古诗词

桂山诗

韩雍

桂山何奇哉,峰峦起平地。guì shān hé qí zāi,fēng luán qǐ píng dì。
星罗数百里,像物非一类。xīng luó shù bǎi lǐ,xiàng wù fēi yī lèi。
列柱擎空高,围屏障天翠。liè zhù qíng kōng gāo,wéi píng zhàng tiān cuì。
尖分笔格巧,棱削剑锋利。jiān fēn bǐ gé qiǎo,léng xuē jiàn fēng lì。
海螺争献新,玉笋并呈瑞。hǎi luó zhēng xiàn xīn,yù sǔn bìng chéng ruì。
重岩垂万象,深洞容百骑。zhòng yán chuí wàn xiàng,shēn dòng róng bǎi qí。
河变梁犹存,关徙门未閟。hé biàn liáng yóu cún,guān xǐ mén wèi bì。
还多怪异状,物类无可譬。hái duō guài yì zhuàng,wù lèi wú kě pì。
石罅泻寒泉,清响更幽致。shí xià xiè hán quán,qīng xiǎng gèng yōu zhì。
丹青笔虽妙,图画良不易。dān qīng bǐ suī miào,tú huà liáng bù yì。
想当开辟时,清浊各奠位。xiǎng dāng kāi pì shí,qīng zhuó gè diàn wèi。
精华妙凝结,旁礴隐深粹。jīng huá miào níng jié,páng bó yǐn shēn cuì。
洪水滔天流,壅土日消坠。hóng shuǐ tāo tiān liú,yōng tǔ rì xiāo zhuì。
岿然不可动,参杂如布置。kuī rán bù kě dòng,cān zá rú bù zhì。
儒先历览多,载籍有题识。rú xiān lì lǎn duō,zài jí yǒu tí shí。
仙都雁荡景,角胜须在次。xiān dōu yàn dàng jǐng,jiǎo shèng xū zài cì。
始知寰中山,奇绝更无二。shǐ zhī huán zhōng shān,qí jué gèng wú èr。
所惜在荒远,世人少瞻视。suǒ xī zài huāng yuǎn,shì rén shǎo zhān shì。
我惭本书生,承乏当阃寄。wǒ cán běn shū shēng,chéng fá dāng kǔn jì。
提兵靖百越,黾勉幸成事。tí bīng jìng bǎi yuè,mǐn miǎn xìng chéng shì。
性爱山水游,羁绊弗能遂。xìng ài shān shuǐ yóu,jī bàn fú néng suì。
故兹佳胜境,六载始一至。gù zī jiā shèng jìng,liù zài shǐ yī zhì。
骇目惊心神,欲去还默记。hài mù jīng xīn shén,yù qù hái mò jì。
岂徒玩物理,亦欲长仁智。qǐ tú wán wù lǐ,yì yù zhǎng rén zhì。
况逢休明时,德化广渐被。kuàng féng xiū míng shí,dé huà guǎng jiàn bèi。
九州安耕凿,四海息烽燧。jiǔ zhōu ān gēng záo,sì hǎi xī fēng suì。
乘闲此游观,冠盖总贤使。chéng xián cǐ yóu guān,guān gài zǒng xián shǐ。
相与片时乐,感激知所自。xiāng yǔ piàn shí lè,gǎn jī zhī suǒ zì。
走笔题新诗,磨厓刻深字。zǒu bǐ tí xīn shī,mó yá kè shēn zì。
非追浯溪颂,聊补桂林志。fēi zhuī wú xī sòng,liáo bǔ guì lín zhì。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

送李咸章贤良奉使还京

韩雍

白云飞送上青云,仙子才华信不群。bái yún fēi sòng shàng qīng yún,xiān zi cái huá xìn bù qún。
双璧已生烟自润,九苞初振锦成文。shuāng bì yǐ shēng yān zì rùn,jiǔ bāo chū zhèn jǐn chéng wén。
从来豪杰多名世,此去勋劳在致君。cóng lái háo jié duō míng shì,cǐ qù xūn láo zài zhì jūn。
廊庙忧民如见问,博施无计愧忠勤。láng miào yōu mín rú jiàn wèn,bó shī wú jì kuì zhōng qín。

寿徐裕轩诗

韩雍

玉雪风姿照美髯,太平初度乐无边。yù xuě fēng zī zhào měi rán,tài píng chū dù lè wú biān。
天开令节才三日,人祝遐龄又一年。tiān kāi lìng jié cái sān rì,rén zhù xiá líng yòu yī nián。
自古中原有麟凤,于今平地见神仙。zì gǔ zhōng yuán yǒu lín fèng,yú jīn píng dì jiàn shén xiān。
知君已得长生术,岁岁歌诗庆寿筵。zhī jūn yǐ dé zhǎng shēng shù,suì suì gē shī qìng shòu yán。

同弋阳李少卿宿莲塘寺次古诗韵

韩雍

小小禅房似画船,连床风雨拥寒毡。xiǎo xiǎo chán fáng shì huà chuán,lián chuáng fēng yǔ yōng hán zhān。
几年受任惭无补,千里论交幸有缘。jǐ nián shòu rèn cán wú bǔ,qiān lǐ lùn jiāo xìng yǒu yuán。
松径云深迷晚鹤,槐庭霜重断秋蝉。sōng jìng yún shēn mí wǎn hè,huái tíng shuāng zhòng duàn qiū chán。
留题最羡文章伯,嬴得芳名后世传。liú tí zuì xiàn wén zhāng bó,yíng dé fāng míng hòu shì chuán。

同弋阳李少卿宿莲塘寺次古诗韵

韩雍

山寺岧峣倚碧峰,偶来假榻快心胸。shān sì tiáo yáo yǐ bì fēng,ǒu lái jiǎ tà kuài xīn xiōng。
行营漏起三吹角,古殿香然一扣钟。xíng yíng lòu qǐ sān chuī jiǎo,gǔ diàn xiāng rán yī kòu zhōng。
故旧情深欢会合,圣明恩重幸遭逢。gù jiù qíng shēn huān huì hé,shèng míng ēn zhòng xìng zāo féng。
素餐却念农家苦,烟火东林尚夕舂。sù cān què niàn nóng jiā kǔ,yān huǒ dōng lín shàng xī chōng。

送胡共之参政赴广东

韩雍

江头樽酒话襟期,君欲南征我北驰。jiāng tóu zūn jiǔ huà jīn qī,jūn yù nán zhēng wǒ běi chí。
十载交游恒间阔,一时相见又分离。shí zài jiāo yóu héng jiān kuò,yī shí xiāng jiàn yòu fēn lí。
海天绿树春云望,台阁清灯夜雨思。hǎi tiān lǜ shù chūn yún wàng,tái gé qīng dēng yè yǔ sī。
此后重逢问何日,鹍鹏应不久藩篱。cǐ hòu zhòng féng wèn hé rì,kūn péng yīng bù jiǔ fān lí。

送佥都御史余公奉使还京

韩雍

久司风纪位都堂,近拜天恩使故乡。jiǔ sī fēng jì wèi dōu táng,jìn bài tiān ēn shǐ gù xiāng。
玉斧飞霜无玷缺,锦衣行昼有辉光。yù fǔ fēi shuāng wú diàn quē,jǐn yī xíng zhòu yǒu huī guāng。
思家梦叶才温席,恋阙情悬又促装。sī jiā mèng yè cái wēn xí,liàn quē qíng xuán yòu cù zhuāng。
奈我同心不同迹,五云翘首思茫茫。nài wǒ tóng xīn bù tóng jì,wǔ yún qiào shǒu sī máng máng。

送佥都御史余公奉使还京

韩雍

夜雨西窗始盍簪,春风南浦又分襟。yè yǔ xī chuāng shǐ hé zān,chūn fēng nán pǔ yòu fēn jīn。
论交久契芝兰味,图报相期铁石心。lùn jiāo jiǔ qì zhī lán wèi,tú bào xiāng qī tiě shí xīn。
桃浪一江行色壮,锦云千里故情深。táo làng yī jiāng xíng sè zhuàng,jǐn yún qiān lǐ gù qíng shēn。
君才自是人中杰,入相行看拜玉音。jūn cái zì shì rén zhōng jié,rù xiāng xíng kàn bài yù yīn。

送佥都御史余公奉使还京

韩雍

水满春江燕子飞,喧天鼓吹送君归。shuǐ mǎn chūn jiāng yàn zi fēi,xuān tiān gǔ chuī sòng jūn guī。
许身报国今谁并,持节还乡古亦稀。xǔ shēn bào guó jīn shuí bìng,chí jié hái xiāng gǔ yì xī。
龙虎风云欣际会,山光草木剩光辉。lóng hǔ fēng yún xīn jì huì,shān guāng cǎo mù shèng guāng huī。
相思后夜瞻霄汉,执法星芒耀太微。xiāng sī hòu yè zhān xiāo hàn,zhí fǎ xīng máng yào tài wēi。

送佥都御史余公奉使还京

韩雍

酒罢西江第一楼,还朝人物异常流。jiǔ bà xī jiāng dì yī lóu,hái cháo rén wù yì cháng liú。
作官最重乡邦羡,奉使能分社稷忧。zuò guān zuì zhòng xiāng bāng xiàn,fèng shǐ néng fēn shè jì yōu。
此去横班须独对,遥知前席定三留。cǐ qù héng bān xū dú duì,yáo zhī qián xí dìng sān liú。
好将民隐条陈尽,为报皇情宠眷优。hǎo jiāng mín yǐn tiáo chén jǐn,wèi bào huáng qíng chǒng juàn yōu。

挽刘司寇广衡

韩雍

高步云霄近上台,司刑司宪展多才。gāo bù yún xiāo jìn shàng tái,sī xíng sī xiàn zhǎn duō cái。
调元未副苍生望,观化何堪白发催。diào yuán wèi fù cāng shēng wàng,guān huà hé kān bái fā cuī。
双履无声趋晓禁,五花有迹在秋台。shuāng lǚ wú shēng qū xiǎo jìn,wǔ huā yǒu jì zài qiū tái。
东风执绋都门道,目断天南不尽哀。dōng fēng zhí fú dōu mén dào,mù duàn tiān nán bù jǐn āi。

赠璇上人南归

韩雍

脱却尘凡守寂寥,远公门下特高标。tuō què chén fán shǒu jì liáo,yuǎn gōng mén xià tè gāo biāo。
锡飞已占吴山胜,杯度何妨楚水遥。xī fēi yǐ zhàn wú shān shèng,bēi dù hé fáng chǔ shuǐ yáo。
南垄蘋蘩春自荐,北堂甘旨昼亲调。nán lǒng píng fán chūn zì jiàn,běi táng gān zhǐ zhòu qīn diào。
怜君独遂还乡愿,梦绕江天恨未消。lián jūn dú suì hái xiāng yuàn,mèng rào jiāng tiān hèn wèi xiāo。

清明谒三陵道宿僧寺次姚亚卿韵二首

韩雍

东行联辔扣禅关,楼阁孤撑返照间。dōng xíng lián pèi kòu chán guān,lóu gé gū chēng fǎn zhào jiān。
抚景渐看三月近,寻芳聊趁一时闲。fǔ jǐng jiàn kàn sān yuè jìn,xún fāng liáo chèn yī shí xián。
风翻冻柳莺声怯,云薄空山雨意悭。fēng fān dòng liǔ yīng shēng qiè,yún báo kōng shān yǔ yì qiān。
何事匆匆不遑乐,九重咫尺是天颜。hé shì cōng cōng bù huáng lè,jiǔ zhòng zhǐ chǐ shì tiān yán。

清明谒三陵道宿僧寺次姚亚卿韵二首

韩雍

多年荒寺枕山肩,人厌萧条我独怜。duō nián huāng sì zhěn shān jiān,rén yàn xiāo tiáo wǒ dú lián。
市语不喧春鸟哢,梵音初动晚香然。shì yǔ bù xuān chūn niǎo lòng,fàn yīn chū dòng wǎn xiāng rán。
数杯浊酒催诗饮,一榻清风伴月眠。shù bēi zhuó jiǔ cuī shī yǐn,yī tà qīng fēng bàn yuè mián。
翘首不堪心事切,红云高处白云边。qiào shǒu bù kān xīn shì qiè,hóng yún gāo chù bái yún biān。

送叶佥都与中巡抚两广

韩雍

东山强起副皇情,荣拜都堂暂远行。dōng shān qiáng qǐ fù huáng qíng,róng bài dōu táng zàn yuǎn xíng。
重寄一麾兼两镇,先声万里慰群生。zhòng jì yī huī jiān liǎng zhèn,xiān shēng wàn lǐ wèi qún shēng。
风恬沧海鲸波净,雨洗黄尘鸟道清。fēng tián cāng hǎi jīng bō jìng,yǔ xǐ huáng chén niǎo dào qīng。
自古安边重韩范,终归黄阁佐承平。zì gǔ ān biān zhòng hán fàn,zhōng guī huáng gé zuǒ chéng píng。

挽刘詹事宗器

韩雍

词林璧水久蜚英,晚辅春宫重老成。cí lín bì shuǐ jiǔ fēi yīng,wǎn fǔ chūn gōng zhòng lǎo chéng。
操履一生行古道,文章千载占时名。cāo lǚ yī shēng xíng gǔ dào,wén zhāng qiān zài zhàn shí míng。
调元未见登黄阁,观化俄闻上玉京。diào yuán wèi jiàn dēng huáng gé,guān huà é wén shàng yù jīng。
惆怅东风招不起,懒挥铁笔写乡评。chóu chàng dōng fēng zhāo bù qǐ,lǎn huī tiě bǐ xiě xiāng píng。