古诗词

送颜用行归吉水并柬康隐君宗武

刘崧

文昌进士颜夫子,昔在筠阳最知己。wén chāng jìn shì yán fū zi,xī zài yún yáng zuì zhī jǐ。
春风携酒上坊楼,秋雨题诗洞山寺。chūn fēng xié jiǔ shàng fāng lóu,qiū yǔ tí shī dòng shān sì。
当时结交翰墨场,共言意气倾侯王。dāng shí jié jiāo hàn mò chǎng,gòng yán yì qì qīng hóu wáng。
岂知风尘各惊散,此地不得同翱翔。qǐ zhī fēng chén gè jīng sàn,cǐ dì bù dé tóng áo xiáng。
君今只在泸源上,我亦南还窜林莽。jūn jīn zhǐ zài lú yuán shàng,wǒ yì nán hái cuàn lín mǎng。
旧交零落海云空,梦里惊呼色悽怆。jiù jiāo líng luò hǎi yún kōng,mèng lǐ jīng hū sè qī chuàng。
往者山寇攻泸源,义门百口今谁存。wǎng zhě shān kòu gōng lú yuán,yì mén bǎi kǒu jīn shuí cún。
况闻亲庭抱永痛,妻子夜哭沙田村。kuàng wén qīn tíng bào yǒng tòng,qī zi yè kū shā tián cūn。
欲归无家出无仆,两年访我城东屋。yù guī wú jiā chū wú pū,liǎng nián fǎng wǒ chéng dōng wū。
长林春暝风雨交,此日穷居转愁蹙。zhǎng lín chūn míng fēng yǔ jiāo,cǐ rì qióng jū zhuǎn chóu cù。
柴门苦竹惟鸟啼,流水绕屋生春泥。chái mén kǔ zhú wéi niǎo tí,liú shuǐ rào wū shēng chūn ní。
苦无一钱沽酒饮,坐据寂寞如枯藜。kǔ wú yī qián gū jiǔ yǐn,zuò jù jì mò rú kū lí。
鼓笳连江清夜永,短烛孤帷吊形影。gǔ jiā lián jiāng qīng yè yǒng,duǎn zhú gū wéi diào xíng yǐng。
野麦陵陂老雁饥,寒风动竹枯萤冷。yě mài líng bēi lǎo yàn jī,hán fēng dòng zhú kū yíng lěng。
知君豪宕轻黄金,感时亦复忧沈沈。zhī jūn háo dàng qīng huáng jīn,gǎn shí yì fù yōu shěn shěn。
青云若负壮士志,白日难照愁人心。qīng yún ruò fù zhuàng shì zhì,bái rì nán zhào chóu rén xīn。
谁能短衣事骑射,空遣悲歌泪盈把。shuí néng duǎn yī shì qí shè,kōng qiǎn bēi gē lèi yíng bǎ。
却望文昌从此归,东行定过匡山下。què wàng wén chāng cóng cǐ guī,dōng xíng dìng guò kuāng shān xià。
匡山先生发如丝,十年不出真吾师。kuāng shān xiān shēng fā rú sī,shí nián bù chū zhēn wú shī。
便须晏岁荷短锸,共来山中寻紫芝。biàn xū yàn suì hé duǎn chā,gòng lái shān zhōng xún zǐ zhī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题墨竹赠杨炼师

刘崧

潇洒高标早出尘,岁寒空谷见斯人。xiāo sǎ gāo biāo zǎo chū chén,suì hán kōng gǔ jiàn sī rén。
紫霞洞里吹箫处,闲杀桃花万树春。zǐ xiá dòng lǐ chuī xiāo chù,xián shā táo huā wàn shù chūn。

题欧阳仲元所写墨梅

刘崧

最爱同年欧进士,写梅笔意自成家。zuì ài tóng nián ōu jìn shì,xiě méi bǐ yì zì chéng jiā。
君看半幅横枝景,犹是春前雪后花。jūn kàn bàn fú héng zhī jǐng,yóu shì chūn qián xuě hòu huā。

得舍弟子彦赣州消息

刘崧

冲雪残年事远行,若为留滞过新正。chōng xuě cán nián shì yuǎn xíng,ruò wèi liú zhì guò xīn zhèng。
室家零落田庐废,一纸书来万感生。shì jiā líng luò tián lú fèi,yī zhǐ shū lái wàn gǎn shēng。

夜宿阔塘与陈有庆别

刘崧

夜宿塘西山馆中,可怜愁雨又愁风。yè sù táng xī shān guǎn zhōng,kě lián chóu yǔ yòu chóu fēng。
一瓢春酒千行泪,明日行人独向东。yī piáo chūn jiǔ qiān xíng lèi,míng rì xíng rén dú xiàng dōng。

山楼偶题

刘崧

东南争战定何如,二月农民少定居。dōng nán zhēng zhàn dìng hé rú,èr yuè nóng mín shǎo dìng jū。
独上西楼坐寥阒,四山烟雨一床书。dú shàng xī lóu zuò liáo qù,sì shān yān yǔ yī chuáng shū。

寻春

刘崧

颠云横雨挟风尘,终日寻春不见春。diān yún héng yǔ xié fēng chén,zhōng rì xún chūn bù jiàn chūn。
鸡犬已空桑柘废,清明谁是踏青人。jī quǎn yǐ kōng sāng zhè fèi,qīng míng shuí shì tà qīng rén。

入山

刘崧

二月携家又入山,纷纷争战往来间。èr yuè xié jiā yòu rù shān,fēn fēn zhēng zhàn wǎng lái jiān。
草堂落尽梨花雪,过却清明未拟还。cǎo táng luò jǐn lí huā xuě,guò què qīng míng wèi nǐ hái。

见种松苗者

刘崧

少壮从军事战征,东南十载废春耕。shǎo zhuàng cóng jūn shì zhàn zhēng,dōng nán shí zài fèi chūn gēng。
老翁远作诸孙计,闲种松苗待太平。lǎo wēng yuǎn zuò zhū sūn jì,xián zhǒng sōng miáo dài tài píng。

春望

刘崧

荒城人散草如烟,豺虎西来望市廛。huāng chéng rén sàn cǎo rú yān,chái hǔ xī lái wàng shì chán。
肠断城南望城北,春深无计得归田。cháng duàn chéng nán wàng chéng běi,chūn shēn wú jì dé guī tián。

南园

刘崧

南园桃李旧凋伤,作意迎春向艳阳。nán yuán táo lǐ jiù diāo shāng,zuò yì yíng chūn xiàng yàn yáng。
十日寒风三日雨,翻成狼藉送年光。shí rì hán fēng sān rì yǔ,fān chéng láng jí sòng nián guāng。

癸卯兵乱吾州文庙祭器乐器散逸无遗

刘崧

百年礼乐化齐民,孔庙彬彬器数陈。bǎi nián lǐ lè huà qí mín,kǒng miào bīn bīn qì shù chén。
笾豆飘零钟磬毁,逾河蹈海更无人。biān dòu piāo líng zhōng qìng huǐ,yú hé dǎo hǎi gèng wú rén。

题三冈寺

刘崧

石桥流水带人家,紫殿春阴阁岸沙。shí qiáo liú shuǐ dài rén jiā,zǐ diàn chūn yīn gé àn shā。
啼鸟数声山雨歇,门前落尽白桐花。tí niǎo shù shēng shān yǔ xiē,mén qián luò jǐn bái tóng huā。

石鼓坑田舍

刘崧

松林日暮雨凄凄,十里陂田五里泥。sōng lín rì mù yǔ qī qī,shí lǐ bēi tián wǔ lǐ ní。
一月离家归未得,桐花落尽子规啼。yī yuè lí jiā guī wèi dé,tóng huā luò jǐn zi guī tí。

望仙坛岭

刘崧

东望仙坛第一峰,倚天秀色尽寒松。dōng wàng xiān tán dì yī fēng,yǐ tiān xiù sè jǐn hán sōng。
春来山下多风雨,黄土潭深有卧龙。chūn lái shān xià duō fēng yǔ,huáng tǔ tán shēn yǒu wò lóng。

夜闻布榖

刘崧

夜半山中布榖啼,离人归路梦中迷。yè bàn shān zhōng bù gǔ tí,lí rén guī lù mèng zhōng mí。
深乡三月青苗老,犹有荒田未得犁。shēn xiāng sān yuè qīng miáo lǎo,yóu yǒu huāng tián wèi dé lí。