古诗词

天顺已夘端午节赐游后山观走解有作

韩雍

六龙飞天天下睹,皇度神威谁敢侮。liù lóng fēi tiān tiān xià dǔ,huáng dù shén wēi shuí gǎn wǔ。
太平时节不忘危,每值良辰犹讲武。tài píng shí jié bù wàng wēi,měi zhí liáng chén yóu jiǎng wǔ。
五月五日时雨晴,彩云缥缈祥风轻。wǔ yuè wǔ rì shí yǔ qíng,cǎi yún piāo miǎo xiáng fēng qīng。
万岁山前辟驰道,千骑万骑皆长鸣。wàn suì shān qián pì chí dào,qiān qí wàn qí jiē zhǎng míng。
翠华南来此中驻,诏许元臣同侍卫。cuì huá nán lái cǐ zhōng zhù,zhào xǔ yuán chén tóng shì wèi。
嵩呼拜罢玉笋齐,马上武夫争献艺。sōng hū bài bà yù sǔn qí,mǎ shàng wǔ fū zhēng xiàn yì。
双双立在雕鞍行,马驰人似康庄平。shuāng shuāng lì zài diāo ān xíng,mǎ chí rén shì kāng zhuāng píng。
背旗手戟影不侧,肩水顶火盆无倾。bèi qí shǒu jǐ yǐng bù cè,jiān shuǐ dǐng huǒ pén wú qīng。
画角齐吹金鼓震,发喊声停出奇阵。huà jiǎo qí chuī jīn gǔ zhèn,fā hǎn shēng tíng chū qí zhèn。
飞鎗烟过如电惊,流炮星驰若雷迅。fēi qiāng yān guò rú diàn jīng,liú pào xīng chí ruò léi xùn。
一人骗跃三马过,两人扶抱一马驮。yī rén piàn yuè sān mǎ guò,liǎng rén fú bào yī mǎ tuó。
马中一老傍四少,钟南进士降群魔。mǎ zhōng yī lǎo bàng sì shǎo,zhōng nán jìn shì jiàng qún mó。
双驰上下如相翮,相参换马如相厄。shuāng chí shàng xià rú xiāng hé,xiāng cān huàn mǎ rú xiāng è。
倏然抰取一人过,诸葛武侯擒孟获。shū rán yāng qǔ yī rén guò,zhū gé wǔ hóu qín mèng huò。
倒身腹底穿周遭,老蛟卷树翻洪涛。dào shēn fù dǐ chuān zhōu zāo,lǎo jiāo juǎn shù fān hóng tāo。
折腰斜从项下过,下岩猛虎声咆哮。zhé yāo xié cóng xiàng xià guò,xià yán měng hǔ shēng páo xiāo。
有时藏身在金镫,有时控驰若骖乘。yǒu shí cáng shēn zài jīn dèng,yǒu shí kòng chí ruò cān chéng。
有时倒立双足擎,有时偃仰四肢定。yǒu shí dào lì shuāng zú qíng,yǒu shí yǎn yǎng sì zhī dìng。
群马出猎争腾骧,马驮狮豹皆人妆。qún mǎ chū liè zhēng téng xiāng,mǎ tuó shī bào jiē rén zhuāng。
饥鹰一掣堕雕鹗,良犬才纵空豺狼。jī yīng yī chè duò diāo è,liáng quǎn cái zòng kōng chái láng。
轻便巧捷纷纭去,险状难名亦难记。qīng biàn qiǎo jié fēn yún qù,xiǎn zhuàng nán míng yì nán jì。
军中用此出前锋,斩将搴旗孰能御。jūn zhōng yòng cǐ chū qián fēng,zhǎn jiāng qiān qí shú néng yù。
平生肉眼未得观,观此盛事人人欢。píng shēng ròu yǎn wèi dé guān,guān cǐ shèng shì rén rén huān。
总夸一时扈从乐,更美千载遭逢难。zǒng kuā yī shí hù cóng lè,gèng měi qiān zài zāo féng nán。
侍臣拜谢天颜喜,大官赐燕闻天语。shì chén bài xiè tiān yán xǐ,dà guān cì yàn wén tiān yǔ。
御炉香袅箫韶喧,龙驭徐行仙仗起。yù lú xiāng niǎo xiāo sháo xuān,lóng yù xú xíng xiān zhàng qǐ。
侍臣步入文华南,高筵广席陈肥甘。shì chén bù rù wén huá nán,gāo yán guǎng xí chén féi gān。
黄封御酒味香冽,中官谕劝皆沈酣。huáng fēng yù jiǔ wèi xiāng liè,zhōng guān yù quàn jiē shěn hān。
君臣同游皇祖诰,与民偕乐圣王道。jūn chén tóng yóu huáng zǔ gào,yǔ mín xié lè shèng wáng dào。
我皇祖述且宪章,恩德如天孰能报。wǒ huáng zǔ shù qiě xiàn zhāng,ēn dé rú tiān shú néng bào。
小臣有幸逢明时,寸心感激深怀思。xiǎo chén yǒu xìng féng míng shí,cùn xīn gǎn jī shēn huái sī。
谫才不作长杨赋,微诚欲献卷阿诗。jiǎn cái bù zuò zhǎng yáng fù,wēi chéng yù xiàn juǎn ā shī。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

都门别意送陈都宪从子佶省都宪毕归吴

韩雍

鸟啼花发媚皇州,袖拂东风去莫留。niǎo tí huā fā mèi huáng zhōu,xiù fú dōng fēng qù mò liú。
客计不知归路倦,乡心应念倚闾愁。kè jì bù zhī guī lù juàn,xiāng xīn yīng niàn yǐ lǘ chóu。
百年门第天伦重,万卷诗书世德修。bǎi nián mén dì tiān lún zhòng,wàn juǎn shī shū shì dé xiū。
闻道严君思仲父,看云白昼卧江头。wén dào yán jūn sī zhòng fù,kàn yún bái zhòu wò jiāng tóu。

河阳亭为吴兴潘用中题其孙景善登太学岳之裔也

韩雍

潘氏园亭桃李盛,栽培先德动遐思。pān shì yuán tíng táo lǐ shèng,zāi péi xiān dé dòng xiá sī。
好花不异河阳县,明世应非典午时。hǎo huā bù yì hé yáng xiàn,míng shì yīng fēi diǎn wǔ shí。
尊俎当筵留野客,溪山入座助新诗。zūn zǔ dāng yán liú yě kè,xī shān rù zuò zhù xīn shī。
贤孙早晚腾霄汉,枯槁行沾雨露滋。xián sūn zǎo wǎn téng xiāo hàn,kū gǎo xíng zhān yǔ lù zī。

题沈进士纪松月扇面

韩雍

谁将轻箑图松月,一握双清惬素心。shuí jiāng qīng shà tú sōng yuè,yī wò shuāng qīng qiè sù xīn。
云净九霄仙兔出,风生万壑老龙吟。yún jìng jiǔ xiāo xiān tù chū,fēng shēng wàn hè lǎo lóng yín。
庙堂大用期登进,海宇馀光仰照临。miào táng dà yòng qī dēng jìn,hǎi yǔ yú guāng yǎng zhào lín。
珍重乌台挥动处,红尘相避不相侵。zhēn zhòng wū tái huī dòng chù,hóng chén xiāng bì bù xiāng qīn。

都门别意为曲江黄御史父作

韩雍

冠盖如云出帝都,送君何处是归途。guān gài rú yún chū dì dōu,sòng jūn hé chù shì guī tú。
曲江秋水鸥寻侣,丹穴朝阳凤忆雏。qū jiāng qiū shuǐ ōu xún lǚ,dān xué cháo yáng fèng yì chú。
双屐行探春信早,一尊吟对月明孤。shuāng jī xíng tàn chūn xìn zǎo,yī zūn yín duì yuè míng gū。
草堂到日多耆旧,重画香山九老图。cǎo táng dào rì duō qí jiù,zhòng huà xiāng shān jiǔ lǎo tú。

送上虞罗御史澄使闽中

韩雍

使者新裁豸锦衣,故乡便道喜荣归。shǐ zhě xīn cái zhì jǐn yī,gù xiāng biàn dào xǐ róng guī。
九重严命龙章宠,七帙慈亲鹤发稀。jiǔ zhòng yán mìng lóng zhāng chǒng,qī zhì cí qīn hè fā xī。
堂北花香秋正好,越南山色昼生辉。táng běi huā xiāng qiū zhèng hǎo,yuè nán shān sè zhòu shēng huī。
闽天后夜人瞻处,执法星光映太微。mǐn tiān hòu yè rén zhān chù,zhí fǎ xīng guāng yìng tài wēi。

交代芮御史钊按治江西诗送还京

韩雍

同年同志复同官,客里相逢握手欢。tóng nián tóng zhì fù tóng guān,kè lǐ xiāng féng wò shǒu huān。
千里归心辞我易,一年新政继君难。qiān lǐ guī xīn cí wǒ yì,yī nián xīn zhèng jì jūn nán。
鄱湖水落清秋度,庐阜峰高后夜看。pó hú shuǐ luò qīng qiū dù,lú fù fēng gāo hòu yè kàn。
朝退金门如有暇,老亲烦为报平安。cháo tuì jīn mén rú yǒu xiá,lǎo qīn fán wèi bào píng ān。

赠刘状元代祀舜帝便道故乡展焚黄礼

韩雍

远将玉帛祀先皇,秋雁寒云满路香。yuǎn jiāng yù bó sì xiān huáng,qiū yàn hán yún mǎn lù xiāng。
白发喜归梁颢第,锦衣荣过魏公乡。bái fā xǐ guī liáng hào dì,jǐn yī róng guò wèi gōng xiāng。
书衔彩凤光松梓,梦绕飞龙在庙堂。shū xián cǎi fèng guāng sōng zǐ,mèng rào fēi lóng zài miào táng。
忧国忧民丈夫事,回轩莫待菊花黄。yōu guó yōu mín zhàng fū shì,huí xuān mò dài jú huā huáng。

闻杨亚卿弟宜有御史之擢

韩雍

郡博先生庆泽深,传家昆季更谁伦。jùn bó xiān shēng qìng zé shēn,chuán jiā kūn jì gèng shuí lún。
难兄久佐秋台政,阿弟新迁宪府臣。nán xiōng jiǔ zuǒ qiū tái zhèng,ā dì xīn qiān xiàn fǔ chén。
五色云中双凤鸟,九重天上对麒麟。wǔ sè yún zhōng shuāng fèng niǎo,jiǔ zhòng tiān shàng duì qí lín。
匡时更有经纶事,不数三苏与二陈。kuāng shí gèng yǒu jīng lún shì,bù shù sān sū yǔ èr chén。

送胡御史渊还京次留别韵

韩雍

手持玉斧靖三边,人颂清名继四贤。shǒu chí yù fǔ jìng sān biān,rén sòng qīng míng jì sì xián。
恋阙久知心捧日,封章几见力回天。liàn quē jiǔ zhī xīn pěng rì,fēng zhāng jǐ jiàn lì huí tiān。
云开庐岳迎归旆,水满鄱湖送去船。yún kāi lú yuè yíng guī pèi,shuǐ mǎn pó hú sòng qù chuán。
万里同来不同往,江亭绿酒兴悽然。wàn lǐ tóng lái bù tóng wǎng,jiāng tíng lǜ jiǔ xīng qī rán。

送姑苏潘进士暄淮府造坟事竣还京

韩雍

南浦西风酒一尊,乡情分袂暗销魂。nán pǔ xī fēng jiǔ yī zūn,xiāng qíng fēn mèi àn xiāo hún。
成功已副贤王意,奏绩应沾圣主恩。chéng gōng yǐ fù xián wáng yì,zòu jì yīng zhān shèng zhǔ ēn。
家近松陵山有色,舟经杨子水无痕。jiā jìn sōng líng shān yǒu sè,zhōu jīng yáng zi shuǐ wú hén。
欲知后夜相思处,月满霜台独倚门。yù zhī hòu yè xiāng sī chù,yuè mǎn shuāng tái dú yǐ mén。

景泰改元正月一日王潘二进士赍敕奖劳亚卿杨公有清勤公正之褒且有金帛之赐诗以贺之

韩雍

中兴圣主重贤劳,衮冕临轩遣俊髦。zhōng xīng shèng zhǔ zhòng xián láo,gǔn miǎn lín xuān qiǎn jùn máo。
宠遇共夸金帛赐,清勤无忝玺书褒。chǒng yù gòng kuā jīn bó cì,qīng qín wú tiǎn xǐ shū bāo。
九霄雨露新春被,一代君臣此日遭。jiǔ xiāo yǔ lù xīn chūn bèi,yī dài jūn chén cǐ rì zāo。
江石苍生望风采,庐山光价两相高。jiāng shí cāng shēng wàng fēng cǎi,lú shān guāng jià liǎng xiāng gāo。

正统己巳秋客中闻大驾北狩未还惊号赋此

韩雍

翠华北狩正侵彊,未报归期重感伤。cuì huá běi shòu zhèng qīn jiàng,wèi bào guī qī zhòng gǎn shāng。
百辟有谁能扈跸,一身无计可勤王。bǎi pì yǒu shuí néng hù bì,yī shēn wú jì kě qín wáng。
龙沙碛里秋容惨,羌笛声中夜漏长。lóng shā qì lǐ qiū róng cǎn,qiāng dí shēng zhōng yè lòu zhǎng。
怅望何时遂迎复,西风吹泪洒苍苍。chàng wàng hé shí suì yíng fù,xī fēng chuī lèi sǎ cāng cāng。

琴鹤轩为王仪宾题

韩雍

承运朝回脱锦衣,瑶琴白鹤两忘机。chéng yùn cháo huí tuō jǐn yī,yáo qín bái hè liǎng wàng jī。
弦中一曲成连至,天外数声和靖归。xián zhōng yī qū chéng lián zhì,tiān wài shù shēng hé jìng guī。
台榭月明迷素羽,琅玕风动杂金徽。tái xiè yuè míng mí sù yǔ,láng gān fēng dòng zá jīn huī。
纷纷尘事浑忘却,歌舞何曾满绣帏。fēn fēn chén shì hún wàng què,gē wǔ hé céng mǎn xiù wéi。

冰壶为前人题

韩雍

幽人常在雪轩居,恍若清冰置玉壶。yōu rén cháng zài xuě xuān jū,huǎng ruò qīng bīng zhì yù hú。
昼静一尘无处著,岁寒三友隔帘呼。zhòu jìng yī chén wú chù zhù,suì hán sān yǒu gé lián hū。
间从芳沼寻鸥侣,睡起开笼放鹤雏。jiān cóng fāng zhǎo xún ōu lǚ,shuì qǐ kāi lóng fàng hè chú。
闻道丹青尤绝笔,时时写拟辋川图。wén dào dān qīng yóu jué bǐ,shí shí xiě nǐ wǎng chuān tú。

次韵题李主事叔玉使节还京卷

韩雍

一点丹心忆翠华,无边风景送星槎。yī diǎn dān xīn yì cuì huá,wú biān fēng jǐng sòng xīng chá。
寒云渺渺随秋雁,孤鹜翩翩带落霞。hán yún miǎo miǎo suí qiū yàn,gū wù piān piān dài luò xiá。
自信穷经能致用,谁知忧国总忘家。zì xìn qióng jīng néng zhì yòng,shuí zhī yōu guó zǒng wàng jiā。
何当拂袖同归去,十二街头扫雪花。hé dāng fú xiù tóng guī qù,shí èr jiē tóu sǎo xuě huā。
6161234567»