古诗词

天顺已夘端午节赐游后山观走解有作

韩雍

六龙飞天天下睹,皇度神威谁敢侮。liù lóng fēi tiān tiān xià dǔ,huáng dù shén wēi shuí gǎn wǔ。
太平时节不忘危,每值良辰犹讲武。tài píng shí jié bù wàng wēi,měi zhí liáng chén yóu jiǎng wǔ。
五月五日时雨晴,彩云缥缈祥风轻。wǔ yuè wǔ rì shí yǔ qíng,cǎi yún piāo miǎo xiáng fēng qīng。
万岁山前辟驰道,千骑万骑皆长鸣。wàn suì shān qián pì chí dào,qiān qí wàn qí jiē zhǎng míng。
翠华南来此中驻,诏许元臣同侍卫。cuì huá nán lái cǐ zhōng zhù,zhào xǔ yuán chén tóng shì wèi。
嵩呼拜罢玉笋齐,马上武夫争献艺。sōng hū bài bà yù sǔn qí,mǎ shàng wǔ fū zhēng xiàn yì。
双双立在雕鞍行,马驰人似康庄平。shuāng shuāng lì zài diāo ān xíng,mǎ chí rén shì kāng zhuāng píng。
背旗手戟影不侧,肩水顶火盆无倾。bèi qí shǒu jǐ yǐng bù cè,jiān shuǐ dǐng huǒ pén wú qīng。
画角齐吹金鼓震,发喊声停出奇阵。huà jiǎo qí chuī jīn gǔ zhèn,fā hǎn shēng tíng chū qí zhèn。
飞鎗烟过如电惊,流炮星驰若雷迅。fēi qiāng yān guò rú diàn jīng,liú pào xīng chí ruò léi xùn。
一人骗跃三马过,两人扶抱一马驮。yī rén piàn yuè sān mǎ guò,liǎng rén fú bào yī mǎ tuó。
马中一老傍四少,钟南进士降群魔。mǎ zhōng yī lǎo bàng sì shǎo,zhōng nán jìn shì jiàng qún mó。
双驰上下如相翮,相参换马如相厄。shuāng chí shàng xià rú xiāng hé,xiāng cān huàn mǎ rú xiāng è。
倏然抰取一人过,诸葛武侯擒孟获。shū rán yāng qǔ yī rén guò,zhū gé wǔ hóu qín mèng huò。
倒身腹底穿周遭,老蛟卷树翻洪涛。dào shēn fù dǐ chuān zhōu zāo,lǎo jiāo juǎn shù fān hóng tāo。
折腰斜从项下过,下岩猛虎声咆哮。zhé yāo xié cóng xiàng xià guò,xià yán měng hǔ shēng páo xiāo。
有时藏身在金镫,有时控驰若骖乘。yǒu shí cáng shēn zài jīn dèng,yǒu shí kòng chí ruò cān chéng。
有时倒立双足擎,有时偃仰四肢定。yǒu shí dào lì shuāng zú qíng,yǒu shí yǎn yǎng sì zhī dìng。
群马出猎争腾骧,马驮狮豹皆人妆。qún mǎ chū liè zhēng téng xiāng,mǎ tuó shī bào jiē rén zhuāng。
饥鹰一掣堕雕鹗,良犬才纵空豺狼。jī yīng yī chè duò diāo è,liáng quǎn cái zòng kōng chái láng。
轻便巧捷纷纭去,险状难名亦难记。qīng biàn qiǎo jié fēn yún qù,xiǎn zhuàng nán míng yì nán jì。
军中用此出前锋,斩将搴旗孰能御。jūn zhōng yòng cǐ chū qián fēng,zhǎn jiāng qiān qí shú néng yù。
平生肉眼未得观,观此盛事人人欢。píng shēng ròu yǎn wèi dé guān,guān cǐ shèng shì rén rén huān。
总夸一时扈从乐,更美千载遭逢难。zǒng kuā yī shí hù cóng lè,gèng měi qiān zài zāo féng nán。
侍臣拜谢天颜喜,大官赐燕闻天语。shì chén bài xiè tiān yán xǐ,dà guān cì yàn wén tiān yǔ。
御炉香袅箫韶喧,龙驭徐行仙仗起。yù lú xiāng niǎo xiāo sháo xuān,lóng yù xú xíng xiān zhàng qǐ。
侍臣步入文华南,高筵广席陈肥甘。shì chén bù rù wén huá nán,gāo yán guǎng xí chén féi gān。
黄封御酒味香冽,中官谕劝皆沈酣。huáng fēng yù jiǔ wèi xiāng liè,zhōng guān yù quàn jiē shěn hān。
君臣同游皇祖诰,与民偕乐圣王道。jūn chén tóng yóu huáng zǔ gào,yǔ mín xié lè shèng wáng dào。
我皇祖述且宪章,恩德如天孰能报。wǒ huáng zǔ shù qiě xiàn zhāng,ēn dé rú tiān shú néng bào。
小臣有幸逢明时,寸心感激深怀思。xiǎo chén yǒu xìng féng míng shí,cùn xīn gǎn jī shēn huái sī。
谫才不作长杨赋,微诚欲献卷阿诗。jiǎn cái bù zuò zhǎng yáng fù,wēi chéng yù xiàn juǎn ā shī。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

挽胡知县以子贵封御史致政

韩雍

擢第推封荷宠荣,宦途虽好倦逢迎。zhuó dì tuī fēng hé chǒng róng,huàn tú suī hǎo juàn féng yíng。
归来彭泽心方逸,飞去旌阳骨已轻。guī lái péng zé xīn fāng yì,fēi qù jīng yáng gǔ yǐ qīng。
三径菊荒谁送酒,十洲云杳自吹笙。sān jìng jú huāng shuí sòng jiǔ,shí zhōu yún yǎo zì chuī shēng。
百年遗德今何在,试听朝阳彩凤鸣。bǎi nián yí dé jīn hé zài,shì tīng cháo yáng cǎi fèng míng。

题节亭

韩雍

南曹司寇旧园亭,窗户玲珑昼不扃。nán cáo sī kòu jiù yuán tíng,chuāng hù líng lóng zhòu bù jiōng。
新水一池金作队,繁花满障锦为屏。xīn shuǐ yī chí jīn zuò duì,fán huā mǎn zhàng jǐn wèi píng。
非因玩物移心志,且欲偷闲养性灵。fēi yīn wán wù yí xīn zhì,qiě yù tōu xián yǎng xìng líng。
有客相过莫相诮,古人忧乐是仪刑。yǒu kè xiāng guò mò xiāng qiào,gǔ rén yōu lè shì yí xíng。

题节亭

韩雍

为民为国日劳勤,公暇园亭暂息纷。wèi mín wèi guó rì láo qín,gōng xiá yuán tíng zàn xī fēn。
只是片时能适兴,谁言一饭敢忘君。zhǐ shì piàn shí néng shì xīng,shuí yán yī fàn gǎn wàng jūn。
雨荒阶藓堆苍雪,风约池萍破绿云。yǔ huāng jiē xiǎn duī cāng xuě,fēng yuē chí píng pò lǜ yún。
安得关西夫子至,看花对酒细论文。ān dé guān xī fū zi zhì,kàn huā duì jiǔ xì lùn wén。

送同年卢黄门祥起复之京

韩雍

十年禁闼著贤声,三载终堂尽孝情。shí nián jìn tà zhù xián shēng,sān zài zhōng táng jǐn xiào qíng。
黪服著来痕血泪,画船乘去挂风旌。cǎn fú zhù lái hén xuè lèi,huà chuán chéng qù guà fēng jīng。
丈夫大志图忠节,圣主中兴重老成。zhàng fū dà zhì tú zhōng jié,shèng zhǔ zhōng xīng zhòng lǎo chéng。
莫叹前程遭遇晚,金瓯已复子龚名。mò tàn qián chéng zāo yù wǎn,jīn ōu yǐ fù zi gōng míng。

巡部道上清就中一宿因登草亭次松雪翁韵二首

韩雍

仙子飞升在此亭,几多仙迹写丹青。xiān zi fēi shēng zài cǐ tíng,jǐ duō xiān jì xiě dān qīng。
旌阳蛟斩非无术,勾漏丹成信有灵。jīng yáng jiāo zhǎn fēi wú shù,gōu lòu dān chéng xìn yǒu líng。
引凤尚传吹紫竹,笼鹅曾请写黄庭。yǐn fèng shàng chuán chuī zǐ zhú,lóng é céng qǐng xiě huáng tíng。
至今谈起成真诀,龙化人来侧耳听。zhì jīn tán qǐ chéng zhēn jué,lóng huà rén lái cè ěr tīng。

巡部道上清就中一宿因登草亭次松雪翁韵二首

韩雍

龙虎山东一幔亭,昔人曾此礼空青。lóng hǔ shān dōng yī màn tíng,xī rén céng cǐ lǐ kōng qīng。
寻真不用穷三岛,演法频烦拱百灵。xún zhēn bù yòng qióng sān dǎo,yǎn fǎ pín fán gǒng bǎi líng。
炼就丹砂出尘世,已骑黄鹤上天庭。liàn jiù dān shā chū chén shì,yǐ qí huáng hè shàng tiān tíng。
我来假榻清无限,万壑松风枕上听。wǒ lái jiǎ tà qīng wú xiàn,wàn hè sōng fēng zhěn shàng tīng。

寿渔乐先生七十一

韩雍

绣绂苍麟在练川,狐南光彩照华颠。xiù fú cāng lín zài liàn chuān,hú nán guāng cǎi zhào huá diān。
天孙佳节迟三日,莱子遐龄过一年。tiān sūn jiā jié chí sān rì,lái zi xiá líng guò yī nián。
江上昔曾徵钓叟,山中今见有神仙。jiāng shàng xī céng zhēng diào sǒu,shān zhōng jīn jiàn yǒu shén xiān。
锦袍庆罢长生会,明月清风伴醉眠。jǐn páo qìng bà zhǎng shēng huì,míng yuè qīng fēng bàn zuì mián。

送陈汝善还姑苏

韩雍

相门才子吴中彦,袖挟天风遍九围。xiāng mén cái zi wú zhōng yàn,xiù xié tiān fēng biàn jiǔ wéi。
万里好山吟不尽,满船明月载将归。wàn lǐ hǎo shān yín bù jǐn,mǎn chuán míng yuè zài jiāng guī。
陶潜径里香醪熟,张翰江头晚稻肥。táo qián jìng lǐ xiāng láo shú,zhāng hàn jiāng tóu wǎn dào féi。
君去养亲吾未得,葑城空望白云飞。jūn qù yǎng qīn wú wèi dé,fēng chéng kōng wàng bái yún fēi。

倚韵奉答赵中书昂二首

韩雍

卓荦才华迈子云,紫薇花底散清芬。zhuó luò cái huá mài zi yún,zǐ wēi huā dǐ sàn qīng fēn。
一池墨水时相近,满案芭蕉日更勤。yī chí mò shuǐ shí xiāng jìn,mǎn àn bā jiāo rì gèng qín。
金匮夜抽书总秘,玉堂昼直漏稀闻。jīn kuì yè chōu shū zǒng mì,yù táng zhòu zhí lòu xī wén。
宦情莫叹遭逢晚,圣主于今正右文。huàn qíng mò tàn zāo féng wǎn,shèng zhǔ yú jīn zhèng yòu wén。

倚韵奉答赵中书昂二首

韩雍

松雪仙翁非世人,玉为肌骨水为神。sōng xuě xiān wēng fēi shì rén,yù wèi jī gǔ shuǐ wèi shén。
挥毫每见烟生纸,题璧曾烦袖拂尘。huī háo měi jiàn yān shēng zhǐ,tí bì céng fán xiù fú chén。
霄汉十年明圣宠,风云千载壮图伸。xiāo hàn shí nián míng shèng chǒng,fēng yún qiān zài zhuàng tú shēn。
古来书法多名世,独数公权是谏臣。gǔ lái shū fǎ duō míng shì,dú shù gōng quán shì jiàn chén。

寿简庵王黄门先生

韩雍

亲荷推封职再迁,皇都昼锦似神仙。qīn hé tuī fēng zhí zài qiān,huáng dōu zhòu jǐn shì shén xiān。
堂开王母蟠桃宴,人庆尧夫得子年。táng kāi wáng mǔ pán táo yàn,rén qìng yáo fū dé zi nián。
松柏从来迟涧畔,芝兰终见秀庭前。sōng bǎi cóng lái chí jiàn pàn,zhī lán zhōng jiàn xiù tíng qián。
昨宵遥望燕山拜,一点狐南照九天。zuó xiāo yáo wàng yàn shān bài,yī diǎn hú nán zhào jiǔ tiān。

赠何太守盛之高州七月四日

韩雍

面奉纶音下日边,高凉千里去承宣。miàn fèng lún yīn xià rì biān,gāo liáng qiān lǐ qù chéng xuān。
华风满地回枯草,霖雨随车洗瘴烟。huá fēng mǎn dì huí kū cǎo,lín yǔ suí chē xǐ zhàng yān。
泉落龙湫双木屐,香凝燕寝一蒲鞭。quán luò lóng jiǎo shuāng mù jī,xiāng níng yàn qǐn yī pú biān。
古来黄霸功成后,便有徵书到颖川。gǔ lái huáng bà gōng chéng hòu,biàn yǒu zhēng shū dào yǐng chuān。

挽浮梁戴布政母恭人

韩雍

懿德徽音世范模,忽捐荣养入蓬壶。yì dé huī yīn shì fàn mó,hū juān róng yǎng rù péng hú。
八旬四岁古稀有,七子廿孙今更无。bā xún sì suì gǔ xī yǒu,qī zi niàn sūn jīn gèng wú。
返哺空闻啼宰木,伤心不忍致生刍。fǎn bǔ kōng wén tí zǎi mù,shāng xīn bù rěn zhì shēng chú。
牛眠冈上埋朱翟,一道龙光夜月孤。niú mián gāng shàng mái zhū dí,yī dào lóng guāng yè yuè gū。

送刘黄门华甫起复之京

韩雍

读礼堂中骖服更,龙泉江上画船行。dú lǐ táng zhōng cān fú gèng,lóng quán jiāng shàng huà chuán xíng。
封章曾效回天力,簪笔难忘爱日诚。fēng zhāng céng xiào huí tiān lì,zān bǐ nán wàng ài rì chéng。
水落三秋孤月送,山横万岁五云迎。shuǐ luò sān qiū gū yuè sòng,shān héng wàn suì wǔ yún yíng。
金瓯已覆香名久,好献经纶佐太平。jīn ōu yǐ fù xiāng míng jiǔ,hǎo xiàn jīng lún zuǒ tài píng。

次韵酬乡人王畏斋

韩雍

江上风高一雁来,文光烨烨照行台。jiāng shàng fēng gāo yī yàn lái,wén guāng yè yè zhào xíng tái。
龙珠自有千金价,骥足终非百里才。lóng zhū zì yǒu qiān jīn jià,jì zú zhōng fēi bǎi lǐ cái。
望重诗坛苏内翰,心涵秘学吕东莱。wàng zhòng shī tán sū nèi hàn,xīn hán mì xué lǚ dōng lái。
相逢莫叹知音少,题壁曾烦袖拂埃。xiāng féng mò tàn zhī yīn shǎo,tí bì céng fán xiù fú āi。