古诗词

寄赠万德躬时在清江

刘崧

文章名世自有神,诗家之秀今何人。wén zhāng míng shì zì yǒu shén,shī jiā zhī xiù jīn hé rén。
豫章特达迈先辈,一出已绝江西尘。yù zhāng tè dá mài xiān bèi,yī chū yǐ jué jiāng xī chén。
乾坤悠悠入清旷,叹息斯人欲谁向。qián kūn yōu yōu rù qīng kuàng,tàn xī sī rén yù shuí xiàng。
清秋鹰隼破陡绝,白日骅骝动悲壮。qīng qiū yīng sǔn pò dǒu jué,bái rì huá liú dòng bēi zhuàng。
时携宝玦青珊瑚,看花调笑当垆姝。shí xié bǎo jué qīng shān hú,kàn huā diào xiào dāng lú shū。
结交老苍五六辈,议论已逼东西都。jié jiāo lǎo cāng wǔ liù bèi,yì lùn yǐ bī dōng xī dōu。
功名不来心独苦,却望美人思遥浦。gōng míng bù lái xīn dú kǔ,què wàng měi rén sī yáo pǔ。
月中吹笛上丹丘,烟际飞帆拂天姥。yuè zhōng chuī dí shàng dān qiū,yān jì fēi fān fú tiān lǎo。
浩然吊古登高台,谁能酌子黄金罍。hào rán diào gǔ dēng gāo tái,shuí néng zhuó zi huáng jīn léi。
石桥听雨青枫合,海门望日丹霞开。shí qiáo tīng yǔ qīng fēng hé,hǎi mén wàng rì dān xiá kāi。
县中许令高闲者,闻子悲歌在林野。xiàn zhōng xǔ lìng gāo xián zhě,wén zi bēi gē zài lín yě。
自蹑双履行相迎,手攀碧萝郤鞍马。zì niè shuāng lǚ xíng xiāng yíng,shǒu pān bì luó xì ān mǎ。
秋风九月吹吴关,复忽鼓棹从东还。qiū fēng jiǔ yuè chuī wú guān,fù hū gǔ zhào cóng dōng hái。
匡庐云锦九千仞,片片飞落新诗间。kuāng lú yún jǐn jiǔ qiān rèn,piàn piàn fēi luò xīn shī jiān。
独携稚子怜远别,草堂临流故幽绝。dú xié zhì zi lián yuǎn bié,cǎo táng lín liú gù yōu jué。
少年吐气成紫霓,揽发何堪半如雪。shǎo nián tǔ qì chéng zǐ ní,lǎn fā hé kān bàn rú xuě。
却从帅幕坐谈兵,直以精采空鲵鲸。què cóng shuài mù zuò tán bīng,zhí yǐ jīng cǎi kōng ní jīng。
楼船东下海波净,剑光夜出清江城。lóu chuán dōng xià hǎi bō jìng,jiàn guāng yè chū qīng jiāng chéng。
由来壮志在裋褐,空谷亭亭老楠栝。yóu lái zhuàng zhì zài shù hè,kōng gǔ tíng tíng lǎo nán guā。
亦知扬子奈长贫,岂识相如故多达。yì zhī yáng zi nài zhǎng pín,qǐ shí xiāng rú gù duō dá。
长安冠盖日纷纷,有诏徵贤安得闻。zhǎng ān guān gài rì fēn fēn,yǒu zhào zhēng xián ān dé wén。
白沙翠竹自江岛,隔水卧看西山云。bái shā cuì zhú zì jiāng dǎo,gé shuǐ wò kàn xī shān yún。
我自来西山,城中迹如扫。wǒ zì lái xī shān,chéng zhōng jì rú sǎo。
谁家杨柳鸣黄鹂,忽见秋霜落园枣。shuí jiā yáng liǔ míng huáng lí,hū jiàn qiū shuāng luò yuán zǎo。
双溪之水东北流,上有绣谷青绸缪。shuāng xī zhī shuǐ dōng běi liú,shàng yǒu xiù gǔ qīng chóu móu。
长松遥挂海底月,眼明照见樽中愁。zhǎng sōng yáo guà hǎi dǐ yuè,yǎn míng zhào jiàn zūn zhōng chóu。
愁心复几何,舒卷风中雾。chóu xīn fù jǐ hé,shū juǎn fēng zhōng wù。
落日断云飞,令人思玄度。luò rì duàn yún fēi,lìng rén sī xuán dù。
人生富贵须何时,莫谩穷愁伤汨之。rén shēng fù guì xū hé shí,mò mán qióng chóu shāng mì zhī。
君行可逐白鸥侣,一棹酒船游会稽。jūn xíng kě zhú bái ōu lǚ,yī zhào jiǔ chuán yóu huì jī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

有感

刘崧

棼泯丝绳不可治,纵横豺虎竟相违。fén mǐn sī shéng bù kě zhì,zòng héng chái hǔ jìng xiāng wéi。
春秋有战元非义,曹桧无风不足思。chūn qiū yǒu zhàn yuán fēi yì,cáo guì wú fēng bù zú sī。
野庙祭馀乌逐逐,荒城人散狗累累。yě miào jì yú wū zhú zhú,huāng chéng rén sàn gǒu lèi lèi。
风尘满地居难卜,山泽何年草可蓍。fēng chén mǎn dì jū nán bo,shān zé hé nián cǎo kě shī。

将入富田过深溪闻康山长宗武以视亲药留义山堂不果访赋诗奉寄

刘崧

暮入深林路欲迷,还闻藜杖出山西。mù rù shēn lín lù yù mí,hái wén lí zhàng chū shān xī。
亲庭药裹应常问,仙馆松醪得共携。qīn tíng yào guǒ yīng cháng wèn,xiān guǎn sōng láo dé gòng xié。
落日横江惊虎斗,残星隐树听乌啼。luò rì héng jiāng jīng hǔ dòu,cán xīng yǐn shù tīng wū tí。
相看去住成愁绝,犹拟追寻过别溪。xiāng kàn qù zhù chéng chóu jué,yóu nǐ zhuī xún guò bié xī。

宿下泽颜氏山斋奉柬允大昆仲

刘崧

颜家兄弟好幽栖,洲掩冈回路欲迷。yán jiā xiōng dì hǎo yōu qī,zhōu yǎn gāng huí lù yù mí。
万叠青山云上下,一溪流水屋东西。wàn dié qīng shān yún shàng xià,yī xī liú shuǐ wū dōng xī。
夜筵樽俎银花落,秋雨阶庭玉树齐。yè yán zūn zǔ yín huā luò,qiū yǔ jiē tíng yù shù qí。
惆怅相逢即相别,遗书晏岁拟同携。chóu chàng xiāng féng jí xiāng bié,yí shū yàn suì nǐ tóng xié。

过凤冈赵宪史仲思隐居茆堂

刘崧

凤冈东上见茆庐,知是青原隐者居。fèng gāng dōng shàng jiàn máo lú,zhī shì qīng yuán yǐn zhě jū。
溪水当门宜把钓,石岩傍架好藏书。xī shuǐ dāng mén yí bǎ diào,shí yán bàng jià hǎo cáng shū。
湖山每恨论心晚,城市长疑见面疏。hú shān měi hèn lùn xīn wǎn,chéng shì zhǎng yí jiàn miàn shū。
雅志澄清端有待,风尘满地欲何如。yǎ zhì chéng qīng duān yǒu dài,fēng chén mǎn dì yù hé rú。

八月十五夜玩月龙塘黄氏馆中听王伯允歌诗时值夏江上警报甚急

刘崧

驾鹤峰头月上时,瘗龙塘下客行迟。jià hè fēng tóu yuè shàng shí,yì lóng táng xià kè xíng chí。
十年杀气何时息,万里流光有所思。shí nián shā qì hé shí xī,wàn lǐ liú guāng yǒu suǒ sī。
北去雁鸿天似水,南飞乌鹊夜多枝。běi qù yàn hóng tiān shì shuǐ,nán fēi wū què yè duō zhī。
酒酣顾影那能寐,坐听王郎说剑诗。jiǔ hān gù yǐng nà néng mèi,zuò tīng wáng láng shuō jiàn shī。

田舍夜坐呈子中兄子彦弟

刘崧

洪家塘下青枫树,草屋相依谩一区。hóng jiā táng xià qīng fēng shù,cǎo wū xiāng yī mán yī qū。
物色已随时事异,月明偏照旅怀孤。wù sè yǐ suí shí shì yì,yuè míng piān zhào lǚ huái gū。
殊乡有客歌黄鸟,空谷何人叹白驹。shū xiāng yǒu kè gē huáng niǎo,kōng gǔ hé rén tàn bái jū。
故里凋零归未得,只应随地老樵苏。gù lǐ diāo líng guī wèi dé,zhǐ yīng suí dì lǎo qiáo sū。

携妻子入石龙山

刘崧

十年奔走困风埃,此日飘蓬未拟回。shí nián bēn zǒu kùn fēng āi,cǐ rì piāo péng wèi nǐ huí。
谩说管宁浮海去,真成庞德入山来。mán shuō guǎn níng fú hǎi qù,zhēn chéng páng dé rù shān lái。
窥猿惊挽崖藤落,寻鹿疑逢石壁开。kuī yuán jīng wǎn yá téng luò,xún lù yí féng shí bì kāi。
从此畏人问名姓,短衣草具尽徘徊。cóng cǐ wèi rén wèn míng xìng,duǎn yī cǎo jù jǐn pái huái。

幽事

刘崧

城郭风尘故可伤,村居幽事未能忘。chéng guō fēng chén gù kě shāng,cūn jū yōu shì wèi néng wàng。
闲拈桐叶供题字,时采茆楂当裹粮。xián niān tóng yè gōng tí zì,shí cǎi máo zhā dāng guǒ liáng。
避雨偶寻松作盖,卧云聊借石为床。bì yǔ ǒu xún sōng zuò gài,wò yún liáo jiè shí wèi chuáng。
向来长物成多累,始觉萧然胜故乡。xiàng lái zhǎng wù chéng duō lèi,shǐ jué xiāo rán shèng gù xiāng。

九日奉柬刘方东

刘崧

高秋寂寞逢佳节,尽室飘零愧苦颜。gāo qiū jì mò féng jiā jié,jǐn shì piāo líng kuì kǔ yán。
那有茱萸分客舍,偶随贝叶落禅关。nà yǒu zhū yú fēn kè shě,ǒu suí bèi yè luò chán guān。
故园细雨黄花外,绝塞愁云落木间。gù yuán xì yǔ huáng huā wài,jué sāi chóu yún luò mù jiān。
多谢高情相慰藉,若为携酒上青山。duō xiè gāo qíng xiāng wèi jí,ruò wèi xié jiǔ shàng qīng shān。

晓起

刘崧

墟落苍凉曙色催,鸡鸣已断鸟声回。xū luò cāng liáng shǔ sè cuī,jī míng yǐ duàn niǎo shēng huí。
千峰宿雨随云散,万壑奔泉隐地来。qiān fēng sù yǔ suí yún sàn,wàn hè bēn quán yǐn dì lái。
客路叶飞随处有,故园菊在为谁开。kè lù yè fēi suí chù yǒu,gù yuán jú zài wèi shuí kāi。
愁来心绪浑无赖,自掩柴扉坐绿苔。chóu lái xīn xù hún wú lài,zì yǎn chái fēi zuò lǜ tái。

过沙村闻思庵因记往年孙理问奉参政全公檄命驻兵山中招徕东南之负固者时余客军中留刘君方东所常从孙侯游庵中溪山不殊风尘方张怀念今昔因赋诗柬刘并识余志

刘崧

故人孙宰忆同游,跃马分麾驻上头。gù rén sūn zǎi yì tóng yóu,yuè mǎ fēn huī zhù shàng tóu。
塞外旌旗非旧日,山中钟磬自清秋。sāi wài jīng qí fēi jiù rì,shān zhōng zhōng qìng zì qīng qiū。
云松暝合侵崖径,霜叶寒飞扑涧流。yún sōng míng hé qīn yá jìng,shuāng yè hán fēi pū jiàn liú。
满眼风尘愁更住,为君惆怅独登楼。mǎn yǎn fēng chén chóu gèng zhù,wèi jūn chóu chàng dú dēng lóu。

悲风

刘崧

悲风野烧断平原,竟日南天毒雾繁。bēi fēng yě shāo duàn píng yuán,jìng rì nán tiān dú wù fán。
十日羁穷徒自苦,百年生事欲谁论。shí rì jī qióng tú zì kǔ,bǎi nián shēng shì yù shuí lùn。
荒村日落虎争道,败屋天寒乌啄门。huāng cūn rì luò hǔ zhēng dào,bài wū tiān hán wū zhuó mén。
不待他时苦陈迹,眼前兴废已销魂。bù dài tā shí kǔ chén jì,yǎn qián xīng fèi yǐ xiāo hún。

仲冬二日由下径舆疾还珠林悼风景之顿殊幸茆庐之无恙喜赋一首

刘崧

村桥路断日无光,不似常时入故乡。cūn qiáo lù duàn rì wú guāng,bù shì cháng shí rù gù xiāng。
野鼠穴粮依蔓草,田乌啼子上枯桑。yě shǔ xué liáng yī màn cǎo,tián wū tí zi shàng kū sāng。
偶逢遗老儿孙尽,欲问西邻井灶荒。ǒu féng yí lǎo ér sūn jǐn,yù wèn xī lín jǐng zào huāng。
惭愧竹西池上路,依然风雨一茆堂。cán kuì zhú xī chí shàng lù,yī rán fēng yǔ yī máo táng。

二瑞诗

刘崧

东山二瑞总稀奇,最爱萧家五色芝。dōng shān èr ruì zǒng xī qí,zuì ài xiāo jiā wǔ sè zhī。
翠羽凌风偏叠叶,紫苞团雪欲分枝。cuì yǔ líng fēng piān dié yè,zǐ bāo tuán xuě yù fēn zhī。
题诗频忆登临地,对酒还伤丧乱时。tí shī pín yì dēng lín dì,duì jiǔ hái shāng sàng luàn shí。
更拟濯缨潭上水,从君采药事游嬉。gèng nǐ zhuó yīng tán shàng shuǐ,cóng jūn cǎi yào shì yóu xī。

东园雨坐书怀

刘崧

鸟自鸣春花自开,离人去住总兴哀。niǎo zì míng chūn huā zì kāi,lí rén qù zhù zǒng xīng āi。
荒村道路兼泥潦,故里田庐半草莱。huāng cūn dào lù jiān ní lǎo,gù lǐ tián lú bàn cǎo lái。
万姓疮痍谁复问,群雄爪角自相摧。wàn xìng chuāng yí shuí fù wèn,qún xióng zhǎo jiǎo zì xiāng cuī。
东南竟日愁昏黑,消息虚传首屡回。dōng nán jìng rì chóu hūn hēi,xiāo xī xū chuán shǒu lǚ huí。