古诗词

仿李邺侯天覆吾歌广其意示于礼

王夫之

天覆吾,地载吾,元气纷纷屑万族,灵蓍茂草争昭苏。tiān fù wú,dì zài wú,yuán qì fēn fēn xiè wàn zú,líng shī mào cǎo zhēng zhāo sū。
栖鸟在林鱼在水,而复生我何为乎。qī niǎo zài lín yú zài shuǐ,ér fù shēng wǒ hé wèi hū。
绝粒升天等龟鹤,灵椿五百还凋落。jué lì shēng tiān děng guī hè,líng chūn wǔ bǎi hái diāo luò。
鸣珂帝都亦莺燕,金衣元佩喧清甸。míng kē dì dōu yì yīng yàn,jīn yī yuán pèi xuān qīng diān。
邺侯以此为丈夫,漠漠天心谁许见。yè hóu yǐ cǐ wèi zhàng fū,mò mò tiān xīn shuí xǔ jiàn。
丈夫昂藏自有真,父兮生我天之仁。zhàng fū áng cáng zì yǒu zhēn,fù xī shēng wǒ tiān zhī rén。
一针义利分子午,万国胞与谁主宾。yī zhēn yì lì fēn zi wǔ,wàn guó bāo yǔ shuí zhǔ bīn。
蜗涎篆壁勿轻惹,螳臂当车莫浪嗔。wō xián zhuàn bì wù qīng rě,táng bì dāng chē mò làng chēn。
丈夫爱嗔复爱喜,落花笑看随流水。zhàng fū ài chēn fù ài xǐ,luò huā xiào kàn suí liú shuǐ。
孤月离云雪练飞,渺渺寒辉千万里。gū yuè lí yún xuě liàn fēi,miǎo miǎo hán huī qiān wàn lǐ。
静如池影涵青天,动则春风迸花蕊。jìng rú chí yǐng hán qīng tiān,dòng zé chūn fēng bèng huā ruǐ。
君不见邺侯晚节知前非,岳顶读书云满衣。jūn bù jiàn yè hóu wǎn jié zhī qián fēi,yuè dǐng dú shū yún mǎn yī。
晶冰彻底纤尘净,玉魄当头素影肥。jīng bīng chè dǐ xiān chén jìng,yù pò dāng tóu sù yǐng féi。
青莲七二堆螺髻,万轴当年金简字。qīng lián qī èr duī luó jì,wàn zhóu dāng nián jīn jiǎn zì。
千年欲识丈夫心,独上危峰揽苍翠。qiān nián yù shí zhàng fū xīn,dú shàng wēi fēng lǎn cāng cuì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

檐牙折向纸镫龛,数蕊巡香漏已三。yán yá zhé xiàng zhǐ dèng kān,shù ruǐ xún xiāng lòu yǐ sān。
误捡秦风求故实,终南原只有条楠。wù jiǎn qín fēng qiú gù shí,zhōng nán yuán zhǐ yǒu tiáo nán。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

晴轩融敞静香传,器冷心闲好扣弦。qíng xuān róng chǎng jìng xiāng chuán,qì lěng xīn xián hǎo kòu xián。
一片低飞疑窃听,随风巧入郭公砖。yī piàn dī fēi yí qiè tīng,suí fēng qiǎo rù guō gōng zhuān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

未了寻香又拂枰,冰绡遥映碧纱明。wèi le xún xiāng yòu fú píng,bīng xiāo yáo yìng bì shā míng。
春前开亦随春落,先手何心百转争。chūn qián kāi yì suí chūn luò,xiān shǒu hé xīn bǎi zhuǎn zhēng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

小穗侵波曲罥钩,危根拿石细分流。xiǎo suì qīn bō qū juàn gōu,wēi gēn ná shí xì fēn liú。
羊裘垫卧收缗晚,争唼落英看白鸥。yáng qiú diàn wò shōu mín wǎn,zhēng shà luò yīng kàn bái ōu。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

谷口凝阴宿雪淹,槎枒望断白云尖。gǔ kǒu níng yīn sù xuě yān,chá yā wàng duàn bái yún jiān。
夜来野烧刚馀得,一树垂垂出短檐。yè lái yě shāo gāng yú dé,yī shù chuí chuí chū duǎn yán。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

宝刹疑看珠雨飞,香烟幢影共霏微。bǎo shā yí kàn zhū yǔ fēi,xiāng yān chuáng yǐng gòng fēi wēi。
雪山十九因缘熟,那但长留舍利衣。xuě shān shí jiǔ yīn yuán shú,nà dàn zhǎng liú shě lì yī。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

鹤径风回香细萦,仙衣长似御风轻。hè jìng fēng huí xiāng xì yíng,xiān yī zhǎng shì yù fēng qīng。
砂胎初剖银芽出,还恐流珠㬉易倾。shā tāi chū pōu yín yá chū,hái kǒng liú zhū nuǎn yì qīng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

系马蟠根铁色粗,寒光飞练射昆吾。xì mǎ pán gēn tiě sè cū,hán guāng fēi liàn shè kūn wú。
花前莫话封侯事,一树功成万木枯。huā qián mò huà fēng hóu shì,yī shù gōng chéng wàn mù kū。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

挑荠正美芥回青,脆甲中含碎玉零。tiāo jì zhèng měi jiè huí qīng,cuì jiǎ zhōng hán suì yù líng。
缓火夜烹风味别,孤芳生齿酒初醒。huǎn huǒ yè pēng fēng wèi bié,gū fāng shēng chǐ jiǔ chū xǐng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

小角阴垂槲径遮,浅檐风转搅横斜。xiǎo jiǎo yīn chuí hú jìng zhē,qiǎn yán fēng zhuǎn jiǎo héng xié。
佳人何必牵萝补,百琲明珠缀若邪。jiā rén hé bì qiān luó bǔ,bǎi bèi míng zhū zhuì ruò xié。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

竹籞密排落叶蠲,寻芽访蕊试新年。zhú yù mì pái luò yè juān,xún yá fǎng ruǐ shì xīn nián。
黄精苗绝蘼芜?,略报东风一点暄。huáng jīng miáo jué mí wú cán,lüè bào dōng fēng yī diǎn xuān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

小径冰封碍往还,春心遥寄有无间。xiǎo jìng bīng fēng ài wǎng hái,chūn xīn yáo jì yǒu wú jiān。
开窗欲觅香来处,犹隔当门一段山。kāi chuāng yù mì xiāng lái chù,yóu gé dāng mén yī duàn shān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

朱点当心印不如,一花五叶我逢渠。zhū diǎn dāng xīn yìn bù rú,yī huā wǔ yè wǒ féng qú。
万波摇动兼遮显,斜领犹看不见馀。wàn bō yáo dòng jiān zhē xiǎn,xié lǐng yóu kàn bù jiàn yú。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

捷径无心假息机,豹林谁买玉田肥。jié jìng wú xīn jiǎ xī jī,bào lín shuí mǎi yù tián féi。
人闲好句传高启,驱遣袁安卧翠微。rén xián hǎo jù chuán gāo qǐ,qū qiǎn yuán ān wò cuì wēi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

画影斜连大旆阴,丽谯日暮饱归禽。huà yǐng xié lián dà pèi yīn,lì qiáo rì mù bǎo guī qín。
岧峣一听睢阳笛,月苦云深天地心。tiáo yáo yī tīng suī yáng dí,yuè kǔ yún shēn tiān dì xīn。