。
地控幽燕远,山连朔漠长。dì kòng yōu yàn yuǎn,shān lián shuò mò zhǎng。
海门通碣石,京路接渔阳。hǎi mén tōng jié shí,jīng lù jiē yú yáng。
按部驰骢马,防秋定犬羊。àn bù chí cōng mǎ,fáng qiū dìng quǎn yáng。
指麾擎白羽,谈笑把干将。zhǐ huī qíng bái yǔ,tán xiào bǎ gàn jiāng。
恩蔼三冬日,威凝九夏霜。ēn ǎi sān dōng rì,wēi níng jiǔ xià shuāng。
福星消疾祲,卿月照逃亡。fú xīng xiāo jí jìn,qīng yuè zhào táo wáng。
拱璧无瑕垢,长材是栋梁。gǒng bì wú xiá gòu,zhǎng cái shì dòng liáng。
勋名从此进,事业固难量。xūn míng cóng cǐ jìn,shì yè gù nán liàng。
自顾蒹葭质,尝陪珠玉傍。zì gù jiān jiā zhì,cháng péi zhū yù bàng。
殷勤双望眼,展转九回肠。yīn qín shuāng wàng yǎn,zhǎn zhuǎn jiǔ huí cháng。
风采惊超异,云途隔渺茫。fēng cǎi jīng chāo yì,yún tú gé miǎo máng。
裁诗将贺意,凭寄雁高翔。cái shī jiāng hè yì,píng jì yàn gāo xiáng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

侍御出巡

祁顺

吏民奔走候星轺,山岳无情也动摇。lì mín bēn zǒu hòu xīng yáo,shān yuè wú qíng yě dòng yáo。
不为苍生求利病,更将何事答清朝。bù wèi cāng shēng qiú lì bìng,gèng jiāng hé shì dá qīng cháo。

示政敕二子

祁顺

诗礼相传在鲤庭,儒家元不羡金籯。shī lǐ xiāng chuán zài lǐ tíng,rú jiā yuán bù xiàn jīn yíng。
人言幼小须勤学,况尔如今渐长成。rén yán yòu xiǎo xū qín xué,kuàng ěr rú jīn jiàn zhǎng chéng。

南关五十里至权店

祁顺

平生结得看山缘,足迹东南路几千。píng shēng jié dé kàn shān yuán,zú jì dōng nán lù jǐ qiān。
此日西来山更好,翠屏千叠锦连乾。cǐ rì xī lái shān gèng hǎo,cuì píng qiān dié jǐn lián qián。

褫亭驿庭盘松一株有蛟龙攫拿状

祁顺

头角峥嵘不记年,寒枝如铁叶如烟。tóu jiǎo zhēng róng bù jì nián,hán zhī rú tiě yè rú yān。
驿亭风雪三更后,却恐老龙飞上天。yì tíng fēng xuě sān gèng hòu,què kǒng lǎo lóng fēi shàng tiān。

自长子过长平驿

祁顺

长平高馆一番新,贾相门庭迹已陈。zhǎng píng gāo guǎn yī fān xīn,jiǎ xiāng mén tíng jì yǐ chén。
万事废兴元有数,后人空自笑前人。wàn shì fèi xīng yuán yǒu shù,hòu rén kōng zì xiào qián rén。

交城分司与孙廷用酌别口号

祁顺

薄暮交城共驻骖,翠壶红烛动春酣。báo mù jiāo chéng gòng zhù cān,cuì hú hóng zhú dòng chūn hān。
明朝又向青山别,君指河东我冀南。míng cháo yòu xiàng qīng shān bié,jūn zhǐ hé dōng wǒ jì nán。

陈方伯雨中请饮答以口号二首

祁顺

夏中甘雨不为迟,方伯开筵正及时。xià zhōng gān yǔ bù wèi chí,fāng bó kāi yán zhèng jí shí。
明日尽欢须彻夜,殷勤先报主人知。míng rì jǐn huān xū chè yè,yīn qín xiān bào zhǔ rén zhī。

陈方伯雨中请饮答以口号二首

祁顺

祷雨无嫌得雨迟,田苗犹是发生时。dǎo yǔ wú xián dé yǔ chí,tián miáo yóu shì fā shēng shí。
分明听得舆人颂,方伯忧民天地知。fēn míng tīng dé yú rén sòng,fāng bó yōu mín tiān dì zhī。

又和孙延用韵

祁顺

盾日炎炎遇傅霖,斯民忧乐最关心。dùn rì yán yán yù fù lín,sī mín yōu lè zuì guān xīn。
逢人试问田间水,昨夜添来几许深。féng rén shì wèn tián jiān shuǐ,zuó yè tiān lái jǐ xǔ shēn。

重阳后一日过黄花岭

祁顺

冀北霜风透布袍,重阳随处可登高。jì běi shuāng fēng tòu bù páo,zhòng yáng suí chù kě dēng gāo。
马蹄又过黄花岭,那得黄花荐浊醪。mǎ tí yòu guò huáng huā lǐng,nà dé huáng huā jiàn zhuó láo。

晋府世殿下请宴和诗二绝

祁顺

际遇贤王真可喜,臣僚如坐春风里。jì yù xián wáng zhēn kě xǐ,chén liáo rú zuò chūn fēng lǐ。
宝贤乐善重诗书,昔日河间未堪比。bǎo xián lè shàn zhòng shī shū,xī rì hé jiān wèi kān bǐ。

晋府世殿下请宴和诗二绝

祁顺

晋藩宫阙倚云天,有幸频来醉锦筵。jìn fān gōng quē yǐ yún tiān,yǒu xìng pín lái zuì jǐn yán。
四海升平同一乐,不因光景重流连。sì hǎi shēng píng tóng yī lè,bù yīn guāng jǐng zhòng liú lián。

十二月十六日同张文璧朝世殿下和诗一绝

祁顺

制作清高识睿才,笔花常向梦中开。zhì zuò qīng gāo shí ruì cái,bǐ huā cháng xiàng mèng zhōng kāi。
天然写出阳春调,下里巴人不敢裁。tiān rán xiě chū yáng chūn diào,xià lǐ bā rén bù gǎn cái。

和世殿下送子出阁

祁顺

茅土分封自帝家,王孙仁厚十分嘉。máo tǔ fēn fēng zì dì jiā,wáng sūn rén hòu shí fēn jiā。
成周德化今尤盛,麟趾振振未足夸。chéng zhōu dé huà jīn yóu shèng,lín zhǐ zhèn zhèn wèi zú kuā。

世殿下设宴相待作绝句一章敬和

祁顺

诗如金石韵相宣,七步宁饶子建先。shī rú jīn shí yùn xiāng xuān,qī bù níng ráo zi jiàn xiān。
欲识宝贤清意味,光风霁月浩无边。yù shí bǎo xián qīng yì wèi,guāng fēng jì yuè hào wú biān。