古诗词

佘氏园庄二首

李梦阳

百年吾不醉,一岁几何春。bǎi nián wú bù zuì,yī suì jǐ hé chūn。
况接桃花暮,难禁柳色新。kuàng jiē táo huā mù,nán jìn liǔ sè xīn。
君为避世客,余是放歌人。jūn wèi bì shì kè,yú shì fàng gē rén。
烂熳题诗遍,林莺莫漫嗔。làn màn tí shī biàn,lín yīng mò màn chēn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

无题戏效李义山体

李梦阳

曾倚清酣奏彩毫,象床冰簟王楼高。céng yǐ qīng hān zòu cǎi háo,xiàng chuáng bīng diàn wáng lóu gāo。
徐娘老去风情在,班女愁来赋兴豪。xú niáng lǎo qù fēng qíng zài,bān nǚ chóu lái fù xīng háo。
秦柳日斜伤渭曲,楚兰春暮怨湘皋。qín liǔ rì xié shāng wèi qū,chǔ lán chūn mù yuàn xiāng gāo。
仙根寂寞昆仑远,浪说人间有碧桃。xiān gēn jì mò kūn lún yuǎn,làng shuō rén jiān yǒu bì táo。

莳植甫毕风雪遽至漫尔有作

李梦阳

草树新培置药阑,醉吟闲凭足心宽。cǎo shù xīn péi zhì yào lán,zuì yín xián píng zú xīn kuān。
岂虞晨雪娟娟布,无那春枝飐飐寒。qǐ yú chén xuě juān juān bù,wú nà chūn zhī zhǎn zhǎn hán。
犹有一花当坐媚,幸留双柏与人看。yóu yǒu yī huā dāng zuò mèi,xìng liú shuāng bǎi yǔ rén kàn。
日晴红绿应全胜,为劝先生且放餐。rì qíng hóng lǜ yīng quán shèng,wèi quàn xiān shēng qiě fàng cān。

为园

李梦阳

平生走马呼鹰地,白首为园学种瓜。píng shēng zǒu mǎ hū yīng dì,bái shǒu wèi yuán xué zhǒng guā。
碧草故要安石屐,青天常满邵雍车。bì cǎo gù yào ān shí jī,qīng tiān cháng mǎn shào yōng chē。
围阑换土心真苦,绕菊依松径不斜。wéi lán huàn tǔ xīn zhēn kǔ,rào jú yī sōng jìng bù xié。
昨遇日晴闲自步,别蹊桃李又风花。zuó yù rì qíng xián zì bù,bié qī táo lǐ yòu fēng huā。

晚秋明远宴集

李梦阳

斜日层城合暮烟,新晴高阁敞秋筵。xié rì céng chéng hé mù yān,xīn qíng gāo gé chǎng qiū yán。
衣冠四海追游地,霜露中原感慨年。yī guān sì hǎi zhuī yóu dì,shuāng lù zhōng yuán gǎn kǎi nián。
去鸟来鸿凭槛外,飞云落木把杯前。qù niǎo lái hóng píng kǎn wài,fēi yún luò mù bǎ bēi qián。
回身忽在星辰上,醉眼直疑到九天。huí shēn hū zài xīng chén shàng,zuì yǎn zhí yí dào jiǔ tiān。

新年作次喻监察韵

李梦阳

新年雨雪亦大恁,十日中无一日晴。xīn nián yǔ xuě yì dà nèn,shí rì zhōng wú yī rì qíng。
岂应雷电除夜作,复尔天鼓东南鸣。qǐ yīng léi diàn chú yè zuò,fù ěr tiān gǔ dōng nán míng。
诸军幸捣莲池穴,大将宜坚缅柳营。zhū jūn xìng dǎo lián chí xué,dà jiāng yí jiān miǎn liǔ yíng。
几欲临风抚长剑,白头还自笑书生。jǐ yù lín fēng fǔ zhǎng jiàn,bái tóu hái zì xiào shū shēng。

甲申元日试笔柬友

李梦阳

人生五十惊衰丑,五十从今又数三。rén shēng wǔ shí jīng shuāi chǒu,wǔ shí cóng jīn yòu shù sān。
老漫更何防市虎,少狂曾亦滥朝骖。lǎo màn gèng hé fáng shì hǔ,shǎo kuáng céng yì làn cháo cān。
鹓鸾旧侣俱鸣佩,鹿豕深山自结庵。yuān luán jiù lǚ jù míng pèi,lù shǐ shēn shān zì jié ān。
短发不须忧重白,吾居元傍菊花潭。duǎn fā bù xū yōu zhòng bái,wú jū yuán bàng jú huā tán。

九日诣东庄遇水则舟之同黄子符李二生

李梦阳

出门万水吟风叶,挈友重阳上野舟。chū mén wàn shuǐ yín fēng yè,qiè yǒu zhòng yáng shàng yě zhōu。
数月雨阴今白日,一身天地此清秋。shù yuè yǔ yīn jīn bái rì,yī shēn tiān dì cǐ qīng qiū。
逐时庄菊花初放,应节村杯酒暂酬。zhú shí zhuāng jú huā chū fàng,yīng jié cūn bēi jiǔ zàn chóu。
晚暮更催双棹返,汴州谁信有沧洲。wǎn mù gèng cuī shuāng zhào fǎn,biàn zhōu shuí xìn yǒu cāng zhōu。

正月大雨雪遣怀

李梦阳

梁园春初云不开,雪花压城滚滚来。liáng yuán chūn chū yún bù kāi,xuě huā yā chéng gǔn gǔn lái。
似有驱龙朝玉阙,岂无骑鹤下瑶台。shì yǒu qū lóng cháo yù quē,qǐ wú qí hè xià yáo tái。
光牵五色黄烟动,势拥三河白浪回。guāng qiān wǔ sè huáng yān dòng,shì yōng sān hé bái làng huí。
欲向琼楼问寒暖,袁安久巳卧蒿莱。yù xiàng qióng lóu wèn hán nuǎn,yuán ān jiǔ sì wò hāo lái。

陶君夸其分司桃花独树予往观之次其韵

李梦阳

老懒今来特为花,花奇亲见主人夸。lǎo lǎn jīn lái tè wèi huā,huā qí qīn jiàn zhǔ rén kuā。
入门风片时时坠,近酒春枝故故斜。rù mén fēng piàn shí shí zhuì,jìn jiǔ chūn zhī gù gù xié。
湖海一尊怜旧侣,乾坤双鬓愧年华。hú hǎi yī zūn lián jiù lǚ,qián kūn shuāng bìn kuì nián huá。
明朝许赴柴门约,共醉东园万树霞。míng cháo xǔ fù chái mén yuē,gòng zuì dōng yuán wàn shù xiá。

庄上看花归见庭中海棠落英与客同赋

李梦阳

三日野花风打稀,朝游酒伴暮醒归。sān rì yě huā fēng dǎ xī,cháo yóu jiǔ bàn mù xǐng guī。
临门夭桃不汝惜,当院海棠胡自飞。lín mén yāo táo bù rǔ xī,dāng yuàn hǎi táng hú zì fēi。
巳怜锦绣半铺地,更讶芳香时点衣。sì lián jǐn xiù bàn pù dì,gèng yà fāng xiāng shí diǎn yī。
便应与君酌明月,醉眼天地生光辉。biàn yīng yǔ jūn zhuó míng yuè,zuì yǎn tiān dì shēng guāng huī。

春日过黄公新堂

李梦阳

黄家新堂逼春起,紫燕寻巢时自来。huáng jiā xīn táng bī chūn qǐ,zǐ yàn xún cháo shí zì lái。
久阴烟云眼底豁,乍晴河岳窗中开。jiǔ yīn yān yún yǎn dǐ huō,zhà qíng hé yuè chuāng zhōng kāi。
物情野色且幽寂,日光人意能徘徊。wù qíng yě sè qiě yōu jì,rì guāng rén yì néng pái huái。
持杯布席就芳草,醉深同卧林边苔。chí bēi bù xí jiù fāng cǎo,zuì shēn tóng wò lín biān tái。

和君席上海棠赏之二首

李梦阳

老兴看花不厌频,折红攀绿总怡神。lǎo xīng kàn huā bù yàn pín,zhé hóng pān lǜ zǒng yí shén。
孤枝解动双樽影,数朵能回四座春。gū zhī jiě dòng shuāng zūn yǐng,shù duǒ néng huí sì zuò chūn。
谁遣物华成岁色,自多人世有闲身。shuí qiǎn wù huá chéng suì sè,zì duō rén shì yǒu xián shēn。
年来断酒因脾湿,为尔还应暂入唇。nián lái duàn jiǔ yīn pí shī,wèi ěr hái yīng zàn rù chún。

和君席上海棠赏之二首

李梦阳

瓶中海棠亦太剧,细小翠拥胭脂深。píng zhōng hǎi táng yì tài jù,xì xiǎo cuì yōng yān zhī shēn。
秾姿故薰欲醉眼,芳信暗传尝苦心。nóng zī gù xūn yù zuì yǎn,fāng xìn àn chuán cháng kǔ xīn。
偶逢一枝已自惜,若临全树更须吟。ǒu féng yī zhī yǐ zì xī,ruò lín quán shù gèng xū yín。
花时不道天无意,一日常横半日阴。huā shí bù dào tiān wú yì,yī rì cháng héng bàn rì yīn。

夏日

李梦阳

稍喜夏来天日晴,遽看诸物尽生成。shāo xǐ xià lái tiān rì qíng,jù kàn zhū wù jǐn shēng chéng。
累累杏实攒高蚁,赤赤榴花坐小莺。lèi lèi xìng shí zǎn gāo yǐ,chì chì liú huā zuò xiǎo yīng。
昼夜寒暄犹混杂,乾坤清浊固分明。zhòu yè hán xuān yóu hùn zá,qián kūn qīng zhuó gù fēn míng。
留宾酒茗吾能供,春笋满林今更生。liú bīn jiǔ míng wú néng gōng,chūn sǔn mǎn lín jīn gèng shēng。

陶公过曹濮分司见丛菊蔓草中移之自随有诗伤之岂以为家物邪予览而和之

李梦阳

野馆寒芳抱自知,好吟公子发秋悲。yě guǎn hán fāng bào zì zhī,hǎo yín gōng zi fā qiū bēi。
春风世路元桃李,霜露乡关有鬓丝。chūn fēng shì lù yuán táo lǐ,shuāng lù xiāng guān yǒu bìn sī。
三嗅草莱行复立,数株车马载还随。sān xiù cǎo lái xíng fù lì,shù zhū chē mǎ zài hái suí。
东篱可谓君家物,竹帛勋名晚节垂。dōng lí kě wèi jūn jiā wù,zhú bó xūn míng wǎn jié chuí。