古诗词

何氏孝节诗

祁顺

亭亭华表莞溪上,孝节名高照闾巷。tíng tíng huá biǎo guǎn xī shàng,xiào jié míng gāo zhào lǘ xiàng。
闺门至行动九重,致有洪恩自天降。guī mén zhì xíng dòng jiǔ zhòng,zhì yǒu hóng ēn zì tiān jiàng。
人谁无舅姑,反唇勃溪将何如。rén shuí wú jiù gū,fǎn chún bó xī jiāng hé rú。
人谁无夫妇,失节移天纷莫数。rén shuí wú fū fù,shī jié yí tiān fēn mò shù。
卓哉贤妇心,不与常人同。zhuó zāi xián fù xīn,bù yǔ cháng rén tóng。
舅姑吾所主,良人吾所从。jiù gū wú suǒ zhǔ,liáng rén wú suǒ cóng。
于此尚无情,天地何处容。yú cǐ shàng wú qíng,tiān dì hé chù róng。
高堂婴疾吾悽恻,刲股为糜充药食。gāo táng yīng jí wú qī cè,kuī gǔ wèi mí chōng yào shí。
股肉犹可生,舅姑难再得。gǔ ròu yóu kě shēng,jiù gū nán zài dé。
此身岂忍为亲惜,一朝疾平百忧释。cǐ shēn qǐ rěn wèi qīn xī,yī cháo jí píng bǎi yōu shì。
良人早逝身无依,悲号不是伤春啼。liáng rén zǎo shì shēn wú yī,bēi hào bù shì shāng chūn tí。
寒灯伴机杼,夜雨愁空闺。hán dēng bàn jī zhù,yè yǔ chóu kōng guī。
宁死勿作他人妻,山石可转心不移。níng sǐ wù zuò tā rén qī,shān shí kě zhuǎn xīn bù yí。
吁嗟孝节有如此,扶植纲常厚伦理。xū jiē xiào jié yǒu rú cǐ,fú zhí gāng cháng hòu lún lǐ。
矧当末世风俗溃,妇中却有真男子,小人纷纷当愧死。shěn dāng mò shì fēng sú kuì,fù zhōng què yǒu zhēn nán zi,xiǎo rén fēn fēn dāng kuì sǐ。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

壬子仲冬上京族中弟侄送过石门而别

祁顺

相送情深过石门,醉中分袂暗销魂。xiāng sòng qíng shēn guò shí mén,zuì zhōng fēn mèi àn xiāo hún。
举头一望人何处,远树苍茫无数村。jǔ tóu yī wàng rén hé chù,yuǎn shù cāng máng wú shù cūn。

壬子仲冬上京族中弟侄送过石门而别

祁顺

南北舟中两渺茫,相思情与海天长。nán běi zhōu zhōng liǎng miǎo máng,xiāng sī qíng yǔ hǎi tiān zhǎng。
隔篷侵晓闻人语,犹讶诸君在耳傍。gé péng qīn xiǎo wén rén yǔ,yóu yà zhū jūn zài ěr bàng。

遇乡人

祁顺

江海波涛驿路尘,往来都是利名人。jiāng hǎi bō tāo yì lù chén,wǎng lái dōu shì lì míng rén。
相逢不必论相识,才听乡谈便觉亲。xiāng féng bù bì lùn xiāng shí,cái tīng xiāng tán biàn jué qīn。

挽李汉章郎中五首

祁顺

数椽别业宝山傍,诗酒相忘旧醉乡。shù chuán bié yè bǎo shān bàng,shī jiǔ xiāng wàng jiù zuì xiāng。
风景不留人去远,落花啼鸟送斜阳。fēng jǐng bù liú rén qù yuǎn,luò huā tí niǎo sòng xié yáng。

挽李汉章郎中五首

祁顺

西徼粮刍积渐丰,榆林山下路新通。xī jiǎo liáng chú jī jiàn fēng,yú lín shān xià lù xīn tōng。
三军得隽风尘静,犹记当年馈饷功。sān jūn dé juàn fēng chén jìng,yóu jì dāng nián kuì xiǎng gōng。

挽李汉章郎中五首

祁顺

赈饥遥为主分忧,百万生灵病已瘳。zhèn jī yáo wèi zhǔ fēn yōu,bǎi wàn shēng líng bìng yǐ chōu。
一派濠梁亭下水,载君遗爱日东流。yī pài háo liáng tíng xià shuǐ,zài jūn yí ài rì dōng liú。

挽李汉章郎中五首

祁顺

忧国忘家一片心,使星何事遽销沉。yōu guó wàng jiā yī piàn xīn,shǐ xīng hé shì jù xiāo chén。
遗诗子姓传清白,不羡囊中陆贾金。yí shī zi xìng chuán qīng bái,bù xiàn náng zhōng lù jiǎ jīn。

挽李汉章郎中五首

祁顺

久欲题诗吊谪仙,伤心还记十年前。jiǔ yù tí shī diào zhé xiān,shāng xīn hái jì shí nián qián。
何时斗酒亲携去,酹向绵山宿草烟。hé shí dòu jiǔ qīn xié qù,lèi xiàng mián shān sù cǎo yān。

六月二十七日邀叔厚伯诚可大文哲四内翰时雍司厅元善道鸣德章三地官小酌适阴雨客有难意遂成口号速之

祁顺

买得长安酒一杯,客边谁共好怀开。mǎi dé zhǎng ān jiǔ yī bēi,kè biān shuí gòng hǎo huái kāi。
故人有意怜衰病,旧雨不如今雨来。gù rén yǒu yì lián shuāi bìng,jiù yǔ bù rú jīn yǔ lái。

过天津怀刘世美旧同寅二首

祁顺

天津才子美风仪,山郡漂零老一麾。tiān jīn cái zi měi fēng yí,shān jùn piāo líng lǎo yī huī。
却忆东曹同事后,半生无复共襟期。què yì dōng cáo tóng shì hòu,bàn shēng wú fù gòng jīn qī。

过天津怀刘世美旧同寅二首

祁顺

万户千门接水云,思君何处再逢君。wàn hù qiān mén jiē shuǐ yún,sī jūn hé chù zài féng jūn。
西风一笛山阳路,满耳凄凉不忍闻。xī fēng yī dí shān yáng lù,mǎn ěr qī liáng bù rěn wén。

沔河

祁顺

娘子关头露一泓,滔滔东下势如倾。niáng zi guān tóu lù yī hóng,tāo tāo dōng xià shì rú qīng。
英雄争战多遗恨,千古奔流洗未平。yīng xióng zhēng zhàn duō yí hèn,qiān gǔ bēn liú xǐ wèi píng。

芹泉驿一饭

祁顺

省参元是岭南仙,惯食香芹更饮泉。shěng cān yuán shì lǐng nán xiān,guàn shí xiāng qín gèng yǐn quán。
今日驿厨供此味,故园清思浩无边。jīn rì yì chú gōng cǐ wèi,gù yuán qīng sī hào wú biān。

十一月初五日出巡至太原县

祁顺

太原风物颇萧条,官劣民疲土俗浇。tài yuán fēng wù pǒ xiāo tiáo,guān liè mín pí tǔ sú jiāo。
独有傍城山色好,四时苍翠逼云霄。dú yǒu bàng chéng shān sè hǎo,sì shí cāng cuì bī yún xiāo。

清源县分司后庭双柏

祁顺

亭亭两柏省堂西,乌鸟来啼凤鸟栖。tíng tíng liǎng bǎi shěng táng xī,wū niǎo lái tí fèng niǎo qī。
愿借化工培养力,百年高节与云齐。yuàn jiè huà gōng péi yǎng lì,bǎi nián gāo jié yǔ yún qí。