古诗词

题余仲扬画山水图为余自安赋

刘崧

金华仙人余仲扬,笔墨萧疏开老苍。jīn huá xiān rén yú zhòng yáng,bǐ mò xiāo shū kāi lǎo cāng。
昨看新图湖上宅,烟雾白日生高堂。zuó kàn xīn tú hú shàng zhái,yān wù bái rì shēng gāo táng。
层峰上蟠石皓皓,绝岛下瞰江茫茫。céng fēng shàng pán shí hào hào,jué dǎo xià kàn jiāng máng máng。
长松并立各千尺,间以灌木相低昂。zhǎng sōng bìng lì gè qiān chǐ,jiān yǐ guàn mù xiāng dī áng。
松下上人坐碧草,秋影欲落衣巾凉。sōng xià shàng rén zuò bì cǎo,qiū yǐng yù luò yī jīn liáng。
囊琴未发弦未奏,已觉流水声洋洋。náng qín wèi fā xián wèi zòu,yǐ jué liú shuǐ shēng yáng yáng。
赤城霞气通雁荡,巫峡雨色来潇湘。chì chéng xiá qì tōng yàn dàng,wū xiá yǔ sè lái xiāo xiāng。
谁能千里坐致此,欲往久叹河无梁。shuí néng qiān lǐ zuò zhì cǐ,yù wǎng jiǔ tàn hé wú liáng。
风尘涨天蔽吴楚,六年怅望神惨伤。fēng chén zhǎng tiān bì wú chǔ,liù nián chàng wàng shén cǎn shāng。
玄猿苦啼岩北树,白雁不到江南乡。xuán yuán kǔ tí yán běi shù,bái yàn bù dào jiāng nán xiāng。
赭山焚林绝人迹,如此山水非寻常。zhě shān fén lín jué rén jì,rú cǐ shān shuǐ fēi xún cháng。
此图本为自安写,亦感同姓悲殊方。cǐ tú běn wèi zì ān xiě,yì gǎn tóng xìng bēi shū fāng。
幽轩素壁泉声动,对此令我心为狂。yōu xuān sù bì quán shēng dòng,duì cǐ lìng wǒ xīn wèi kuáng。
何由扪萝逐麋鹿,振衣直上云中冈。hé yóu mén luó zhú mí lù,zhèn yī zhí shàng yún zhōng gāng。
登临一写漂泊恨,长啸清风生八荒。dēng lín yī xiě piāo pō hèn,zhǎng xiào qīng fēng shēng bā huāng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

承郭奉奎夜过溪上言北岩杜鹃花盛开手数枝相赠明日赋此为别

刘崧

故人夜相赠,手折杜鹃花。gù rén yè xiāng zèng,shǒu zhé dù juān huā。
掩冉带华月,参差出绛霞。yǎn rǎn dài huá yuè,cān chà chū jiàng xiá。
来从仙岭路,分赠野人家。lái cóng xiān lǐng lù,fēn zèng yě rén jiā。
我有游山兴,因之起叹嗟。wǒ yǒu yóu shān xīng,yīn zhī qǐ tàn jiē。

廖伯容自南溪别余将栖于武山之云峰寺明日寄此

刘崧

子爱云峰寺,幽栖得自便。zi ài yún fēng sì,yōu qī dé zì biàn。
朝吟还对石,夜坐更听泉。cháo yín hái duì shí,yè zuò gèng tīng quán。
久住应忘客,无言或近禅。jiǔ zhù yīng wàng kè,wú yán huò jìn chán。
时时采药去,长啸白云边。shí shí cǎi yào qù,zhǎng xiào bái yún biān。

夏旱

刘崧

五月那无雨,今年岂有秋。wǔ yuè nà wú yǔ,jīn nián qǐ yǒu qiū。
伤时思乏食,失路竟还忧。shāng shí sī fá shí,shī lù jìng hái yōu。
圭璧闻周祀,尪巫笑野谋。guī bì wén zhōu sì,wāng wū xiào yě móu。
亦怜生事拙,不见满瓯窭。yì lián shēng shì zhuō,bù jiàn mǎn ōu jù。

看雨

刘崧

惨淡连遥岭,萧条入近林。cǎn dàn lián yáo lǐng,xiāo tiáo rù jìn lín。
随风初作势,度水忽成阴。suí fēng chū zuò shì,dù shuǐ hū chéng yīn。
垄穗占新沐,池荷掩旧沈。lǒng suì zhàn xīn mù,chí hé yǎn jiù shěn。
西楼濯冰雪,暂尔豁烦襟。xī lóu zhuó bīng xuě,zàn ěr huō fán jīn。

挽钟谨独先生

刘崧

挥泪过东门,怀哉德义尊。huī lèi guò dōng mén,huái zāi dé yì zūn。
新阡哀榇出,旧屋古书存。xīn qiān āi chèn chū,jiù wū gǔ shū cún。
修竹仍深巷,幽花自小园。xiū zhú réng shēn xiàng,yōu huā zì xiǎo yuán。
儒林有知己,好在立真言。rú lín yǒu zhī jǐ,hǎo zài lì zhēn yán。

谷云

刘崧

冉冉复离离,秋云出谷时。rǎn rǎn fù lí lí,qiū yún chū gǔ shí。
偶然随雨散,忽谩被风吹。ǒu rán suí yǔ sàn,hū mán bèi fēng chuī。
岩润龙先觉,林阴鹤未知。yán rùn lóng xiān jué,lín yīn hè wèi zhī。
何人为招隐,吟断小山诗。hé rén wèi zhāo yǐn,yín duàn xiǎo shān shī。

山茶

刘崧

闻说真常观,山茶兀老苍。wén shuō zhēn cháng guān,shān chá wù lǎo cāng。
根盘千古盛,干拔五枝长。gēn pán qiān gǔ shèng,gàn bá wǔ zhī zhǎng。
翠羽团秋色,丹砂注夜光。cuì yǔ tuán qiū sè,dān shā zhù yè guāng。
神仙谁种此,又见海成桑。shén xiān shuí zhǒng cǐ,yòu jiàn hǎi chéng sāng。

仙竹

刘崧

坛上竹珊珊,秋风六七竿。tán shàng zhú shān shān,qiū fēng liù qī gān。
至今含雨色,长夏拂云寒。zhì jīn hán yǔ sè,zhǎng xià fú yún hán。
神女金丝佩,仙翁锦箨冠。shén nǚ jīn sī pèi,xiān wēng jǐn tuò guān。
建标应有待,曾此下青鸾。jiàn biāo yīng yǒu dài,céng cǐ xià qīng luán。

石仙

刘崧

仙子何年化,空馀石像存。xiān zi hé nián huà,kōng yú shí xiàng cún。
沈沦时已异,坚朴道弥尊。shěn lún shí yǐ yì,jiān pǔ dào mí zūn。
云舄飞难去,风裾冷不翻。yún xì fēi nán qù,fēng jū lěng bù fān。
何如致云雨,从此洗乾坤。hé rú zhì yún yǔ,cóng cǐ xǐ qián kūn。

牡丹

刘崧

千叶鹤翎红,仙姿自不同。qiān yè hè líng hóng,xiān zī zì bù tóng。
名传李唐后,根托帝坛中。míng chuán lǐ táng hòu,gēn tuō dì tán zhōng。
霞佩分王母,金盘送玉童。xiá pèi fēn wáng mǔ,jīn pán sòng yù tóng。
异香留不得,长是逐天风。yì xiāng liú bù dé,zhǎng shì zhú tiān fēng。

题溪南幽异图

刘崧

谁写溪南景,幽深隔翠微。shuí xiě xī nán jǐng,yōu shēn gé cuì wēi。
钓船沙际出,杨柳雨中稀。diào chuán shā jì chū,yáng liǔ yǔ zhōng xī。
倚竹翻书坐,穿花载酒归。yǐ zhú fān shū zuò,chuān huā zài jiǔ guī。
故人浑不至,苔色满林扉。gù rén hún bù zhì,tái sè mǎn lín fēi。

十九日至二十二日雪作不止客有言是雪十馀年不见者固可喜也因赋五言一律

刘崧

莽莽初横野,涔涔忽满城。mǎng mǎng chū héng yě,cén cén hū mǎn chéng。
低迷浑欲暗,空阔固能明。dī mí hún yù àn,kōng kuò gù néng míng。
积水蛟鼍伏,荒山鸟雀惊。jī shuǐ jiāo tuó fú,huāng shān niǎo què jīng。
十年愁不见,北望正含情。shí nián chóu bù jiàn,běi wàng zhèng hán qíng。

雪中会饮分韵得花字

刘崧

洗盏注晴霞,张灯散暮鸦。xǐ zhǎn zhù qíng xiá,zhāng dēng sàn mù yā。
残年今夕会,远道故人家。cán nián jīn xī huì,yuǎn dào gù rén jiā。
春入山中树,雪吹天上花。chūn rù shān zhōng shù,xuě chuī tiān shàng huā。
当筵有长袖,醉舞看欹斜。dāng yán yǒu zhǎng xiù,zuì wǔ kàn yī xié。

山矾

刘崧

本自托山谷,年年春暮开。běn zì tuō shān gǔ,nián nián chūn mù kāi。
野人不爱惜,折送满城来。yě rén bù ài xī,zhé sòng mǎn chéng lái。
皓雪千枝积,香风十里回。hào xuě qiān zhī jī,xiāng fēng shí lǐ huí。
故人坟上路,见尔独兴哀。gù rén fén shàng lù,jiàn ěr dú xīng āi。

渡江

刘崧

莽莽出轻艘,纷纷竟渡江。mǎng mǎng chū qīng sōu,fēn fēn jìng dù jiāng。
天宁残乐土,人欲愤遗邦。tiān níng cán lè tǔ,rén yù fèn yí bāng。
豺虎方雄斗,蛟龙正怒撞。chái hǔ fāng xióng dòu,jiāo lóng zhèng nù zhuàng。
南村愁岌岌,何处望旌幢。nán cūn chóu jí jí,hé chù wàng jīng chuáng。