古诗词

桂山诗

韩雍

桂山何奇哉,峰峦起平地。guì shān hé qí zāi,fēng luán qǐ píng dì。
星罗数百里,像物非一类。xīng luó shù bǎi lǐ,xiàng wù fēi yī lèi。
列柱擎空高,围屏障天翠。liè zhù qíng kōng gāo,wéi píng zhàng tiān cuì。
尖分笔格巧,棱削剑锋利。jiān fēn bǐ gé qiǎo,léng xuē jiàn fēng lì。
海螺争献新,玉笋并呈瑞。hǎi luó zhēng xiàn xīn,yù sǔn bìng chéng ruì。
重岩垂万象,深洞容百骑。zhòng yán chuí wàn xiàng,shēn dòng róng bǎi qí。
河变梁犹存,关徙门未閟。hé biàn liáng yóu cún,guān xǐ mén wèi bì。
还多怪异状,物类无可譬。hái duō guài yì zhuàng,wù lèi wú kě pì。
石罅泻寒泉,清响更幽致。shí xià xiè hán quán,qīng xiǎng gèng yōu zhì。
丹青笔虽妙,图画良不易。dān qīng bǐ suī miào,tú huà liáng bù yì。
想当开辟时,清浊各奠位。xiǎng dāng kāi pì shí,qīng zhuó gè diàn wèi。
精华妙凝结,旁礴隐深粹。jīng huá miào níng jié,páng bó yǐn shēn cuì。
洪水滔天流,壅土日消坠。hóng shuǐ tāo tiān liú,yōng tǔ rì xiāo zhuì。
岿然不可动,参杂如布置。kuī rán bù kě dòng,cān zá rú bù zhì。
儒先历览多,载籍有题识。rú xiān lì lǎn duō,zài jí yǒu tí shí。
仙都雁荡景,角胜须在次。xiān dōu yàn dàng jǐng,jiǎo shèng xū zài cì。
始知寰中山,奇绝更无二。shǐ zhī huán zhōng shān,qí jué gèng wú èr。
所惜在荒远,世人少瞻视。suǒ xī zài huāng yuǎn,shì rén shǎo zhān shì。
我惭本书生,承乏当阃寄。wǒ cán běn shū shēng,chéng fá dāng kǔn jì。
提兵靖百越,黾勉幸成事。tí bīng jìng bǎi yuè,mǐn miǎn xìng chéng shì。
性爱山水游,羁绊弗能遂。xìng ài shān shuǐ yóu,jī bàn fú néng suì。
故兹佳胜境,六载始一至。gù zī jiā shèng jìng,liù zài shǐ yī zhì。
骇目惊心神,欲去还默记。hài mù jīng xīn shén,yù qù hái mò jì。
岂徒玩物理,亦欲长仁智。qǐ tú wán wù lǐ,yì yù zhǎng rén zhì。
况逢休明时,德化广渐被。kuàng féng xiū míng shí,dé huà guǎng jiàn bèi。
九州安耕凿,四海息烽燧。jiǔ zhōu ān gēng záo,sì hǎi xī fēng suì。
乘闲此游观,冠盖总贤使。chéng xián cǐ yóu guān,guān gài zǒng xián shǐ。
相与片时乐,感激知所自。xiāng yǔ piàn shí lè,gǎn jī zhī suǒ zì。
走笔题新诗,磨厓刻深字。zǒu bǐ tí xīn shī,mó yá kè shēn zì。
非追浯溪颂,聊补桂林志。fēi zhuī wú xī sòng,liáo bǔ guì lín zhì。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

贺黄侍郎

韩雍

高年就养值生辰,千载光荣萃一门。gāo nián jiù yǎng zhí shēng chén,qiān zài guāng róng cuì yī mén。
满座公卿齐再拜,独披冠服受双尊。mǎn zuò gōng qīng qí zài bài,dú pī guān fú shòu shuāng zūn。
也知祖考平生德,真是君王旷世恩。yě zhī zǔ kǎo píng shēng dé,zhēn shì jūn wáng kuàng shì ēn。
愧我有亲如不得,醉归惆怅几销魂。kuì wǒ yǒu qīn rú bù dé,zuì guī chóu chàng jǐ xiāo hún。

送周亚卿乃子经赴试山西

韩雍

过庭争羡白眉良,暂假晨昏归故乡。guò tíng zhēng xiàn bái méi liáng,zàn jiǎ chén hūn guī gù xiāng。
天上祥麟元有种,月中仙桂岂无香。tiān shàng xiáng lín yuán yǒu zhǒng,yuè zhōng xiān guì qǐ wú xiāng。
关山夜静书声远,场屋秋高笔阵忙。guān shān yè jìng shū shēng yuǎn,chǎng wū qiū gāo bǐ zhèn máng。
去去初心莫荒怠,早期步武谒明光。qù qù chū xīn mò huāng dài,zǎo qī bù wǔ yè míng guāng。

挽郑侍郎父九十物故

韩雍

子荣孙显拜恩殊,耄耋年来万事虚。zi róng sūn xiǎn bài ēn shū,mào dié nián lái wàn shì xū。
卫国空传武公颂,济南间却伏生书。wèi guó kōng chuán wǔ gōng sòng,jì nán jiān què fú shēng shū。
宝函光锁双龙诰,深院尘封驷马车。bǎo hán guāng suǒ shuāng lóng gào,shēn yuàn chén fēng sì mǎ chē。
太史文章发潜德,美谈千载播乡闾。tài shǐ wén zhāng fā qián dé,měi tán qiān zài bō xiāng lǘ。

海宁伯受诰劵程佥都贺之以诗予亦次韵以贺

韩雍

铁劵金书赐重臣,勋劳名世有谁伦。tiě juàn jīn shū cì zhòng chén,xūn láo míng shì yǒu shuí lún。
宝刀曾斩南溟蜃,铁骑常清北塞尘。bǎo dāo céng zhǎn nán míng shèn,tiě qí cháng qīng běi sāi chén。
带砺河山盟誓重,丹青台阁像图新。dài lì hé shān méng shì zhòng,dān qīng tái gé xiàng tú xīn。
威名从此传边朔,应羡中朝有凤麟。wēi míng cóng cǐ chuán biān shuò,yīng xiàn zhōng cháo yǒu fèng lín。

挽戴处士

韩雍

早携书剑住皇都,绝笔丹青近世无。zǎo xié shū jiàn zhù huáng dōu,jué bǐ dān qīng jìn shì wú。
春苑池边曾待诏,辋川庄上自成图。chūn yuàn chí biān céng dài zhào,wǎng chuān zhuāng shàng zì chéng tú。
半窗归梦随春断,八极游魂入夜孤。bàn chuāng guī mèng suí chūn duàn,bā jí yóu hún rù yè gū。
多少新诗述潜德,应怜振后有双雏。duō shǎo xīn shī shù qián dé,yīng lián zhèn hòu yǒu shuāng chú。

谢夏季爵惠大摺扇

韩雍

三伏炎蒸似甑炊,故人巨箑喜相遗。sān fú yán zhēng shì zèng chuī,gù rén jù shà xǐ xiāng yí。
垂天云翅鹏初下,午夜潮声月半亏。chuí tiān yún chì péng chū xià,wǔ yè cháo shēng yuè bàn kuī。
诸葛谩劳麾白羽,谢安何用取蒲葵。zhū gé mán láo huī bái yǔ,xiè ān hé yòng qǔ pú kuí。
仁风日日宣扬处,欲谢惭无绝妙辞。rén fēng rì rì xuān yáng chù,yù xiè cán wú jué miào cí。

挽礼部尚书掌太常事蒋公

韩雍

出俗离尘荷简知,历登清选事神祇。chū sú lí chén hé jiǎn zhī,lì dēng qīng xuǎn shì shén qí。
衣冠八座联宗伯,礼乐三班属后夔。yī guān bā zuò lián zōng bó,lǐ lè sān bān shǔ hòu kuí。
仙蜕已轻蝉脱尽,洞箫初远鹤归迟。xiān tuì yǐ qīng chán tuō jǐn,dòng xiāo chū yuǎn hè guī chí。
剡川一曲遗声在,不似人间薤露悲。shàn chuān yī qū yí shēng zài,bù shì rén jiān xiè lù bēi。

次韵书感酬夏季爵大理

韩雍

素餐空费馆人炊,报国无能效拾遗。sù cān kōng fèi guǎn rén chuī,bào guó wú néng xiào shí yí。
黑发任从愁里变,丹心忍向闇中亏。hēi fā rèn cóng chóu lǐ biàn,dān xīn rěn xiàng àn zhōng kuī。
十年宦海惊风浪,千里吴淞忆露葵。shí nián huàn hǎi jīng fēng làng,qiān lǐ wú sōng yì lù kuí。
怅望云山归未得,且将幽兴寄新辞。chàng wàng yún shān guī wèi dé,qiě jiāng yōu xīng jì xīn cí。

送太常陈少卿致政还钱塘

韩雍

宦成有子继书香,恩许辞荣赴草堂。huàn chéng yǒu zi jì shū xiāng,ēn xǔ cí róng fù cǎo táng。
直道一生无愧怍,斯文千载有辉光。zhí dào yī shēng wú kuì zuò,sī wén qiān zài yǒu huī guāng。
秋江白鸟迎书舫,晚径黄花伴酒觞。qiū jiāng bái niǎo yíng shū fǎng,wǎn jìng huáng huā bàn jiǔ shāng。
招起坡仙与逋老,醉吟风月共徜徉。zhāo qǐ pō xiān yǔ bū lǎo,zuì yín fēng yuè gòng cháng yáng。

锡老堂为陈太常题

韩雍

草堂旧筑傍吴山,恩许仙翁此燕安。cǎo táng jiù zhù bàng wú shān,ēn xǔ xiān wēng cǐ yàn ān。
白发光阴闲里度,红尘踪迹静中看。bái fā guāng yīn xián lǐ dù,hóng chén zōng jì jìng zhōng kàn。
赐金散出供春酿,世禄分来荐晓餐。cì jīn sàn chū gōng chūn niàng,shì lù fēn lái jiàn xiǎo cān。
一枕南窗高卧稳,可应飞梦到金銮。yī zhěn nán chuāng gāo wò wěn,kě yīng fēi mèng dào jīn luán。

送陆司寇乃兄还四明

韩雍

平生不识利名途,手足情牵到帝都。píng shēng bù shí lì míng tú,shǒu zú qíng qiān dào dì dōu。
棠棣有诗方燕乐,菊花无主恐荒芜。táng dì yǒu shī fāng yàn lè,jú huā wú zhǔ kǒng huāng wú。
霜催断雁离秦塞,潮引归鸥入鉴湖。shuāng cuī duàn yàn lí qín sāi,cháo yǐn guī ōu rù jiàn hú。
可奈季方留不住,秋台目送海云孤。kě nài jì fāng liú bù zhù,qiū tái mù sòng hǎi yún gū。

挽嘉定陈参政父

韩雍

衍庆亲承圣主恩,紫薇仙馆度朝昏。yǎn qìng qīn chéng shèng zhǔ ēn,zǐ wēi xiān guǎn dù cháo hūn。
荣身自寤卢生梦,观化谁招邵子魂。róng shēn zì wù lú shēng mèng,guān huà shuí zhāo shào zi hún。
千载风流云水逝,一生心事菊松存。qiān zài fēng liú yún shuǐ shì,yī shēng xīn shì jú sōng cún。
穹窿山下虹光起,应有崇碑表达尊。qióng lóng shān xià hóng guāng qǐ,yīng yǒu chóng bēi biǎo dá zūn。

送王黄门汝霖使占城

韩雍

纶音面奉出肜闱,封建蛮邦剩有辉。lún yīn miàn fèng chū róng wéi,fēng jiàn mán bāng shèng yǒu huī。
文采惊人丹凤下,词章华国庆云飞。wén cǎi jīng rén dān fèng xià,cí zhāng huá guó qìng yún fēi。
风恬海道春帆度,花满乡山昼锦归。fēng tián hǎi dào chūn fān dù,huā mǎn xiāng shān zhòu jǐn guī。
宣布皇威光宠命,趍朝真儗赐牙绯。xuān bù huáng wēi guāng chǒng mìng,chí cháo zhēn nǐ cì yá fēi。

二月二十九日蒙恩赐椰子三枚赋此志感

韩雍

海邦佳品贡来新,中使传宣使近臣。hǎi bāng jiā pǐn gòng lái xīn,zhōng shǐ chuán xuān shǐ jìn chén。
金母仙瓜差可儗,楚江萍实岂堪伦。jīn mǔ xiān guā chà kě nǐ,chǔ jiāng píng shí qǐ kān lún。
剖开玉碗光偏润,泻出琼浆味独真。pōu kāi yù wǎn guāng piān rùn,xiè chū qióng jiāng wèi dú zhēn。
千载深恩无可报,拜瞻嵩岳颂严宸。qiān zài shēn ēn wú kě bào,bài zhān sōng yuè sòng yán chén。

挽薛司寇

韩雍

历转华阶三十春,可堪倏忽谢昌辰。lì zhuǎn huá jiē sān shí chūn,kě kān shū hū xiè chāng chén。
两京无复司邦禁,四海空期秉国钧。liǎng jīng wú fù sī bāng jìn,sì hǎi kōng qī bǐng guó jūn。
彝鼎勋名成往事,斗山光采忆斯人。yí dǐng xūn míng chéng wǎng shì,dòu shān guāng cǎi yì sī rén。
同朝未致生刍奠,满眼西风倍怆神。tóng cháo wèi zhì shēng chú diàn,mǎn yǎn xī fēng bèi chuàng shén。