古诗词

春江会别诗

韩雍

相会才几时,相违又明旦。xiāng huì cái jǐ shí,xiāng wéi yòu míng dàn。
如何骨肉情,恒有离别叹。rú hé gǔ ròu qíng,héng yǒu lí bié tàn。
昔佐兵曹曾左迁,道出齐鲁心悬悬。xī zuǒ bīng cáo céng zuǒ qiān,dào chū qí lǔ xīn xuán xuán。
紫薇堂中驿骑发,鲁桥追送皆潸然。zǐ wēi táng zhōng yì qí fā,lǔ qiáo zhuī sòng jiē shān rán。
当时起拜南征命,亦闻转佐湖藩政。dāng shí qǐ bài nán zhēng mìng,yì wén zhuǎn zuǒ hú fān zhèng。
百万王师劳指麾,间阔多年已衰病。bǎi wàn wáng shī láo zhǐ huī,jiān kuò duō nián yǐ shuāi bìng。
归来庐下心正哀,谁知恩诏从天来。guī lái lú xià xīn zhèng āi,shuí zhī ēn zhào cóng tiān lái。
越南万里总巡镇,兼权自愧非全才。yuè nán wàn lǐ zǒng xún zhèn,jiān quán zì kuì fēi quán cái。
杨柳初青梅始白,旋整旗旄行计迫。yáng liǔ chū qīng méi shǐ bái,xuán zhěng qí máo xíng jì pò。
恰遇朝天骑从还,联舟共作江南客。qià yù cháo tiān qí cóng hái,lián zhōu gòng zuò jiāng nán kè。
剪烛听夜雨,推篷看春山。jiǎn zhú tīng yè yǔ,tuī péng kàn chūn shān。
宦途聚散三十载,无如此会多欢颜。huàn tú jù sàn sān shí zài,wú rú cǐ huì duō huān yán。
舟人忽报明朝别,帆指西南分楚越。zhōu rén hū bào míng cháo bié,fān zhǐ xī nán fēn chǔ yuè。
万顷鄱湖不共游,虚负清风与明月。wàn qǐng pó hú bù gòng yóu,xū fù qīng fēng yǔ míng yuè。
明宵风月各一方,我怀恩义心茫茫。míng xiāo fēng yuè gè yī fāng,wǒ huái ēn yì xīn máng máng。
且须今日尽杯酒,壮心莫为离情伤。qiě xū jīn rì jǐn bēi jiǔ,zhuàng xīn mò wèi lí qíng shāng。
此心从来金石比,附势趋炎所深耻。cǐ xīn cóng lái jīn shí bǐ,fù shì qū yán suǒ shēn chǐ。
暗里前程听自然,举世相知能有几。àn lǐ qián chéng tīng zì rán,jǔ shì xiāng zhī néng yǒu jǐ。
方今士论亦已公,圣主侧席思英雄。fāng jīn shì lùn yì yǐ gōng,shèng zhǔ cè xí sī yīng xióng。
云霄有日重相会,图报务欲输精忠。yún xiāo yǒu rì zhòng xiāng huì,tú bào wù yù shū jīng zhōng。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

正月十九日寄弋阳李少卿三首

韩雍

远道輶车日日牵,羡君踪迹似神仙。yuǎn dào yóu chē rì rì qiān,xiàn jūn zōng jì shì shén xiān。
白云万顷陪深隐,红日三竿任晏眠。bái yún wàn qǐng péi shēn yǐn,hóng rì sān gān rèn yàn mián。
绕座埙篪声迭和,满堂绣彩业相传。rào zuò xūn chí shēng dié hé,mǎn táng xiù cǎi yè xiāng chuán。
菲才亦有山林志,未报君恩空怅然。fēi cái yì yǒu shān lín zhì,wèi bào jūn ēn kōng chàng rán。

正月十九日寄弋阳李少卿三首

韩雍

功成不被利名牵,人慕高风迈谪仙。gōng chéng bù bèi lì míng qiān,rén mù gāo fēng mài zhé xiān。
松径昼开教鹤舞,桑林春老看蚕眠。sōng jìng zhòu kāi jiào hè wǔ,sāng lín chūn lǎo kàn cán mián。
一生勋业三朝录,千古文章四海传。yī shēng xūn yè sān cháo lù,qiān gǔ wén zhāng sì hǎi chuán。
愧我同心不同迹,弋山东望思悠然。kuì wǒ tóng xīn bù tóng jì,yì shān dōng wàng sī yōu rán。

正月十九日寄弋阳李少卿三首

韩雍

情绪游丝袅袅牵,错教人望似登仙。qíng xù yóu sī niǎo niǎo qiān,cuò jiào rén wàng shì dēng xiān。
关山道远何时歇,风雨衾寒到处眠。guān shān dào yuǎn hé shí xiē,fēng yǔ qīn hán dào chù mián。
乡梦却嫌鸡唤醒,客愁偏厌漏声传。xiāng mèng què xián jī huàn xǐng,kè chóu piān yàn lòu shēng chuán。
知君此夜浑无此,高拥青绫足宴然。zhī jūn cǐ yè hún wú cǐ,gāo yōng qīng líng zú yàn rán。

送杨宪副宜之广东

韩雍

持节南巡久擅名,拜官重去副群情。chí jié nán xún jiǔ shàn míng,bài guān zhòng qù fù qún qíng。
五羊城下新恩至,驷马车前故吏迎。wǔ yáng chéng xià xīn ēn zhì,sì mǎ chē qián gù lì yíng。
青草瘴消风渐转,黄梅雨歇日初明。qīng cǎo zhàng xiāo fēng jiàn zhuǎn,huáng méi yǔ xiē rì chū míng。
台端见我同寅旧,为道相思远寄声。tái duān jiàn wǒ tóng yín jiù,wèi dào xiāng sī yuǎn jì shēng。

赠李少卿兄渔隐先生二首

韩雍

高卧烟霞一布衣,平生踪迹似君稀。gāo wò yān xiá yī bù yī,píng shēng zōng jì shì jūn xī。
邑门无事不曾到,乡社有情常醉归。yì mén wú shì bù céng dào,xiāng shè yǒu qíng cháng zuì guī。
荷斧斫来林笋嫩,引泉灌得药苗肥。hé fǔ zhuó lái lín sǔn nèn,yǐn quán guàn dé yào miáo féi。
山中修养年年好,焉得相从便息机。shān zhōng xiū yǎng nián nián hǎo,yān dé xiāng cóng biàn xī jī。

赠李少卿兄渔隐先生二首

韩雍

松花为食草为衣,养道延年过古稀。sōng huā wèi shí cǎo wèi yī,yǎng dào yán nián guò gǔ xī。
留客必须春色去,登山常伴月明归。liú kè bì xū chūn sè qù,dēng shān cháng bàn yuè míng guī。
偏怜野水群鸥好,不羡侯门驷马肥。piān lián yě shuǐ qún ōu hǎo,bù xiàn hóu mén sì mǎ féi。
更喜追陪有难弟,晚年投老最知机。gèng xǐ zhuī péi yǒu nán dì,wǎn nián tóu lǎo zuì zhī jī。

送松江黄郎中琮广西审刑竣事还京

韩雍

持节平反遵圣谟,远人处处动欢呼。chí jié píng fǎn zūn shèng mó,yuǎn rén chù chù dòng huān hū。
波吞瘴海穷鳞起,风转炎荒腐草苏。bō tūn zhàng hǎi qióng lín qǐ,fēng zhuǎn yán huāng fǔ cǎo sū。
归路总夸空薏苡,过乡莫待饱莼鲈。guī lù zǒng kuā kōng yì yǐ,guò xiāng mò dài bǎo chún lú。
好思南顾忧民切,早献当年郑侠图。hǎo sī nán gù yōu mín qiè,zǎo xiàn dāng nián zhèng xiá tú。

同李少卿游龟峰寺次其韵二首

韩雍

系却兰舟弋水滨,乱云堆里访山门。xì què lán zhōu yì shuǐ bīn,luàn yún duī lǐ fǎng shān mén。
年深古柏多仍在,春后残梅半不存。nián shēn gǔ bǎi duō réng zài,chūn hòu cán méi bàn bù cún。
燕尾溪流斜断岸,羊肠路绕曲通村。yàn wěi xī liú xié duàn àn,yáng cháng lù rào qū tōng cūn。
徘徊更爱群峰好,一洗平生两目昏。pái huái gèng ài qún fēng hǎo,yī xǐ píng shēng liǎng mù hūn。

同李少卿游龟峰寺次其韵二首

韩雍

洞天深处远江滨,路入烟霞是洞门。dòng tiān shēn chù yuǎn jiāng bīn,lù rù yān xiá shì dòng mén。
环座好峰千状出,满潭清溜四时存。huán zuò hǎo fēng qiān zhuàng chū,mǎn tán qīng liū sì shí cún。
曾磨厓石疑元结,欲咏梅花愧后村。céng mó yá shí yí yuán jié,yù yǒng méi huā kuì hòu cūn。
搔首何堪自东望,亲闱久矣旷晨昏。sāo shǒu hé kān zì dōng wàng,qīn wéi jiǔ yǐ kuàng chén hūn。

送王府丞弼起服之京

韩雍

垄树啼残谢豹声,麻衣人换锦衣行。lǒng shù tí cán xiè bào shēng,má yī rén huàn jǐn yī xíng。
连天水上春帆度,捧日云边晓佩鸣。lián tiān shuǐ shàng chūn fān dù,pěng rì yún biān xiǎo pèi míng。
京郡齐民怀父母,庙廊虚位选公卿。jīng jùn qí mín huái fù mǔ,miào láng xū wèi xuǎn gōng qīng。
知君此去应遭遇,好罄丹心佐太平。zhī jūn cǐ qù yīng zāo yù,hǎo qìng dān xīn zuǒ tài píng。

西轩诗为泰和萧孟廉题少师孟勤先生兄也

韩雍

筑得高轩配颖滨,轩中人物异常伦。zhù dé gāo xuān pèi yǐng bīn,xuān zhōng rén wù yì cháng lún。
一生义气甘韦布,四海清风动缙绅。yī shēng yì qì gān wéi bù,sì hǎi qīng fēng dòng jìn shēn。
柱倚残阳吟到景,帘钩新月醉芳辰。zhù yǐ cán yáng yín dào jǐng,lián gōu xīn yuè zuì fāng chén。
武山遥背还多趣,太史文章已具陈。wǔ shān yáo bèi hái duō qù,tài shǐ wén zhāng yǐ jù chén。

题松泉图寿大司寇杨公

韩雍

涧畔孤松涧下泉,清流高节自年年。jiàn pàn gū sōng jiàn xià quán,qīng liú gāo jié zì nián nián。
飞空作雨流偏急,向晚凌霜节愈坚。fēi kōng zuò yǔ liú piān jí,xiàng wǎn líng shuāng jié yù jiān。
一派源源方赴海,千寻郁郁定参天。yī pài yuán yuán fāng fù hǎi,qiān xún yù yù dìng cān tiān。
苍生膏泽明堂栋,都望君家祝寿筵。cāng shēng gāo zé míng táng dòng,dōu wàng jūn jiā zhù shòu yán。

题松鹤寿渔乐陈先生

韩雍

鸡群独立昂藏鹤,涧畔孤撑偃蹇松。jī qún dú lì áng cáng hè,jiàn pàn gū chēng yǎn jiǎn sōng。
声动九皋风露夜,节凌三径雪霜冬。shēng dòng jiǔ gāo fēng lù yè,jié líng sān jìng xuě shuāng dōng。
顶深丹后色应变,脂化苓时阴更浓。dǐng shēn dān hòu sè yīng biàn,zhī huà líng shí yīn gèng nóng。
长岁云林有馀庆,桑轩还进大夫封。zhǎng suì yún lín yǒu yú qìng,sāng xuān hái jìn dà fū fēng。

送陈御史述审刑事竣还京

韩雍

南浦楼前鼓角鸣,朝天人着绣衣行。nán pǔ lóu qián gǔ jiǎo míng,cháo tiān rén zhe xiù yī xíng。
晴波浩荡鱼龙舞,迟日光华草木荣。qíng bō hào dàng yú lóng wǔ,chí rì guāng huá cǎo mù róng。
一载平反无愧色,千年遗爱有贤声。yī zài píng fǎn wú kuì sè,qiān nián yí ài yǒu xián shēng。
同乡未得同归去,目送征帆过葑城。tóng xiāng wèi dé tóng guī qù,mù sòng zhēng fān guò fēng chéng。

裕轩为乡人徐文辉题

韩雍

最爱高轩境界幽,轩中人物异常流。zuì ài gāo xuān jìng jiè yōu,xuān zhōng rén wù yì cháng liú。
丰标秀倚灵岩晓,雅量宏吞震泽秋。fēng biāo xiù yǐ líng yán xiǎo,yǎ liàng hóng tūn zhèn zé qiū。
万顷烟霞吟不尽,四时风月醉还留。wàn qǐng yān xiá yín bù jǐn,sì shí fēng yuè zuì hái liú。
何当拂袖归山去,过此陪君日唱酬。hé dāng fú xiù guī shān qù,guò cǐ péi jūn rì chàng chóu。