古诗词

夏日观莲忆濂溪雅趣

王凤翎

何年白社种青莲,君子堂开俨昔贤。hé nián bái shè zhǒng qīng lián,jūn zi táng kāi yǎn xī xián。
逃暑共寻泉石约,采芳重结水云缘。táo shǔ gòng xún quán shí yuē,cǎi fāng zhòng jié shuǐ yún yuán。
郫筒香注流霞满,仙掌珠擎湛露圆。pí tǒng xiāng zhù liú xiá mǎn,xiān zhǎng zhū qíng zhàn lù yuán。
三径不知身已隐,尚从濓洛问真诠。sān jìng bù zhī shēn yǐ yǐn,shàng cóng lián luò wèn zhēn quán。

王凤翎

王凤翎,字九苞,又字仪明、宜明,号鸣冈。东莞人。明世宗嘉靖三十四年(一五五五)举人。官广西宜山知县。事见清道光《广东通志》卷七四。 王凤翎的作品>>

猜您喜欢

潞河闻长笛

王凤翎

帝里莺花隔翠微,短蓬长笛晚依依。dì lǐ yīng huā gé cuì wēi,duǎn péng zhǎng dí wǎn yī yī。
天清洞府龙争吼,风细秦楼凤欲飞。tiān qīng dòng fǔ lóng zhēng hǒu,fēng xì qín lóu fèng yù fēi。
江渚凄声生客况,关山晴色照人衣。jiāng zhǔ qī shēng shēng kè kuàng,guān shān qíng sè zhào rén yī。
可堪吹却梅花落,肠断天涯春又归。kě kān chuī què méi huā luò,cháng duàn tiān yá chūn yòu guī。

送岑省轩还东莞

王凤翎

握手初逢燕市中,笑随群侠竞相雄。wò shǒu chū féng yàn shì zhōng,xiào suí qún xiá jìng xiāng xióng。
倾尊夜醉卢沟月,说剑寒生易水风。qīng zūn yè zuì lú gōu yuè,shuō jiàn hán shēng yì shuǐ fēng。
倦足九衢怜跃马,归心万里羡冥鸿。juàn zú jiǔ qú lián yuè mǎ,guī xīn wàn lǐ xiàn míng hóng。
湘兰沅芷如堪赠,好寄新栽碧水东。xiāng lán yuán zhǐ rú kān zèng,hǎo jì xīn zāi bì shuǐ dōng。

夏日观莲忆濂溪雅趣

王凤翎

习家池馆足留连,十丈重开玉井莲。xí jiā chí guǎn zú liú lián,shí zhàng zhòng kāi yù jǐng lián。
清影半摇朱幕外,暗香微动绿漪前。qīng yǐng bàn yáo zhū mù wài,àn xiāng wēi dòng lǜ yī qián。
披襟北海浑无暑,对酒南薰恰有缘。pī jīn běi hǎi hún wú shǔ,duì jiǔ nán xūn qià yǒu yuán。
自别周郎谁是主,劳心空寄爱莲篇。zì bié zhōu láng shuí shì zhǔ,láo xīn kōng jì ài lián piān。

送李聚吾父母转北司徒郎

王凤翎

才瞻棨戟下炎荒,又促公车入帝乡。cái zhān qǐ jǐ xià yán huāng,yòu cù gōng chē rù dì xiāng。
画省含香新宠渥,金亭飞舄旧循良。huà shěng hán xiāng xīn chǒng wò,jīn tíng fēi xì jiù xún liáng。
延津剑拂秋霜肃,南海珠悬夜月光。yán jīn jiàn fú qiū shuāng sù,nán hǎi zhū xuán yè yuè guāng。
东事正当戎马急,边储谁念转输忙。dōng shì zhèng dāng róng mǎ jí,biān chǔ shuí niàn zhuǎn shū máng。

赠幕史粹公罢政归钓鳌台

王凤翎

懒从鹓序点朝班,万里金华一日还。lǎn cóng yuān xù diǎn cháo bān,wàn lǐ jīn huá yī rì hái。
白马青袍何意绪,江云川月足怡颜。bái mǎ qīng páo hé yì xù,jiāng yún chuān yuè zú yí yán。
鹰扬不入公车梦,鸥狎长随钓艇闲。yīng yáng bù rù gōng chē mèng,ōu xiá zhǎng suí diào tǐng xián。
笑我六鳌犹未试,相从溪上且观澜。xiào wǒ liù áo yóu wèi shì,xiāng cóng xī shàng qiě guān lán。

万竹歌

王凤翎

昔贤所居雅爱竹,一竿两竿浑不俗。xī xián suǒ jū yǎ ài zhú,yī gān liǎng gān hún bù sú。
今见高人爱更多,百竿千竿犹未足。jīn jiàn gāo rén ài gèng duō,bǎi gān qiān gān yóu wèi zú。
等闲种得万成林,一望幽森相映绿。děng xián zhǒng dé wàn chéng lín,yī wàng yōu sēn xiāng yìng lǜ。
满前君子皆虚心,出门岂谓交游独。mǎn qián jūn zi jiē xū xīn,chū mén qǐ wèi jiāo yóu dú。
松梅添此友成三,凤凰依之鸣各六。sōng méi tiān cǐ yǒu chéng sān,fèng huáng yī zhī míng gè liù。
渭川曾埒万户侯,山阳不换千钟粟。wèi chuān céng liè wàn hù hóu,shān yáng bù huàn qiān zhōng sù。
寻芳尤记竹边来,过门不辨为谁屋。xún fāng yóu jì zhú biān lái,guò mén bù biàn wèi shuí wū。
绿阴相与久盘桓,疑是淇园与共谷。lǜ yīn xiāng yǔ jiǔ pán huán,yí shì qí yuán yǔ gòng gǔ。
清风时动声琅琅,恍然万籁宣亭毒。qīng fēng shí dòng shēng láng láng,huǎng rán wàn lài xuān tíng dú。
须臾瘦影横江干,此君形象都归目。xū yú shòu yǐng héng jiāng gàn,cǐ jūn xíng xiàng dōu guī mù。
平安从此报无穷,簇簇龙孙争吐玉。píng ān cóng cǐ bào wú qióng,cù cù lóng sūn zhēng tǔ yù。