古诗词

仿李邺侯天覆吾歌广其意示于礼

王夫之

天覆吾,地载吾,元气纷纷屑万族,灵蓍茂草争昭苏。tiān fù wú,dì zài wú,yuán qì fēn fēn xiè wàn zú,líng shī mào cǎo zhēng zhāo sū。
栖鸟在林鱼在水,而复生我何为乎。qī niǎo zài lín yú zài shuǐ,ér fù shēng wǒ hé wèi hū。
绝粒升天等龟鹤,灵椿五百还凋落。jué lì shēng tiān děng guī hè,líng chūn wǔ bǎi hái diāo luò。
鸣珂帝都亦莺燕,金衣元佩喧清甸。míng kē dì dōu yì yīng yàn,jīn yī yuán pèi xuān qīng diān。
邺侯以此为丈夫,漠漠天心谁许见。yè hóu yǐ cǐ wèi zhàng fū,mò mò tiān xīn shuí xǔ jiàn。
丈夫昂藏自有真,父兮生我天之仁。zhàng fū áng cáng zì yǒu zhēn,fù xī shēng wǒ tiān zhī rén。
一针义利分子午,万国胞与谁主宾。yī zhēn yì lì fēn zi wǔ,wàn guó bāo yǔ shuí zhǔ bīn。
蜗涎篆壁勿轻惹,螳臂当车莫浪嗔。wō xián zhuàn bì wù qīng rě,táng bì dāng chē mò làng chēn。
丈夫爱嗔复爱喜,落花笑看随流水。zhàng fū ài chēn fù ài xǐ,luò huā xiào kàn suí liú shuǐ。
孤月离云雪练飞,渺渺寒辉千万里。gū yuè lí yún xuě liàn fēi,miǎo miǎo hán huī qiān wàn lǐ。
静如池影涵青天,动则春风迸花蕊。jìng rú chí yǐng hán qīng tiān,dòng zé chūn fēng bèng huā ruǐ。
君不见邺侯晚节知前非,岳顶读书云满衣。jūn bù jiàn yè hóu wǎn jié zhī qián fēi,yuè dǐng dú shū yún mǎn yī。
晶冰彻底纤尘净,玉魄当头素影肥。jīng bīng chè dǐ xiān chén jìng,yù pò dāng tóu sù yǐng féi。
青莲七二堆螺髻,万轴当年金简字。qīng lián qī èr duī luó jì,wàn zhóu dāng nián jīn jiǎn zì。
千年欲识丈夫心,独上危峰揽苍翠。qiān nián yù shí zhàng fū xīn,dú shàng wēi fēng lǎn cāng cuì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

寒池清浅影笼冰,雾上云鬟冷不胜。hán chí qīng qiǎn yǐng lóng bīng,wù shàng yún huán lěng bù shèng。
斜倚琅玕舒凤尾,翠帏深拥㬉香凝。xié yǐ láng gān shū fèng wěi,cuì wéi shēn yōng nuǎn xiāng níng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

玉魄昏黄罩素魂,縠波潋滟吸香痕。yù pò hūn huáng zhào sù hún,hú bō liàn yàn xī xiāng hén。
分身自在双涵得,总被空青一镜吞。fēn shēn zì zài shuāng hán dé,zǒng bèi kōng qīng yī jìng tūn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

累垂得得到江城,妆点琴囊衬酒鎗。lèi chuí dé dé dào jiāng chéng,zhuāng diǎn qín náng chèn jiǔ qiāng。
棐几素屏充供养,闺中莫听卖花声。fěi jǐ sù píng chōng gōng yǎng,guī zhōng mò tīng mài huā shēng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

玉色分鸠莹不任,庞眉霜鬓映森森。yù sè fēn jiū yíng bù rèn,páng méi shuāng bìn yìng sēn sēn。
道逢禅客机缘捷,摆落天花雪满襟。dào féng chán kè jī yuán jié,bǎi luò tiān huā xuě mǎn jīn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

银蒜遮寒小閤深,胆瓶曲槛两沉吟。yín suàn zhē hán xiǎo gé shēn,dǎn píng qū kǎn liǎng chén yín。
疏筠咫尺天涯路,一曲潇湘万里心。shū yún zhǐ chǐ tiān yá lù,yī qū xiāo xiāng wàn lǐ xīn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

鼻观分明到眼惊,他心通尽意身生。bí guān fēn míng dào yǎn jīng,tā xīn tōng jǐn yì shēn shēng。
凭谁拈笑分宾主,水月空轮挂宝璎。píng shuí niān xiào fēn bīn zhǔ,shuǐ yuè kōng lún guà bǎo yīng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

为惜霜红昨日凋,续香补艳倩新条。wèi xī shuāng hóng zuó rì diāo,xù xiāng bǔ yàn qiàn xīn tiáo。
一枝迎雪元多丽,何事王维更画蕉。yī zhī yíng xuě yuán duō lì,hé shì wáng wéi gèng huà jiāo。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

□馡怕被素玚欺,青豆傍看玉蕊垂。fēi pà bèi sù chàng qī,qīng dòu bàng kàn yù ruǐ chuí。
听彻莺喉邀蝶舞,风流何必少年时。tīng chè yīng hóu yāo dié wǔ,fēng liú hé bì shǎo nián shí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

万顷春膏凝玉酥,晓霜残月足踟蹰。wàn qǐng chūn gāo níng yù sū,xiǎo shuāng cán yuè zú chí chú。
须须叶叶无中有,一幅先天五老图。xū xū yè yè wú zhōng yǒu,yī fú xiān tiān wǔ lǎo tú。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

蚌胎微吐露灵砂,略与东皇报岁华。bàng tāi wēi tǔ lù líng shā,lüè yǔ dōng huáng bào suì huá。
底事花魂多荏苒,逼人诗思在些些。dǐ shì huā hún duō rěn rǎn,bī rén shī sī zài xiē xiē。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

心心长待笋班齐,南北中分人望迷。xīn xīn zhǎng dài sǔn bān qí,nán běi zhōng fēn rén wàng mí。
残腊易消春易老,怕教抛尽惹莺啼。cán là yì xiāo chūn yì lǎo,pà jiào pāo jǐn rě yīng tí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

晨探莫惮冻云天,一日风光尽一年。chén tàn mò dàn dòng yún tiān,yī rì fēng guāng jǐn yī nián。
暂喜真珠抛十斛,悬愁银甲搯苔钱。zàn xǐ zhēn zhū pāo shí hú,xuán chóu yín jiǎ tāo tái qián。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

冷晕圆拖碯碗浆,古香浓喷豹皮囊。lěng yūn yuán tuō nǎo wǎn jiāng,gǔ xiāng nóng pēn bào pí náng。
分圈硬用中峰笔,百首诗情此较长。fēn quān yìng yòng zhōng fēng bǐ,bǎi shǒu shī qíng cǐ jiào zhǎng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

被酒濡毫敌晓寒,淋漓狂扫万枝珊。bèi jiǔ rú háo dí xiǎo hán,lín lí kuáng sǎo wàn zhī shān。
禅心为笑花光老,借得妆楼绣谱看。chán xīn wèi xiào huā guāng lǎo,jiè dé zhuāng lóu xiù pǔ kàn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

曲里寻春已惘然,瑶村况觅洞庭仙。qū lǐ xún chūn yǐ wǎng rán,yáo cūn kuàng mì dòng tíng xiān。
空花和合声香色,带影独头起识田。kōng huā hé hé shēng xiāng sè,dài yǐng dú tóu qǐ shí tián。