古诗词

梅庵为龙溪吴逑赋

梁穗奇

植梅潇洒称庵居,铁干冰花雪里舒。zhí méi xiāo sǎ chēng ān jū,tiě gàn bīng huā xuě lǐ shū。
风细暗香来几席,月明疏影上琴书。fēng xì àn xiāng lái jǐ xí,yuè míng shū yǐng shàng qín shū。
诗成东阁春晴远,酒醒罗浮晚梦馀。shī chéng dōng gé chūn qíng yuǎn,jiǔ xǐng luó fú wǎn mèng yú。
泉石主人贞志操,岁寒心事复谁如。quán shí zhǔ rén zhēn zhì cāo,suì hán xīn shì fù shuí rú。

梁穗奇

梁穗奇,号柏庭。东莞人。明英宗正统间布衣。有《柏庭》、《凤台》两集。事见民国张其淦编《东莞诗录》卷七。 梁穗奇的作品>>

猜您喜欢

野步

梁穗奇

随意飘飘放杖藜,望中春色入新题。suí yì piāo piāo fàng zhàng lí,wàng zhōng chūn sè rù xīn tí。
峰峦水拥云千顷,野径青回雨一犁。fēng luán shuǐ yōng yún qiān qǐng,yě jìng qīng huí yǔ yī lí。
振锡僧归疏竹寺,唤船人隔落花溪。zhèn xī sēng guī shū zhú sì,huàn chuán rén gé luò huā xī。
幽禽可是曾相识,飞过芳林唱复啼。yōu qín kě shì céng xiāng shí,fēi guò fāng lín chàng fù tí。

送黄铦归黄田

梁穗奇

才得相逢又别离,况当寒食禁烟时。cái dé xiāng féng yòu bié lí,kuàng dāng hán shí jìn yān shí。
东风祖席花前酒,春色归途马上诗。dōng fēng zǔ xí huā qián jiǔ,chūn sè guī tú mǎ shàng shī。
黄叶村深云树合,青山径仄雨萝垂。huáng yè cūn shēn yún shù hé,qīng shān jìng zè yǔ luó chuí。
遥知此后频相忆,梁月窥窗意独驰。yáo zhī cǐ hòu pín xiāng yì,liáng yuè kuī chuāng yì dú chí。

梦草庵为余诗琼赋

梁穗奇

书阁残吟掩楮帷,黑甜酣致兆多奇。shū gé cán yín yǎn chǔ wéi,hēi tián hān zhì zhào duō qí。
烟光染罽迷庄蝶,春思因风达谢池。yān guāng rǎn jì mí zhuāng dié,chūn sī yīn fēng dá xiè chí。
缥缈柔香偏淡处,悠扬嫩翠正深时。piāo miǎo róu xiāng piān dàn chù,yōu yáng nèn cuì zhèng shēn shí。
家儿且莫䰙茶臼,待得醒来定有诗。jiā ér qiě mò yǐ chá jiù,dài dé xǐng lái dìng yǒu shī。