古诗词

乙丑除夕追往愤五百字

李梦阳

忆昔蕤宾初,皇疾辍临仗。yì xī ruí bīn chū,huáng jí chuò lín zhàng。
维日白气亘,黑风复排踼。wéi rì bái qì gèn,hēi fēng fù pái táng。
俄传天柱折,忽若慈母丧。é chuán tiān zhù zhé,hū ruò cí mǔ sàng。
帝本尧舜姿,末履转清伉。dì běn yáo shùn zī,mò lǚ zhuǎn qīng kàng。
敛衽接耆硕,高出文景上。liǎn rèn jiē qí shuò,gāo chū wén jǐng shàng。
两宫悦孝子,九庙歆流鬯。liǎng gōng yuè xiào zi,jiǔ miào xīn liú chàng。
毅然整六师,霹雳无前向。yì rán zhěng liù shī,pī lì wú qián xiàng。
犬羊遁朔漠,鲸鲵蛰溟涨。quǎn yáng dùn shuò mò,jīng ní zhé míng zhǎng。
渊冲不凝寿,日表空殊相。yuān chōng bù níng shòu,rì biǎo kōng shū xiāng。
蜿蜿湖中龙,一夕拔惊浪。wān wān hú zhōng lóng,yī xī bá jīng làng。
回首哭苍梧,魂断湘南瘴。huí shǒu kū cāng wú,hún duàn xiāng nán zhàng。
念昨下明纶,臣也诚无状。niàn zuó xià míng lún,chén yě chéng wú zhuàng。
誓死叫阊阖,伸颈甘砧盎。shì sǐ jiào chāng hé,shēn jǐng gān zhēn àng。
梁窦势如灼,汉廷色惆怅。liáng dòu shì rú zhuó,hàn tíng sè chóu chàng。
皇乃西园游,召彼侍供张。huáng nǎi xī yuán yóu,zhào bǐ shì gōng zhāng。
从容杯酒间,似让还非让。cóng róng bēi jiǔ jiān,shì ràng hái fēi ràng。
未剖青琐封,巳下金鸡放。wèi pōu qīng suǒ fēng,sì xià jīn jī fàng。
臣某讵足惜,统体关衰王。chén mǒu jù zú xī,tǒng tǐ guān shuāi wáng。
历数古明辟,圣节畴能尚。lì shù gǔ míng pì,shèng jié chóu néng shàng。
逝欲碎臣骨,吁帝不得迋。shì yù suì chén gǔ,xū dì bù dé wàng。
攀髯眇莫及,痛哭桥山葬。pān rán miǎo mò jí,tòng kū qiáo shān zàng。
玉光动前星,朱符阐灵贶。yù guāng dòng qián xīng,zhū fú chǎn líng kuàng。
主器难久虚,勉起答群望。zhǔ qì nán jiǔ xū,miǎn qǐ dá qún wàng。
金木歘为祟,太白昼相抗。jīn mù chuā wèi suì,tài bái zhòu xiāng kàng。
羯胡敢余侮,吾徒尽乘障。jié hú gǎn yú wǔ,wú tú jǐn chéng zhàng。
呜呼榆台役,弃我六千壮。wū hū yú tái yì,qì wǒ liù qiān zhuàng。
踉跄战士骨,躐趿将军韔。liáng qiāng zhàn shì gǔ,liè tā jiāng jūn chàng。
二竖固轻率,腐尸亦云当。èr shù gù qīng lǜ,fǔ shī yì yún dāng。
所恨国威辱,北鄙气悽怆。suǒ hèn guó wēi rǔ,běi bǐ qì qī chuàng。
钲鼓疑皇情,何以慰宸况。zhēng gǔ yí huáng qíng,hé yǐ wèi chén kuàng。
悽悽建未月,临门遣征将。qī qī jiàn wèi yuè,lín mén qiǎn zhēng jiāng。
纨裤作元戎,京军本浮宕。wán kù zuò yuán róng,jīng jūn běn fú dàng。
翻使沿边卒,束手遭棰掠。fān shǐ yán biān zú,shù shǒu zāo chuí lüè。
揭?云中城,谁复扼其吭。jiē yún zhōng chéng,shuí fù è qí kēng。
胡来风雨声,胡去横拍唱。hú lái fēng yǔ shēng,hú qù héng pāi chàng。
千村与万落,人烟莽荡荡。qiān cūn yǔ wàn luò,rén yān mǎng dàng dàng。
婴儿贯高槊,志妇经衣桁。yīng ér guàn gāo shuò,zhì fù jīng yī héng。
狐狸叫破垒,落日悄濸漭。hú lí jiào pò lěi,luò rì qiāo cāng mǎng。
此辈诚鼠窃,反覆亦难量。cǐ bèi chéng shǔ qiè,fǎn fù yì nán liàng。
骐骥驾盐车,虚名缚肮脏。qí jì jià yán chē,xū míng fù āng zàng。
世岂乏颇牧,贱或执鞭杖。shì qǐ fá pǒ mù,jiàn huò zhí biān zhàng。
琐琐登坛子,饱之则飞扬。suǒ suǒ dēng tán zi,bǎo zhī zé fēi yáng。
吁此良太枉,国慨何由畅。xū cǐ liáng tài wǎng,guó kǎi hé yóu chàng。
水旱而秋雷,阴阳迭骄亢。shuǐ hàn ér qiū léi,yīn yáng dié jiāo kàng。
皇天虽至公,视之但坱坱。huáng tiān suī zhì gōng,shì zhī dàn yǎng yǎng。
臣当历服始,谬进大夫行。chén dāng lì fú shǐ,miù jìn dà fū xíng。
退朝实愤切,欲吐畏官谤。tuì cháo shí fèn qiè,yù tǔ wèi guān bàng。
武王秉黄钺,师事太公望。wǔ wáng bǐng huáng yuè,shī shì tài gōng wàng。
列圣构梁栋,驾驭亦英匠。liè shèng gòu liáng dòng,jià yù yì yīng jiàng。
先帝升遐日,临榻召三相。xiān dì shēng xiá rì,lín tà zhào sān xiāng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

田园杂诗五首

李梦阳

田居亦安娱,患者寡朋仇。tián jū yì ān yú,huàn zhě guǎ péng chóu。
农谈或时歇,仰视苍云流。nóng tán huò shí xiē,yǎng shì cāng yún liú。
青衿者谁子,道言即我谋。qīng jīn zhě shuí zi,dào yán jí wǒ móu。
开尊面圃场,剥棘充盘羞。kāi zūn miàn pǔ chǎng,bō jí chōng pán xiū。
物小意固勤,觞既情仍留。wù xiǎo yì gù qín,shāng jì qíng réng liú。
皛皛远天色,秋旸下林丘。xiǎo xiǎo yuǎn tiān sè,qiū yáng xià lín qiū。

桂岩行

李梦阳

白龙不识渔溪恶,化为渔服遭人缚。bái lóng bù shí yú xī è,huà wèi yú fú zāo rén fù。
黄发先生困泥阻,白马小儿气挥霍。huáng fā xiān shēng kùn ní zǔ,bái mǎ xiǎo ér qì huī huò。
道傍朽木藏蛟龙,霹雳犹闻夜火红。dào bàng xiǔ mù cáng jiāo lóng,pī lì yóu wén yè huǒ hóng。
寄谢少年诸数公,贫贱岂必皆愚蒙。jì xiè shǎo nián zhū shù gōng,pín jiàn qǐ bì jiē yú méng。
桂岩紫芝春尽发,骑驴且觅商山翁。guì yán zǐ zhī chūn jǐn fā,qí lǘ qiě mì shāng shān wēng。

秋诗二首

李梦阳

百卉凄以腓,游行散我瞩。bǎi huì qī yǐ féi,yóu xíng sàn wǒ zhǔ。
夕风一何瑟,入园乃华馥。xī fēng yī hé sè,rù yuán nǎi huá fù。
菊也纷其英,修篁积寒绿。jú yě fēn qí yīng,xiū huáng jī hán lǜ。
人生匪金铁,荣落譬草木。rén shēng fěi jīn tiě,róng luò pì cǎo mù。
磬折者谁子,誓死日争逐。qìng zhé zhě shuí zi,shì sǐ rì zhēng zhú。
贤贵与贱愚,灭去孰还复。xián guì yǔ jiàn yú,miè qù shú hái fù。
鸟雀各有安,无为智者辱。niǎo què gè yǒu ān,wú wèi zhì zhě rǔ。

秋诗二首

李梦阳

北风胡雁急,小禽亦南飞。běi fēng hú yàn jí,xiǎo qín yì nán fēi。
轻侠群少年,求伺争有为。qīng xiá qún shǎo nián,qiú cì zhēng yǒu wèi。
弋弹无遗木,毕施在中逵。yì dàn wú yí mù,bì shī zài zhōng kuí。
百发不一获,用心良足嗤。bǎi fā bù yī huò,yòng xīn liáng zú chī。
黄雀堕计中,鸣咷如得依。huáng què duò jì zhōng,míng táo rú dé yī。
白鹄举云汉,览之心内悲。bái gǔ jǔ yún hàn,lǎn zhī xīn nèi bēi。
小大有分量,琐琐岂知微。xiǎo dà yǒu fēn liàng,suǒ suǒ qǐ zhī wēi。

崖松行

李梦阳

峭石嵷巃木相樛,孤松拄日崖光幽。qiào shí sǒng lóng mù xiāng jiū,gū sōng zhǔ rì yá guāng yōu。
朔风北来霜雪暗,山深草黄途路修。shuò fēng běi lái shuāng xuě àn,shān shēn cǎo huáng tú lù xiū。
此时亭亭见松意,排空柯干流云气。cǐ shí tíng tíng jiàn sōng yì,pái kōng kē gàn liú yún qì。
大厦倾时梁栋急,君看此物终难弃。dà shà qīng shí liáng dòng jí,jūn kàn cǐ wù zhōng nán qì。

丹穴行哀丘翁

李梦阳

北风飒飒吹丹穴,幽篁梧树寒萧屑,孤凤威垂眼流血。běi fēng sà sà chuī dān xué,yōu huáng wú shù hán xiāo xiè,gū fèng wēi chuí yǎn liú xuè。
兰阳丘公昨谢世,使我杯乾巳数月。lán yáng qiū gōng zuó xiè shì,shǐ wǒ bēi qián sì shù yuè。
出门骑马向谁适,世事悠悠忍能说。chū mén qí mǎ xiàng shuí shì,shì shì yōu yōu rěn néng shuō。
薄俗跄趋始为敬,老夫平生性懒拙。báo sú qiāng qū shǐ wèi jìng,lǎo fū píng shēng xìng lǎn zhuō。
后生讥讪转多口,白璧青蝇从点缺。hòu shēng jī shàn zhuǎn duō kǒu,bái bì qīng yíng cóng diǎn quē。
宋门汪隆颇好事,见我握手肝肺热。sòng mén wāng lóng pǒ hǎo shì,jiàn wǒ wò shǒu gān fèi rè。
近亦客死临清州,北望伤心路途绝。jìn yì kè sǐ lín qīng zhōu,běi wàng shāng xīn lù tú jué。
可怜亲友日零散,老成耆旧灰烬灭。kě lián qīn yǒu rì líng sàn,lǎo chéng qí jiù huī jìn miè。
不争汝曹灰烬灭,又值天寒地欲裂。bù zhēng rǔ cáo huī jìn miè,yòu zhí tiān hán dì yù liè。

夜行歌

李梦阳

月轮未安光巳皎,我行夜出夷梁道。yuè lún wèi ān guāng sì jiǎo,wǒ xíng yè chū yí liáng dào。
力疲足酸堤上坐,黄狐怒立啼向我。lì pí zú suān dī shàng zuò,huáng hú nù lì tí xiàng wǒ。
宋家宫殿尽瓦砾,陂湖烧盐焰婀娜。sòng jiā gōng diàn jǐn wǎ lì,bēi hú shāo yán yàn ē nà。
忽忆东京全盛时,月行对此谁能那。hū yì dōng jīng quán shèng shí,yuè xíng duì cǐ shuí néng nà。

古白杨行

李梦阳

百泉东岸三古杨,下枝扫拂书院墙,上枝瑟飒于穹苍。bǎi quán dōng àn sān gǔ yáng,xià zhī sǎo fú shū yuàn qiáng,shàng zhī sè sà yú qióng cāng。
空山野阴雷雨黑,柯干冥冥动山壁。kōng shān yě yīn léi yǔ hēi,kē gàn míng míng dòng shān bì。
剪伐难为栋梁用,盘踞番逃斧斤厄。jiǎn fá nán wèi dòng liáng yòng,pán jù fān táo fǔ jīn è。
但见白日悲风发,宁知六月撑霜雪。dàn jiàn bái rì bēi fēng fā,níng zhī liù yuè chēng shuāng xuě。
烟色惨怆精灵聚,孤根倔强源泉裂。yān sè cǎn chuàng jīng líng jù,gū gēn jué qiáng yuán quán liè。
忆昨访古憩其下,居人不敢留车马。yì zuó fǎng gǔ qì qí xià,jū rén bù gǎn liú chē mǎ。
落萚尚禁牛羊食,污秽颇遭县官打。luò tuò shàng jìn niú yáng shí,wū huì pǒ zāo xiàn guān dǎ。
丞相古柏霹雳碎,将军大树空萧洒。chéng xiāng gǔ bǎi pī lì suì,jiāng jūn dà shù kōng xiāo sǎ。
罔头石路莎草长,孙邵李许同一堂。wǎng tóu shí lù shā cǎo zhǎng,sūn shào lǐ xǔ tóng yī táng。
春风漂泊予到此,不见古人惟古杨。chūn fēng piāo pō yǔ dào cǐ,bù jiàn gǔ rén wéi gǔ yáng。
古扬萧萧暮流急,波翻浪倒蛟龙泣。gǔ yáng xiāo xiāo mù liú jí,bō fān làng dào jiāo lóng qì。
卫女幽忧拾锦花,逋臣寂寞愁难立。wèi nǚ yōu yōu shí jǐn huā,bū chén jì mò chóu nán lì。
君不见太行羊肠莫比数,上有毒蛇下猛虎。jūn bù jiàn tài xíng yáng cháng mò bǐ shù,shàng yǒu dú shé xià měng hǔ。
樵斤猎火不虚日,桂柏椅桐气悽苦。qiáo jīn liè huǒ bù xū rì,guì bǎi yǐ tóng qì qī kǔ。
呜呼杨兮杨兮,尔何盘根据兹土。wū hū yáng xī yáng xī,ěr hé pán gēn jù zī tǔ。

自从行

李梦阳

自从天倾西北头,天下之水皆东流。zì cóng tiān qīng xī běi tóu,tiān xià zhī shuǐ jiē dōng liú。
苦言世事无颠倒,窃钩者诛窃国侯。kǔ yán shì shì wú diān dào,qiè gōu zhě zhū qiè guó hóu。
君不见奸雄恶少椎肥牛,董生著书番见收。jūn bù jiàn jiān xióng è shǎo chuí féi niú,dǒng shēng zhù shū fān jiàn shōu。
鸿鹄不如黄雀啅,盗蹠之徒笑孔丘。hóng gǔ bù rú huáng què zhuó,dào zhí zhī tú xiào kǒng qiū。
我今何言君且休。wǒ jīn hé yán jūn qiě xiū。

大梁城西门行

李梦阳

水门堤口双柏树,种之何年不记数。shuǐ mén dī kǒu shuāng bǎi shù,zhǒng zhī hé nián bù jì shù。
风餐雨蚀生气微,枝叶半凋委官路。fēng cān yǔ shí shēng qì wēi,zhī yè bàn diāo wěi guān lù。
乌鸦蝼蚁复啄食,我行见之泪如注。wū yā lóu yǐ fù zhuó shí,wǒ xíng jiàn zhī lèi rú zhù。
古来根本忌先拨,呜呼柰此栋梁具。gǔ lái gēn běn jì xiān bō,wū hū nài cǐ dòng liáng jù。
及今可为当语谁,半夜吞声向北去。jí jīn kě wèi dāng yǔ shuí,bàn yè tūn shēng xiàng běi qù。

泉上杂歌二首

李梦阳

游子乐游复长叹,临深坐歌白石烂。yóu zi lè yóu fù zhǎng tàn,lín shēn zuò gē bái shí làn。
石泉漠漠常东流,我今胡为坐泉头。shí quán mò mò cháng dōng liú,wǒ jīn hú wèi zuò quán tóu。
渚花冥冥野阴薄,溪日杲杲苍云愁。zhǔ huā míng míng yě yīn báo,xī rì gǎo gǎo cāng yún chóu。
君不见古来争战地,山寒雪暮风飕飕。jūn bù jiàn gǔ lái zhēng zhàn dì,shān hán xuě mù fēng sōu sōu。

泉上杂歌二首

李梦阳

美人被服貂襜褕,春日游行春水曲。měi rén bèi fú diāo chān yú,chūn rì yóu xíng chūn shuǐ qū。
绿萝无烟山雪暝,扣石长歌叹幽独。lǜ luó wú yān shān xuě míng,kòu shí zhǎng gē tàn yōu dú。
拨刺红鳞锦湍游,我欲钓之且复休。bō cì hóng lín jǐn tuān yóu,wǒ yù diào zhī qiě fù xiū。
金盘玉箸在何许,为尔临渊泪如雨。jīn pán yù zhù zài hé xǔ,wèi ěr lín yuān lèi rú yǔ。

羁旅翁行

李梦阳

自焚阙里手植桧,天下斯文忽坠地。zì fén quē lǐ shǒu zhí guì,tiān xià sī wén hū zhuì dì。
锦衣使者日旁午,青衿冑子时流涕。jǐn yī shǐ zhě rì páng wǔ,qīng jīn zhòu zi shí liú tì。
霾风翩翩起白旐,五月黄尘暗天际。mái fēng piān piān qǐ bái zhào,wǔ yuè huáng chén àn tiān jì。
君不见河上羁旅翁,时乘此老遭拘绁。jūn bù jiàn hé shàng jī lǚ wēng,shí chéng cǐ lǎo zāo jū xiè。

宝刀篇

李梦阳

我有吴王双宝刀,龙鳞雪花烂照地。wǒ yǒu wú wáng shuāng bǎo dāo,lóng lín xuě huā làn zhào dì。
奉君清宴可君意,佩之十年不曾离。fèng jūn qīng yàn kě jūn yì,pèi zhī shí nián bù céng lí。
黄金鞶带白玉钩,出入魍魉魑魅愁。huáng jīn pán dài bái yù gōu,chū rù wǎng liǎng chī mèi chóu。
功高见款反遭怒,此物抛掷今两秋。gōng gāo jiàn kuǎn fǎn zāo nù,cǐ wù pāo zhì jīn liǎng qiū。
丈夫生世轗轲亦如此,终日戚戚何为尔。zhàng fū shēng shì kǎn kē yì rú cǐ,zhōng rì qī qī hé wèi ěr。

思归引

李梦阳

疾风吹寒破南极,冻雨濈濈山树黑。jí fēng chuī hán pò nán jí,dòng yǔ jí jí shān shù hēi。
天昏岁暮百忧并,中夜悲歌泪沾臆。tiān hūn suì mù bǎi yōu bìng,zhōng yè bēi gē lèi zhān yì。
起视众星白烂烂,我今胡为在长安。qǐ shì zhòng xīng bái làn làn,wǒ jīn hú wèi zài zhǎng ān。
思归路阻多苦寒,嗷嗷何处失群雁,翅湿高飞嗟汝难。sī guī lù zǔ duō kǔ hán,áo áo hé chù shī qún yàn,chì shī gāo fēi jiē rǔ nán。