古诗词

寄赠万德躬时在清江

刘崧

文章名世自有神,诗家之秀今何人。wén zhāng míng shì zì yǒu shén,shī jiā zhī xiù jīn hé rén。
豫章特达迈先辈,一出已绝江西尘。yù zhāng tè dá mài xiān bèi,yī chū yǐ jué jiāng xī chén。
乾坤悠悠入清旷,叹息斯人欲谁向。qián kūn yōu yōu rù qīng kuàng,tàn xī sī rén yù shuí xiàng。
清秋鹰隼破陡绝,白日骅骝动悲壮。qīng qiū yīng sǔn pò dǒu jué,bái rì huá liú dòng bēi zhuàng。
时携宝玦青珊瑚,看花调笑当垆姝。shí xié bǎo jué qīng shān hú,kàn huā diào xiào dāng lú shū。
结交老苍五六辈,议论已逼东西都。jié jiāo lǎo cāng wǔ liù bèi,yì lùn yǐ bī dōng xī dōu。
功名不来心独苦,却望美人思遥浦。gōng míng bù lái xīn dú kǔ,què wàng měi rén sī yáo pǔ。
月中吹笛上丹丘,烟际飞帆拂天姥。yuè zhōng chuī dí shàng dān qiū,yān jì fēi fān fú tiān lǎo。
浩然吊古登高台,谁能酌子黄金罍。hào rán diào gǔ dēng gāo tái,shuí néng zhuó zi huáng jīn léi。
石桥听雨青枫合,海门望日丹霞开。shí qiáo tīng yǔ qīng fēng hé,hǎi mén wàng rì dān xiá kāi。
县中许令高闲者,闻子悲歌在林野。xiàn zhōng xǔ lìng gāo xián zhě,wén zi bēi gē zài lín yě。
自蹑双履行相迎,手攀碧萝郤鞍马。zì niè shuāng lǚ xíng xiāng yíng,shǒu pān bì luó xì ān mǎ。
秋风九月吹吴关,复忽鼓棹从东还。qiū fēng jiǔ yuè chuī wú guān,fù hū gǔ zhào cóng dōng hái。
匡庐云锦九千仞,片片飞落新诗间。kuāng lú yún jǐn jiǔ qiān rèn,piàn piàn fēi luò xīn shī jiān。
独携稚子怜远别,草堂临流故幽绝。dú xié zhì zi lián yuǎn bié,cǎo táng lín liú gù yōu jué。
少年吐气成紫霓,揽发何堪半如雪。shǎo nián tǔ qì chéng zǐ ní,lǎn fā hé kān bàn rú xuě。
却从帅幕坐谈兵,直以精采空鲵鲸。què cóng shuài mù zuò tán bīng,zhí yǐ jīng cǎi kōng ní jīng。
楼船东下海波净,剑光夜出清江城。lóu chuán dōng xià hǎi bō jìng,jiàn guāng yè chū qīng jiāng chéng。
由来壮志在裋褐,空谷亭亭老楠栝。yóu lái zhuàng zhì zài shù hè,kōng gǔ tíng tíng lǎo nán guā。
亦知扬子奈长贫,岂识相如故多达。yì zhī yáng zi nài zhǎng pín,qǐ shí xiāng rú gù duō dá。
长安冠盖日纷纷,有诏徵贤安得闻。zhǎng ān guān gài rì fēn fēn,yǒu zhào zhēng xián ān dé wén。
白沙翠竹自江岛,隔水卧看西山云。bái shā cuì zhú zì jiāng dǎo,gé shuǐ wò kàn xī shān yún。
我自来西山,城中迹如扫。wǒ zì lái xī shān,chéng zhōng jì rú sǎo。
谁家杨柳鸣黄鹂,忽见秋霜落园枣。shuí jiā yáng liǔ míng huáng lí,hū jiàn qiū shuāng luò yuán zǎo。
双溪之水东北流,上有绣谷青绸缪。shuāng xī zhī shuǐ dōng běi liú,shàng yǒu xiù gǔ qīng chóu móu。
长松遥挂海底月,眼明照见樽中愁。zhǎng sōng yáo guà hǎi dǐ yuè,yǎn míng zhào jiàn zūn zhōng chóu。
愁心复几何,舒卷风中雾。chóu xīn fù jǐ hé,shū juǎn fēng zhōng wù。
落日断云飞,令人思玄度。luò rì duàn yún fēi,lìng rén sī xuán dù。
人生富贵须何时,莫谩穷愁伤汨之。rén shēng fù guì xū hé shí,mò mán qióng chóu shāng mì zhī。
君行可逐白鸥侣,一棹酒船游会稽。jūn xíng kě zhú bái ōu lǚ,yī zhào jiǔ chuán yóu huì jī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

答定上人留楮陂隆福寺寄示二首

刘崧

城郭归来思采苓,又闻飞锡过江亭。chéng guō guī lái sī cǎi líng,yòu wén fēi xī guò jiāng tíng。
水光净想禅心白,山色遥瞻佛顶青。shuǐ guāng jìng xiǎng chán xīn bái,shān sè yáo zhān fú dǐng qīng。
令节题诗蒲截简,清宵煮茗石友瓶。lìng jié tí shī pú jié jiǎn,qīng xiāo zhǔ míng shí yǒu píng。
山房幽赏何由共,长恨伤时醉未醒。shān fáng yōu shǎng hé yóu gòng,zhǎng hèn shāng shí zuì wèi xǐng。

答定上人留楮陂隆福寺寄示二首

刘崧

路入东乡多翠岑,陂湾犹记昔登临。lù rù dōng xiāng duō cuì cén,bēi wān yóu jì xī dēng lín。
上人方丈水竹净,丞相祠堂烟雾深。shàng rén fāng zhàng shuǐ zhú jìng,chéng xiāng cí táng yān wù shēn。
几叶玄文遗古梵,百年胜地筑黄金。jǐ yè xuán wén yí gǔ fàn,bǎi nián shèng dì zhù huáng jīn。
浮云空切兴亡感,分手何由论素心。fú yún kōng qiè xīng wáng gǎn,fēn shǒu hé yóu lùn sù xīn。

游武山

刘崧

武山千丈石为城,缥缈西来紫翠横。wǔ shān qiān zhàng shí wèi chéng,piāo miǎo xī lái zǐ cuì héng。
上砦云连中砦起,南岩钟应北岩鸣。shàng zhài yún lián zhōng zhài qǐ,nán yán zhōng yīng běi yán míng。
林含雨气龙归洞,风度松声鹤载笙。lín hán yǔ qì lóng guī dòng,fēng dù sōng shēng hè zài shēng。
仙客不归尘世换,为君倚剑望蓬瀛。xiān kè bù guī chén shì huàn,wèi jūn yǐ jiàn wàng péng yíng。

和刘府推中孚刘学录仲美诸君游金华山兼怀旷监州二首

刘崧

白旆横江事已非,烧馀林麓转稀微。bái pèi héng jiāng shì yǐ fēi,shāo yú lín lù zhuǎn xī wēi。
山中殿古仙长在,云里庵成人未归。shān zhōng diàn gǔ xiān zhǎng zài,yún lǐ ān chéng rén wèi guī。
武姥漫遗苍玉佩,石人犹拥紫霞衣。wǔ lǎo màn yí cāng yù pèi,shí rén yóu yōng zǐ xiá yī。
兹游不尽怀贤感,鹤影萧萧月满扉。zī yóu bù jǐn huái xián gǎn,hè yǐng xiāo xiāo yuè mǎn fēi。

和刘府推中孚刘学录仲美诸君游金华山兼怀旷监州二首

刘崧

一巘盘回万壑分,故人曾此憩清群。yī yǎn pán huí wàn hè fēn,gù rén céng cǐ qì qīng qún。
雁鸿已失孤飞影,鸾凤空馀五色文。yàn hóng yǐ shī gū fēi yǐng,luán fèng kōng yú wǔ sè wén。
诗冢久埋江上草,使车遥隔岭南云。shī zhǒng jiǔ mái jiāng shàng cǎo,shǐ chē yáo gé lǐng nán yún。
独将一掬伤时泪,忍对黄庭说右军。dú jiāng yī jū shāng shí lèi,rěn duì huáng tíng shuō yòu jūn。

寄赠印山黄巡检进贤

刘崧

茫茫江海暗烟涛,公子临边事武韬。máng máng jiāng hǎi àn yān tāo,gōng zi lín biān shì wǔ tāo。
野砦入云山似印,悬岩飞雨石如刀。yě zhài rù yún shān shì yìn,xuán yán fēi yǔ shí rú dāo。
马头猎罢秋风起,剑底诗成夜月高。mǎ tóu liè bà qiū fēng qǐ,jiàn dǐ shī chéng yè yuè gāo。
寂寞林居最相忆,尘埃凉满旧绨袍。jì mò lín jū zuì xiāng yì,chén āi liáng mǎn jiù tí páo。

题生色海棠

刘崧

生色海棠谁画得,清溪着色最清真。shēng sè hǎi táng shuí huà dé,qīng xī zhe sè zuì qīng zhēn。
柔条破玉枝枝润,细蕊垂丝朵朵匀。róu tiáo pò yù zhī zhī rùn,xì ruǐ chuí sī duǒ duǒ yún。
神女行云巫峡晓,仙娥泣露锦江春。shén nǚ xíng yún wū xiá xiǎo,xiān é qì lù jǐn jiāng chūn。
金盘华屋毋烦荐,日射银屏正恼人。jīn pán huá wū wú fán jiàn,rì shè yín píng zhèng nǎo rén。

挽邓子益

刘崧

犹闻卧病柘塘村,忽报冥栖敛绿原。yóu wén wò bìng zhè táng cūn,hū bào míng qī liǎn lǜ yuán。
哭母仅馀三日泪,忆兄空断十年魂。kū mǔ jǐn yú sān rì lèi,yì xiōng kōng duàn shí nián hún。
藏书已逐家人散,吟卷翻凭故友存。cáng shū yǐ zhú jiā rén sàn,yín juǎn fān píng gù yǒu cún。
乱定重寻迷旧迹,萧萧秋草閟荒园。luàn dìng zhòng xún mí jiù jì,xiāo xiāo qiū cǎo bì huāng yuán。

夜宿永古寺与孤峰上人谈诗

刘崧

莲花池上月如霜,金地无尘夕景凉。lián huā chí shàng yuè rú shuāng,jīn dì wú chén xī jǐng liáng。
海藏暗浮龙影动,露盘微注鹤声长。hǎi cáng àn fú lóng yǐng dòng,lù pán wēi zhù hè shēng zhǎng。
云栖梵钵留僧共,风隐铢衣护佛香。yún qī fàn bō liú sēng gòng,fēng yǐn zhū yī hù fú xiāng。
一夜不眠听说法,雨花撩乱满禅床。yī yè bù mián tīng shuō fǎ,yǔ huā liāo luàn mǎn chán chuáng。

过淘金站

刘崧

乱馀无地寄登临,断陇荒郊噪野禽。luàn yú wú dì jì dēng lín,duàn lǒng huāng jiāo zào yě qín。
山势只今馀减饭,驿名依旧记淘金。shān shì zhǐ jīn yú jiǎn fàn,yì míng yī jiù jì táo jīn。
仙游尚想浮篙度,野战空悲折戟沉。xiān yóu shàng xiǎng fú gāo dù,yě zhàn kōng bēi zhé jǐ chén。
已分扁舟夜漂泊,月明偏照泪沾襟。yǐ fēn biǎn zhōu yè piāo pō,yuè míng piān zhào lèi zhān jīn。

过永和同子永刘宪史游清都观谒苏黄二先生祠

刘崧

金华仙人玉局翁,清都台观五云东。jīn huá xiān rén yù jú wēng,qīng dōu tái guān wǔ yún dōng。
十年丧乱残碑在,前代风流二老同。shí nián sàng luàn cán bēi zài,qián dài fēng liú èr lǎo tóng。
海藏出云龙起蛰,松坛过雨鹤盘空。hǎi cáng chū yún lóng qǐ zhé,sōng tán guò yǔ hè pán kōng。
伤心落日沧江上,万叠青峰照蕊宫。shāng xīn luò rì cāng jiāng shàng,wàn dié qīng fēng zhào ruǐ gōng。

旷维宁于舟中架屋名临清轩

刘崧

旷子雅怀江海情,船头葺屋爱临清。kuàng zi yǎ huái jiāng hǎi qíng,chuán tóu qì wū ài lín qīng。
波间明月有时堕,水底白云终日行。bō jiān míng yuè yǒu shí duò,shuǐ dǐ bái yún zhōng rì xíng。
幽鸟踏波看洗盏,老龙抱石听吹笙。yōu niǎo tà bō kàn xǐ zhǎn,lǎo lóng bào shí tīng chuī shēng。
伤心华屋成尘土,便拟从君觅翠瀛。shāng xīn huá wū chéng chén tǔ,biàn nǐ cóng jūn mì cuì yíng。

送芳上人游兴国清凉寺并柬竹间禅伯

刘崧

又飞云锡度林关,好去清凉第一山。yòu fēi yún xī dù lín guān,hǎo qù qīng liáng dì yī shān。
宝气定随楼阁见,禅心长共水云闲。bǎo qì dìng suí lóu gé jiàn,chán xīn zhǎng gòng shuǐ yún xián。
幡幢说法千华里,瓶钵看经万竹间。fān chuáng shuō fǎ qiān huá lǐ,píng bō kàn jīng wàn zhú jiān。
从此岩栖相见少,肯将诗句落尘寰。cóng cǐ yán qī xiāng jiàn shǎo,kěn jiāng shī jù luò chén huán。

雪夜宿武溪温氏明日赋诗柬存与茂林

刘崧

流水鸣沙雪涨溪,故人家住竹园西。liú shuǐ míng shā xuě zhǎng xī,gù rén jiā zhù zhú yuán xī。
乱馀最爱诗能赋,寒破偏惊酒满携。luàn yú zuì ài shī néng fù,hán pò piān jīng jiǔ mǎn xié。
石壁松杉当夜落,野田荠麦望春齐。shí bì sōng shān dāng yè luò,yě tián jì mài wàng chūn qí。
何时濯足桃花渚,醉踏船舷听鸟啼。hé shí zhuó zú táo huā zhǔ,zuì tà chuán xián tīng niǎo tí。

答胡思斋寄山花数枝

刘崧

故人采药武婆冈,折得山花远寄将。gù rén cǎi yào wǔ pó gāng,zhé dé shān huā yuǎn jì jiāng。
晴露微微沾野佩,洞霞冉冉落书床。qíng lù wēi wēi zhān yě pèi,dòng xiá rǎn rǎn luò shū chuáng。
护风爱近银屏暖,分润惊浮玉井香。hù fēng ài jìn yín píng nuǎn,fēn rùn jīng fú yù jǐng xiāng。
看过青春应尚在,能来莫负酒盈觞。kàn guò qīng chūn yīng shàng zài,néng lái mò fù jiǔ yíng shāng。