古诗词

题余仲扬画山水图为余自安赋

刘崧

金华仙人余仲扬,笔墨萧疏开老苍。jīn huá xiān rén yú zhòng yáng,bǐ mò xiāo shū kāi lǎo cāng。
昨看新图湖上宅,烟雾白日生高堂。zuó kàn xīn tú hú shàng zhái,yān wù bái rì shēng gāo táng。
层峰上蟠石皓皓,绝岛下瞰江茫茫。céng fēng shàng pán shí hào hào,jué dǎo xià kàn jiāng máng máng。
长松并立各千尺,间以灌木相低昂。zhǎng sōng bìng lì gè qiān chǐ,jiān yǐ guàn mù xiāng dī áng。
松下上人坐碧草,秋影欲落衣巾凉。sōng xià shàng rén zuò bì cǎo,qiū yǐng yù luò yī jīn liáng。
囊琴未发弦未奏,已觉流水声洋洋。náng qín wèi fā xián wèi zòu,yǐ jué liú shuǐ shēng yáng yáng。
赤城霞气通雁荡,巫峡雨色来潇湘。chì chéng xiá qì tōng yàn dàng,wū xiá yǔ sè lái xiāo xiāng。
谁能千里坐致此,欲往久叹河无梁。shuí néng qiān lǐ zuò zhì cǐ,yù wǎng jiǔ tàn hé wú liáng。
风尘涨天蔽吴楚,六年怅望神惨伤。fēng chén zhǎng tiān bì wú chǔ,liù nián chàng wàng shén cǎn shāng。
玄猿苦啼岩北树,白雁不到江南乡。xuán yuán kǔ tí yán běi shù,bái yàn bù dào jiāng nán xiāng。
赭山焚林绝人迹,如此山水非寻常。zhě shān fén lín jué rén jì,rú cǐ shān shuǐ fēi xún cháng。
此图本为自安写,亦感同姓悲殊方。cǐ tú běn wèi zì ān xiě,yì gǎn tóng xìng bēi shū fāng。
幽轩素壁泉声动,对此令我心为狂。yōu xuān sù bì quán shēng dòng,duì cǐ lìng wǒ xīn wèi kuáng。
何由扪萝逐麋鹿,振衣直上云中冈。hé yóu mén luó zhú mí lù,zhèn yī zhí shàng yún zhōng gāng。
登临一写漂泊恨,长啸清风生八荒。dēng lín yī xiě piāo pō hèn,zhǎng xiào qīng fēng shēng bā huāng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

雨坐下郛田舍阅案上道书

刘崧

临涧一茆亭,连山万竹青。lín jiàn yī máo tíng,lián shān wàn zhú qīng。
微风闲听鸟,细雨坐看经。wēi fēng xián tīng niǎo,xì yǔ zuò kàn jīng。
愤极思吴剑,饥来忆楚萍。fèn jí sī wú jiàn,jī lái yì chǔ píng。
野人能好客,犹足慰飘零。yě rén néng hǎo kè,yóu zú wèi piāo líng。

感事五首

刘崧

已闻新安破,复道富田围。yǐ wén xīn ān pò,fù dào fù tián wéi。
力抗犹隳逐,全收果是非。lì kàng yóu huī zhú,quán shōu guǒ shì fēi。
主将婴城急,居民在野稀。zhǔ jiāng yīng chéng jí,jū mín zài yě xī。
徒劳淦水上,羽檄夜频飞。tú láo gàn shuǐ shàng,yǔ xí yè pín fēi。

感事五首

刘崧

兵老匡山北,师移赣水滨。bīng lǎo kuāng shān běi,shī yí gàn shuǐ bīn。
一行宁助桀,三户或亡秦。yī xíng níng zhù jié,sān hù huò wáng qín。
气压长蛇阵,魂消战马尘。qì yā zhǎng shé zhèn,hún xiāo zhàn mǎ chén。
纷纷犹杀掠,谁与吊遗民。fēn fēn yóu shā lüè,shuí yǔ diào yí mín。

感事五首

刘崧

闻说虔兵下,前茅次九洲。wén shuō qián bīng xià,qián máo cì jiǔ zhōu。
一烽深照夜,群马飒惊秋。yī fēng shēn zhào yè,qún mǎ sà jīng qiū。
劲气方全蓄,沉机岂共谋。jìn qì fāng quán xù,chén jī qǐ gòng móu。
似传终左次,失喜敢忘忧。shì chuán zhōng zuǒ cì,shī xǐ gǎn wàng yōu。

感事五首

刘崧

主将何时出,行人此日归。zhǔ jiāng hé shí chū,xíng rén cǐ rì guī。
退盟惊左次,迎附识先机。tuì méng jīng zuǒ cì,yíng fù shí xiān jī。
四野何烦掠,孤城不再围。sì yě hé fán lüè,gū chéng bù zài wéi。
文山青万丈,回首一沾衣。wén shān qīng wàn zhàng,huí shǒu yī zhān yī。

感事五首

刘崧

义战今谁有,完师众所安。yì zhàn jīn shuí yǒu,wán shī zhòng suǒ ān。
从容隳巀嵲,谈笑却凶残。cóng róng huī jié niè,tán xiào què xiōng cán。
攘攘持牛酒,纷纷跃马鞍。rǎng rǎng chí niú jiǔ,fēn fēn yuè mǎ ān。
东南馀赤地,万一慰饥寒。dōng nán yú chì dì,wàn yī wèi jī hán。

晚兴次圭上人韵

刘崧

何地可幽寻,南方多翠岑。hé dì kě yōu xún,nán fāng duō cuì cén。
水流村涧远,树拥石门深。shuǐ liú cūn jiàn yuǎn,shù yōng shí mén shēn。
事感升沉迹,愁牵去住心。shì gǎn shēng chén jì,chóu qiān qù zhù xīn。
终然恋禅寂,十日坐林阴。zhōng rán liàn chán jì,shí rì zuò lín yīn。

离里良别寺僧则师

刘崧

羁旅谙空寂,高秋感去留。jī lǚ ān kōng jì,gāo qiū gǎn qù liú。
谁能弃妻子,世已换王侯。shuí néng qì qī zi,shì yǐ huàn wáng hóu。
故里肠朝断,荒山血夜流。gù lǐ cháng cháo duàn,huāng shān xuè yè liú。
敢违桑下戒,誓作海东游。gǎn wéi sāng xià jiè,shì zuò hǎi dōng yóu。

闻江上兵退挈家稍出村至三坳岭适从弟懋和亦自蓝田陂归同门久离喜遂复聚

刘崧

即返非吾计,相逢幸汝归。jí fǎn fēi wú jì,xiāng féng xìng rǔ guī。
山中茅屋在,江上故园非。shān zhōng máo wū zài,jiāng shàng gù yuán fēi。
泪应啼猿落,心随断雁飞。lèi yīng tí yuán luò,xīn suí duàn yàn fēi。
十年伤骨肉,飘散复相依。shí nián shāng gǔ ròu,piāo sàn fù xiāng yī。

悼女侄端

刘崧

已谓生还遂,谁知死病仇。yǐ wèi shēng hái suì,shuí zhī sǐ bìng chóu。
畏途携共远,故室返无由。wèi tú xié gòng yuǎn,gù shì fǎn wú yóu。
弄果啼时掷,遗䙀葬后收。nòng guǒ tí shí zhì,yí běng zàng hòu shōu。
重泉应见母,汝父正多忧。zhòng quán yīng jiàn mǔ,rǔ fù zhèng duō yōu。

谢李克贞送盐

刘崧

食淡怜吾病,分盐感子情。shí dàn lián wú bìng,fēn yán gǎn zi qíng。
解苞惊落雪,进饭惜含英。jiě bāo jīng luò xuě,jìn fàn xī hán yīng。
远道枫初陨,闲门草屡生。yuǎn dào fēng chū yǔn,xián mén cǎo lǚ shēng。
艰难愧滋味,幽兴在藜羹。jiān nán kuì zī wèi,yōu xīng zài lí gēng。

遭乱

刘崧

遭乱无完物,还家有病躯。zāo luàn wú wán wù,hái jiā yǒu bìng qū。
夜眠愁枕席,晚食愧盘盂。yè mián chóu zhěn xí,wǎn shí kuì pán yú。
败壁狐狸入,虚檐鸟雀呼。bài bì hú lí rù,xū yán niǎo què hū。
犹传征敛急,倚杖一长吁。yóu chuán zhēng liǎn jí,yǐ zhàng yī zhǎng xū。

食无菜

刘崧

岂有膏粱想,仍无食菜缘。qǐ yǒu gāo liáng xiǎng,réng wú shí cài yuán。
馑荒宁绝物,枯旱已经年。jǐn huāng níng jué wù,kū hàn yǐ jīng nián。
青忆冰盘送,香怀雪碗传。qīng yì bīng pán sòng,xiāng huái xuě wǎn chuán。
喜闻春意动,荠麦满山田。xǐ wén chūn yì dòng,jì mài mǎn shān tián。

闻赣兵已驻万安

刘崧

自有重滩险,还屯外邑兵。zì yǒu zhòng tān xiǎn,hái tún wài yì bīng。
江春舟楫便,城晚旆旌明。jiāng chūn zhōu jí biàn,chéng wǎn pèi jīng míng。
蚁聚方连势,鲸吞竟败盟。yǐ jù fāng lián shì,jīng tūn jìng bài méng。
悠悠岐路叹,万一慰民情。yōu yōu qí lù tàn,wàn yī wèi mín qíng。

社日

刘崧

社日那无酒,时危不见春。shè rì nà wú jiǔ,shí wēi bù jiàn chūn。
闭门防过卒,烧纸赛田神。bì mén fáng guò zú,shāo zhǐ sài tián shén。
已叹耕锄废,终伤杀掠频。yǐ tàn gēng chú fèi,zhōng shāng shā lüè pín。
鸡豚久萧索,未敢怨风尘。jī tún jiǔ xiāo suǒ,wèi gǎn yuàn fēng chén。