古诗词

佘氏园庄二首

李梦阳

百年吾不醉,一岁几何春。bǎi nián wú bù zuì,yī suì jǐ hé chūn。
况接桃花暮,难禁柳色新。kuàng jiē táo huā mù,nán jìn liǔ sè xīn。
君为避世客,余是放歌人。jūn wèi bì shì kè,yú shì fàng gē rén。
烂熳题诗遍,林莺莫漫嗔。làn màn tí shī biàn,lín yīng mò màn chēn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

泛湖

李梦阳

匡庐彭蠡曲相连,伐鼓蛮歌趁进船。kuāng lú péng lí qū xiāng lián,fá gǔ mán gē chèn jìn chuán。
屏见云横石壁净,镜开日破浪花圆。píng jiàn yún héng shí bì jìng,jìng kāi rì pò làng huā yuán。
渔樵山泽堪时给,盗贼于戈枉自缠。yú qiáo shān zé kān shí gěi,dào zéi yú gē wǎng zì chán。
遣帅巳添新节制,指挥符见扫风烟。qiǎn shuài sì tiān xīn jié zhì,zhǐ huī fú jiàn sǎo fēng yān。

游西山归呈熊卓

李梦阳

高阁开襟生远兴,西山当眼更分明。gāo gé kāi jīn shēng yuǎn xīng,xī shān dāng yǎn gèng fēn míng。
酒边花树三春暗,湖上风林尽日清。jiǔ biān huā shù sān chūn àn,hú shàng fēng lín jǐn rì qīng。
忆昨并穿岩洞入,只今疑绕薜萝行。yì zuó bìng chuān yán dòng rù,zhǐ jīn yí rào bì luó xíng。
浮生扰扰非吾意,去鸟悠悠空世情。fú shēng rǎo rǎo fēi wú yì,qù niǎo yōu yōu kōng shì qíng。

出辉县城望石门山其上有仙潭玉鲤

李梦阳

明星欲落开县城,千峰万峰初雪晴。míng xīng yù luò kāi xiàn chéng,qiān fēng wàn fēng chū xuě qíng。
源泉乱石涓涓溢,削壁孤云袅袅生。yuán quán luàn shí juān juān yì,xuē bì gū yún niǎo niǎo shēng。
估客深穿猛虎窟,樵夫习傍翠岩行。gū kè shēn chuān měng hǔ kū,qiáo fū xí bàng cuì yán xíng。
仙门屹立三潭水,玉鲤空悬一线情。xiān mén yì lì sān tán shuǐ,yù lǐ kōng xuán yī xiàn qíng。

南溪秋泛三首

李梦阳

闻说南溪径尺鱼,渔人何事网常虚。wén shuō nán xī jìng chǐ yú,yú rén hé shì wǎng cháng xū。
鱼行碧苇深先见,网入寒潭迥不舒。yú xíng bì wěi shēn xiān jiàn,wǎng rù hán tán jiǒng bù shū。
东舍刈禾摇夕浦,西邻决水溜秋渠。dōng shě yì hé yáo xī pǔ,xī lín jué shuǐ liū qiū qú。
平生肉食忧空切,此日临渊意有馀。píng shēng ròu shí yōu kōng qiè,cǐ rì lín yuān yì yǒu yú。

南溪秋泛三首

李梦阳

乍见鸬鹚立钓矶,还惊翡翠掠波飞。zhà jiàn lú cí lì diào jī,hái jīng fěi cuì lüè bō fēi。
汀葭挽宿蒙蒙雾,野竹晴含宛宛晖。tīng jiā wǎn sù méng méng wù,yě zhú qíng hán wǎn wǎn huī。
谢传未忘舟楫兴,楚臣空恋芰荷衣。xiè chuán wèi wàng zhōu jí xīng,chǔ chén kōng liàn jì hé yī。
苍茫水落云泥静,怅望林翁却自归。cāng máng shuǐ luò yún ní jìng,chàng wàng lín wēng què zì guī。

南溪秋泛三首

李梦阳

却向林亭观水硙,暂移沙舸蹑云堆。què xiàng lín tíng guān shuǐ wéi,zàn yí shā gě niè yún duī。
奔湍迅毂元相激,石窦桐标故不摧。bēn tuān xùn gǔ yuán xiāng jī,shí dòu tóng biāo gù bù cuī。
旋影动摇波底日,断声吹转地中雷。xuán yǐng dòng yáo bō dǐ rì,duàn shēng chuī zhuǎn dì zhōng léi。
何人解识机心事,后世徒矜造化才。hé rén jiě shí jī xīn shì,hòu shì tú jīn zào huà cái。

盘山道中作

李梦阳

涧道晴云雪草春,石门丹壁斗嶙峋。jiàn dào qíng yún xuě cǎo chūn,shí mén dān bì dòu lín xún。
闻雷不羡蛟龙起,避地番将虎豹邻。wén léi bù xiàn jiāo lóng qǐ,bì dì fān jiāng hǔ bào lín。
少室山人虚索价,壶关三老实藏珍。shǎo shì shān rén xū suǒ jià,hú guān sān lǎo shí cáng zhēn。
烟花白日经行处,鸿雁冥冥叹此身。yān huā bái rì jīng xíng chù,hóng yàn míng míng tàn cǐ shēn。

游上方寺晚登钟楼

李梦阳

东北丛林冠此都,地分清寂聚僧徒。dōng běi cóng lín guān cǐ dōu,dì fēn qīng jì jù sēng tú。
青天宝塔还今古,赤日珠光乍有无。qīng tiān bǎo tǎ hái jīn gǔ,chì rì zhū guāng zhà yǒu wú。
草径鹭乾时独立,松林鹤并晚相呼。cǎo jìng lù qián shí dú lì,sōng lín hè bìng wǎn xiāng hū。
登楼更见河流急,叹世因悲马负图。dēng lóu gèng jiàn hé liú jí,tàn shì yīn bēi mǎ fù tú。

王孟寺北望

李梦阳

暑路尘沙淹客心,晚原台榭慰登临。shǔ lù chén shā yān kè xīn,wǎn yuán tái xiè wèi dēng lín。
西山日抱重檐落,汝水云移尽栋阴。xī shān rì bào zhòng yán luò,rǔ shuǐ yún yí jǐn dòng yīn。
盗贼两河犹转战,朝廷万载莫轻侵。dào zéi liǎng hé yóu zhuǎn zhàn,cháo tíng wàn zài mò qīng qīn。
怀芹欲献江湖远,北望徒伤北极深。huái qín yù xiàn jiāng hú yuǎn,běi wàng tú shāng běi jí shēn。

贤隐寺

李梦阳

谷寺鸣钟午未深,耽幽特与伴相寻。gǔ sì míng zhōng wǔ wèi shēn,dān yōu tè yǔ bàn xiāng xún。
行穿树杪楼台见,坐傍山腰紫翠沉。xíng chuān shù miǎo lóu tái jiàn,zuò bàng shān yāo zǐ cuì chén。
独响涧泉传石窦,并飞梁燕入松阴。dú xiǎng jiàn quán chuán shí dòu,bìng fēi liáng yàn rù sōng yīn。
徘徊自笑三江客,伫望谁知万里心。pái huái zì xiào sān jiāng kè,zhù wàng shuí zhī wàn lǐ xīn。

开元寺

李梦阳

读书台倚鹤鸣峰,回合千山翠万重。dú shū tái yǐ hè míng fēng,huí hé qiān shān cuì wàn zhòng。
白昼悬泉喧霹雳,清秋双剑削芙蓉。bái zhòu xuán quán xuān pī lì,qīng qiū shuāng jiàn xuē fú róng。
撑持古寺还云阁,寂寞前朝自暮钟。chēng chí gǔ sì hái yún gé,jì mò qián cháo zì mù zhōng。
瑶草石坛应不死,兴来真欲跨飞龙。yáo cǎo shí tán yīng bù sǐ,xīng lái zhēn yù kuà fēi lóng。

瀑壑晚坐

李梦阳

醉踏匡山晚未迟,翠岩丹壑凛秋姿。zuì tà kuāng shān wǎn wèi chí,cuì yán dān hè lǐn qiū zī。
峰高瀑布天齐落,峡静星河夜倒垂。fēng gāo pù bù tiān qí luò,xiá jìng xīng hé yè dào chuí。
远害欲寻麋鹿伴,暂羁终与世人辞。yuǎn hài yù xún mí lù bàn,zàn jī zhōng yǔ shì rén cí。
磨崖遍剔苍苔读,独坐云松有所思。mó yá biàn tī cāng tái dú,dú zuò yún sōng yǒu suǒ sī。

五面石

李梦阳

东华山北五面石,削成五面何嶙峋。dōng huá shān běi wǔ miàn shí,xuē chéng wǔ miàn hé lín xún。
崩崖鼠餐何代雪,阴洞苔滋千古春。bēng yá shǔ cān hé dài xuě,yīn dòng tái zī qiān gǔ chūn。
映日闪闪上云气,步天渺渺升仙真。yìng rì shǎn shǎn shàng yún qì,bù tiān miǎo miǎo shēng xiān zhēn。
草衣木食亦吾志,放浪胡为羁此身。cǎo yī mù shí yì wú zhì,fàng làng hú wèi jī cǐ shēn。

东华山赠友

李梦阳

午时叱驭逾重险,薄暮扪萝到绝巅。wǔ shí chì yù yú zhòng xiǎn,báo mù mén luó dào jué diān。
四海风烟落日外,万山闽越酒杯前。sì hǎi fēng yān luò rì wài,wàn shān mǐn yuè jiǔ bēi qián。
剧伤岭谷旌旗满,暗忆家园道路偏。jù shāng lǐng gǔ jīng qí mǎn,àn yì jiā yuán dào lù piān。
自古有人同戮力,吾曹须拟太平年。zì gǔ yǒu rén tóng lù lì,wú cáo xū nǐ tài píng nián。

龟峰寺

李梦阳

弋阳县南山下寺,三十二峰罗列奇。yì yáng xiàn nán shān xià sì,sān shí èr fēng luó liè qí。
最爱紫烟生石鼎,绝怜青嶂削灵芝。zuì ài zǐ yān shēng shí dǐng,jué lián qīng zhàng xuē líng zhī。
哨崖哀壑还人世,古往今来自鬓丝。shào yá āi hè hái rén shì,gǔ wǎng jīn lái zì bìn sī。
巳遣野场维玉骑,合留岩月照金卮。sì qiǎn yě chǎng wéi yù qí,hé liú yán yuè zhào jīn zhī。