古诗词

春江会别诗

韩雍

相会才几时,相违又明旦。xiāng huì cái jǐ shí,xiāng wéi yòu míng dàn。
如何骨肉情,恒有离别叹。rú hé gǔ ròu qíng,héng yǒu lí bié tàn。
昔佐兵曹曾左迁,道出齐鲁心悬悬。xī zuǒ bīng cáo céng zuǒ qiān,dào chū qí lǔ xīn xuán xuán。
紫薇堂中驿骑发,鲁桥追送皆潸然。zǐ wēi táng zhōng yì qí fā,lǔ qiáo zhuī sòng jiē shān rán。
当时起拜南征命,亦闻转佐湖藩政。dāng shí qǐ bài nán zhēng mìng,yì wén zhuǎn zuǒ hú fān zhèng。
百万王师劳指麾,间阔多年已衰病。bǎi wàn wáng shī láo zhǐ huī,jiān kuò duō nián yǐ shuāi bìng。
归来庐下心正哀,谁知恩诏从天来。guī lái lú xià xīn zhèng āi,shuí zhī ēn zhào cóng tiān lái。
越南万里总巡镇,兼权自愧非全才。yuè nán wàn lǐ zǒng xún zhèn,jiān quán zì kuì fēi quán cái。
杨柳初青梅始白,旋整旗旄行计迫。yáng liǔ chū qīng méi shǐ bái,xuán zhěng qí máo xíng jì pò。
恰遇朝天骑从还,联舟共作江南客。qià yù cháo tiān qí cóng hái,lián zhōu gòng zuò jiāng nán kè。
剪烛听夜雨,推篷看春山。jiǎn zhú tīng yè yǔ,tuī péng kàn chūn shān。
宦途聚散三十载,无如此会多欢颜。huàn tú jù sàn sān shí zài,wú rú cǐ huì duō huān yán。
舟人忽报明朝别,帆指西南分楚越。zhōu rén hū bào míng cháo bié,fān zhǐ xī nán fēn chǔ yuè。
万顷鄱湖不共游,虚负清风与明月。wàn qǐng pó hú bù gòng yóu,xū fù qīng fēng yǔ míng yuè。
明宵风月各一方,我怀恩义心茫茫。míng xiāo fēng yuè gè yī fāng,wǒ huái ēn yì xīn máng máng。
且须今日尽杯酒,壮心莫为离情伤。qiě xū jīn rì jǐn bēi jiǔ,zhuàng xīn mò wèi lí qíng shāng。
此心从来金石比,附势趋炎所深耻。cǐ xīn cóng lái jīn shí bǐ,fù shì qū yán suǒ shēn chǐ。
暗里前程听自然,举世相知能有几。àn lǐ qián chéng tīng zì rán,jǔ shì xiāng zhī néng yǒu jǐ。
方今士论亦已公,圣主侧席思英雄。fāng jīn shì lùn yì yǐ gōng,shèng zhǔ cè xí sī yīng xióng。
云霄有日重相会,图报务欲输精忠。yún xiāo yǒu rì zhòng xiāng huì,tú bào wù yù shū jīng zhōng。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

寄陆尚文

韩雍

东郭一尊酒,西江千里程。dōng guō yī zūn jiǔ,xī jiāng qiān lǐ chéng。
故人不可即,孤客若为情。gù rén bù kě jí,gū kè ruò wèi qíng。
秋近天风厚,时来羽翮轻。qiū jìn tiān fēng hòu,shí lái yǔ hé qīng。
扶摇九万里,洗耳听蜚声。fú yáo jiǔ wàn lǐ,xǐ ěr tīng fēi shēng。

寄秦以忠

韩雍

宿别城东寺,参商岁月长。sù bié chéng dōng sì,cān shāng suì yuè zhǎng。
天涯怀故旧,客况最凄凉。tiān yá huái gù jiù,kè kuàng zuì qī liáng。
大器晚方就,寸阴今正忙。dà qì wǎn fāng jiù,cùn yīn jīn zhèng máng。
西风动寥廓,期尔快翱翔。xī fēng dòng liáo kuò,qī ěr kuài áo xiáng。

寄张维本阴阳官兼管医学

韩雍

残雪江村晓,维舟曾访君。cán xuě jiāng cūn xiǎo,wéi zhōu céng fǎng jūn。
颜华嗟久别,消息喜相闻。yán huá jiē jiǔ bié,xiāo xī xǐ xiāng wén。
步野寻春药,登台望夜氛。bù yě xún chūn yào,dēng tái wàng yè fēn。
此中有真乐,应笑独纷纷。cǐ zhōng yǒu zhēn lè,yīng xiào dú fēn fēn。

寿蕳庵王先生

韩雍

中年增一算,八月庆初辰。zhōng nián zēng yī suàn,bā yuè qìng chū chén。
黄鹤山头日,紫薇堂上人。huáng hè shān tóu rì,zǐ wēi táng shàng rén。
恩添江水远,香发桂枝新。ēn tiān jiāng shuǐ yuǎn,xiāng fā guì zhī xīn。
无限殷勤祝,楚天南望频。wú xiàn yīn qín zhù,chǔ tiān nán wàng pín。

宿戈阳山家将明怅然兼忆李少卿二首

韩雍

远路倦行迈,山家宿渐明。yuǎn lù juàn xíng mài,shān jiā sù jiàn míng。
催衣勤漏鼓,聒枕乱鸡声。cuī yī qín lòu gǔ,guā zhěn luàn jī shēng。
树杪摇风向,檐头溜雨鸣。shù miǎo yáo fēng xiàng,yán tóu liū yǔ míng。
故乡在何处,展转不胜情。gù xiāng zài hé chù,zhǎn zhuǎn bù shèng qíng。

宿戈阳山家将明怅然兼忆李少卿二首

韩雍

达人林下卧,春梦最分明。dá rén lín xià wò,chūn mèng zuì fēn míng。
不设重门险,何须击柝声。bù shè zhòng mén xiǎn,hé xū jī tuò shēng。
曲肱如尺稳,鼾鼻似雷鸣。qū gōng rú chǐ wěn,hān bí shì léi míng。
任尔朝慵起,都无尘世情。rèn ěr cháo yōng qǐ,dōu wú chén shì qíng。

项荩臣宪副曾与予同除广东兹闻擢陕西宪使寄诗为贺

韩雍

同捧外台檄,怜君独滞留。tóng pěng wài tái xí,lián jūn dú zhì liú。
清才不可掩,高位岂须求。qīng cái bù kě yǎn,gāo wèi qǐ xū qiú。
马度函关晓,云开华岳秋。mǎ dù hán guān xiǎo,yún kāi huá yuè qiū。
相期守初志,联步凤池头。xiāng qī shǒu chū zhì,lián bù fèng chí tóu。

疮疾在告蒙恩命医调治既痊入谢赋诗志感

韩雍

移病闭闲门,矜怜感至尊。yí bìng bì xián mén,jīn lián gǎn zhì zūn。
上医调善药,衰疾去深根。shàng yī diào shàn yào,shuāi jí qù shēn gēn。
蒲柳重荣日,乾坤再造恩。pú liǔ zhòng róng rì,qián kūn zài zào ēn。
时平无可报,空有赤心存。shí píng wú kě bào,kōng yǒu chì xīn cún。

题邵真人画赠唐廷璋

韩雍

仙子写山川,风标自入玄。xiān zi xiě shān chuān,fēng biāo zì rù xuán。
草堂芳树里,萧寺碧云边。cǎo táng fāng shù lǐ,xiāo sì bì yún biān。
钓叟方移棹,行人未息肩。diào sǒu fāng yí zhào,xíng rén wèi xī jiān。
平生出尘想,对此一凄然。píng shēng chū chén xiǎng,duì cǐ yī qī rán。

辛巳四月自大同宣府还朝议政五月八日陛辞还镇蒙恩赐酒饭赐钞千贯且命中官谕旨慰勉赋此志感

韩雍

付托惭无效,趋朝不自安。fù tuō cán wú xiào,qū cháo bù zì ān。
恐干天宪重,翻拜圣恩宽。kǒng gàn tiān xiàn zhòng,fān bài shèng ēn kuān。
楮币来中使,琼筵出大官。chǔ bì lái zhōng shǐ,qióng yán chū dà guān。
重还何以报,惟有一心丹。zhòng hái hé yǐ bào,wéi yǒu yī xīn dān。

寿张同年都宪

韩雍

老我同年友,相逢总异乡。lǎo wǒ tóng nián yǒu,xiāng féng zǒng yì xiāng。
一尊初庆度,七夕喜新凉。yī zūn chū qìng dù,qī xī xǐ xīn liáng。
抚镇勋劳大,驱驰道路长。fǔ zhèn xūn láo dà,qū chí dào lù zhǎng。
无能遥附骥,凝睇海茫茫。wú néng yáo fù jì,níng dì hǎi máng máng。

寿詹事府唐录事先生

韩雍

满袖天香午退朝,华堂开宴沸云韶。mǎn xiù tiān xiāng wǔ tuì cháo,huá táng kāi yàn fèi yún sháo。
青田白鹤仙风在,绣绂苍麟瑞应昭。qīng tián bái hè xiān fēng zài,xiù fú cāng lín ruì yīng zhāo。
事业终期齐广受,寿龄还拟等松乔。shì yè zhōng qī qí guǎng shòu,shòu líng hái nǐ děng sōng qiáo。
酒酣试倚阑干望,南极文星映九霄。jiǔ hān shì yǐ lán gàn wàng,nán jí wén xīng yìng jiǔ xiāo。

题聚奎楼

韩雍

腰横博带气横秋,仿古抡材共倚楼。yāo héng bó dài qì héng qiū,fǎng gǔ lūn cái gòng yǐ lóu。
杨子从来识词赋,魏公元薄快恩雠。yáng zi cóng lái shí cí fù,wèi gōng yuán báo kuài ēn chóu。
疏帘秀卷青山入,高栋光依白日浮。shū lián xiù juǎn qīng shān rù,gāo dòng guāng yī bái rì fú。
闻道边尘犹未洗,欲升豪杰挽河流。wén dào biān chén yóu wèi xǐ,yù shēng háo jié wǎn hé liú。

题聚奎楼

韩雍

楼成星聚兆文明,此日登临客况清。lóu chéng xīng jù zhào wén míng,cǐ rì dēng lín kè kuàng qīng。
报国未能酬素志,兴贤深望济苍生。bào guó wèi néng chóu sù zhì,xīng xián shēn wàng jì cāng shēng。
云开南浦双眸豁,月照东湖一掌平。yún kāi nán pǔ shuāng móu huō,yuè zhào dōng hú yī zhǎng píng。
寄语苏公好珍重,莫教方叔误时名。jì yǔ sū gōng hǎo zhēn zhòng,mò jiào fāng shū wù shí míng。

重庆堂为贡士顾祯题

韩雍

可乐无如具庆心,君家重庆乐尤深。kě lè wú rú jù qìng xīn,jūn jiā zhòng qìng lè yóu shēn。
报刘殊胜陈情密,事点还同养志参。bào liú shū shèng chén qíng mì,shì diǎn hái tóng yǎng zhì cān。
百岁奉萱培二本,一生爱日惜分阴。bǎi suì fèng xuān péi èr běn,yī shēng ài rì xī fēn yīn。
高堂华扁须珍重,早晚恩光拟照临。gāo táng huá biǎn xū zhēn zhòng,zǎo wǎn ēn guāng nǐ zhào lín。
6161234567»