古诗词

送颜用行归吉水并柬康隐君宗武

刘崧

文昌进士颜夫子,昔在筠阳最知己。wén chāng jìn shì yán fū zi,xī zài yún yáng zuì zhī jǐ。
春风携酒上坊楼,秋雨题诗洞山寺。chūn fēng xié jiǔ shàng fāng lóu,qiū yǔ tí shī dòng shān sì。
当时结交翰墨场,共言意气倾侯王。dāng shí jié jiāo hàn mò chǎng,gòng yán yì qì qīng hóu wáng。
岂知风尘各惊散,此地不得同翱翔。qǐ zhī fēng chén gè jīng sàn,cǐ dì bù dé tóng áo xiáng。
君今只在泸源上,我亦南还窜林莽。jūn jīn zhǐ zài lú yuán shàng,wǒ yì nán hái cuàn lín mǎng。
旧交零落海云空,梦里惊呼色悽怆。jiù jiāo líng luò hǎi yún kōng,mèng lǐ jīng hū sè qī chuàng。
往者山寇攻泸源,义门百口今谁存。wǎng zhě shān kòu gōng lú yuán,yì mén bǎi kǒu jīn shuí cún。
况闻亲庭抱永痛,妻子夜哭沙田村。kuàng wén qīn tíng bào yǒng tòng,qī zi yè kū shā tián cūn。
欲归无家出无仆,两年访我城东屋。yù guī wú jiā chū wú pū,liǎng nián fǎng wǒ chéng dōng wū。
长林春暝风雨交,此日穷居转愁蹙。zhǎng lín chūn míng fēng yǔ jiāo,cǐ rì qióng jū zhuǎn chóu cù。
柴门苦竹惟鸟啼,流水绕屋生春泥。chái mén kǔ zhú wéi niǎo tí,liú shuǐ rào wū shēng chūn ní。
苦无一钱沽酒饮,坐据寂寞如枯藜。kǔ wú yī qián gū jiǔ yǐn,zuò jù jì mò rú kū lí。
鼓笳连江清夜永,短烛孤帷吊形影。gǔ jiā lián jiāng qīng yè yǒng,duǎn zhú gū wéi diào xíng yǐng。
野麦陵陂老雁饥,寒风动竹枯萤冷。yě mài líng bēi lǎo yàn jī,hán fēng dòng zhú kū yíng lěng。
知君豪宕轻黄金,感时亦复忧沈沈。zhī jūn háo dàng qīng huáng jīn,gǎn shí yì fù yōu shěn shěn。
青云若负壮士志,白日难照愁人心。qīng yún ruò fù zhuàng shì zhì,bái rì nán zhào chóu rén xīn。
谁能短衣事骑射,空遣悲歌泪盈把。shuí néng duǎn yī shì qí shè,kōng qiǎn bēi gē lèi yíng bǎ。
却望文昌从此归,东行定过匡山下。què wàng wén chāng cóng cǐ guī,dōng xíng dìng guò kuāng shān xià。
匡山先生发如丝,十年不出真吾师。kuāng shān xiān shēng fā rú sī,shí nián bù chū zhēn wú shī。
便须晏岁荷短锸,共来山中寻紫芝。biàn xū yàn suì hé duǎn chā,gòng lái shān zhōng xún zǐ zhī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

入深山度岭闻故人刘方东寓里良寺喜有相因之地

刘崧

万折千萦度远山,举家筋力尽跻攀。wàn zhé qiān yíng dù yuǎn shān,jǔ jiā jīn lì jǐn jī pān。
喜闻故友山中近,却望前峰一解颜。xǐ wén gù yǒu shān zhōng jìn,què wàng qián fēng yī jiě yán。

闻东乡妇女为乱兵驱掠南上甚众

刘崧

华屋娉婷步履轻,乱来几日窜荆榛。huá wū pīng tíng bù lǚ qīng,luàn lái jǐ rì cuàn jīng zhēn。
官兵驱入牛羊队,直过江南闻哭声。guān bīng qū rù niú yáng duì,zhí guò jiāng nán wén kū shēng。

闻东乡妇女为乱兵驱掠南上甚众

刘崧

朝火南村暮北村,千家今有几家存。cháo huǒ nán cūn mù běi cūn,qiān jiā jīn yǒu jǐ jiā cún。
君看道路累累者,总是承平长育恩。jūn kàn dào lù lèi lèi zhě,zǒng shì chéng píng zhǎng yù ēn。

见山中结草为舍者

刘崧

结草为寮石作床,和云和月卷衣裳。jié cǎo wèi liáo shí zuò chuáng,hé yún hé yuè juǎn yī shang。
秋风华屋成尘土,却望青山是故乡。qiū fēng huá wū chéng chén tǔ,què wàng qīng shān shì gù xiāng。

见山中结草为舍者

刘崧

己挽卑枝当屋椽,更班枯草作寒毡。jǐ wǎn bēi zhī dāng wū chuán,gèng bān kū cǎo zuò hán zhān。
从今莫弹南飞鸟,客土安巢未有年。cóng jīn mò dàn nán fēi niǎo,kè tǔ ān cháo wèi yǒu nián。

夜惊

刘崧

鸡喧犬嘷牛夜鸣,空村月落旅魂惊。jī xuān quǎn háo niú yè míng,kōng cūn yuè luò lǚ hún jīng。
何人敲竹争防虎,坐听山风过五更。hé rén qiāo zhú zhēng fáng hǔ,zuò tīng shān fēng guò wǔ gèng。

出村

刘崧

偶沿流水出孤村,遥见人家欲断魂。ǒu yán liú shuǐ chū gū cūn,yáo jiàn rén jiā yù duàn hún。
屋上野狐嘷不去,土垣插棘半无门。wū shàng yě hú háo bù qù,tǔ yuán chā jí bàn wú mén。

过老虎口

刘崧

负嵎妥尾两蹄蹲,秋草斑斑见石根。fù yú tuǒ wěi liǎng tí dūn,qiū cǎo bān bān jiàn shí gēn。
鸡犬已空人散久,犹张馋吻向荒村。jī quǎn yǐ kōng rén sàn jiǔ,yóu zhāng chán wěn xiàng huāng cūn。

忆家藏旧书

刘崧

万卷家藏史与经,翻床毁椟总飘零。wàn juǎn jiā cáng shǐ yǔ jīng,fān chuáng huǐ dú zǒng piāo líng。
可怜闲杀笺题手,无复林间拾露萤。kě lián xián shā jiān tí shǒu,wú fù lín jiān shí lù yíng。

闻思庵中有罗汉柏二株一花一实或以为有雌雄云

刘崧

团团异柏名罗汉,来往山中忽见之。tuán tuán yì bǎi míng luó hàn,lái wǎng shān zhōng hū jiàn zhī。
东树作花西树子,从教枝叶定雄雌。dōng shù zuò huā xī shù zi,cóng jiào zhī yè dìng xióng cí。

余忧愤中戏作墨龙于报恩寺之西壁明日余兄子中复图于东壁有高视阔步之意或请余弟子彦赞之子彦笑而不言因赋一绝以见意

刘崧

东壁图龙势最雄,气连西壁雨云通。dōng bì tú lóng shì zuì xióng,qì lián xī bì yǔ yún tōng。
葛陂一杖无人识,双剑飞来野寺中。gé bēi yī zhàng wú rén shí,shuāng jiàn fēi lái yě sì zhōng。

西邻

刘崧

门前红叶寒初落,窗下青烟湿不飞。mén qián hóng yè hán chū luò,chuāng xià qīng yān shī bù fēi。
赖得西邻老翁健,荆薪长日送柴扉。lài dé xī lín lǎo wēng jiàn,jīng xīn zhǎng rì sòng chái fēi。

病中喜萧翀送买盐钱一百

刘崧

四邻寂寂昼无烟,一榻寒风拥被眠。sì lín jì jì zhòu wú yān,yī tà hán fēng yōng bèi mián。
十日开门惊剥啄,故人还送买盐钱。shí rì kāi mén jīng bō zhuó,gù rén hái sòng mǎi yán qián。

感怀寄友人二首

刘崧

十年离乱今年甚,尽室飘零秋雨时。shí nián lí luàn jīn nián shén,jǐn shì piāo líng qiū yǔ shí。
百里荒山行欲暮,望人烟火望晨炊。bǎi lǐ huāng shān xíng yù mù,wàng rén yān huǒ wàng chén chuī。

感怀寄友人二首

刘崧

八月南奔未授衣,忽惊霜露满柴扉。bā yuè nán bēn wèi shòu yī,hū jīng shuāng lù mǎn chái fēi。
敝裘已落他人手,憔悴苏秦未得归。bì qiú yǐ luò tā rén shǒu,qiáo cuì sū qín wèi dé guī。