古诗词

白鹿洞别诸生

李梦阳

东南自有匡庐山,遂与天地增藩卫。dōng nán zì yǒu kuāng lú shān,suì yǔ tiān dì zēng fān wèi。
山根插入彭蠡湖,峥嵘背杀三江势。shān gēn chā rù péng lí hú,zhēng róng bèi shā sān jiāng shì。
地因人胜古有语,于乎万物随兴废。dì yīn rén shèng gǔ yǒu yǔ,yú hū wàn wù suí xīng fèi。
学馆林宫客不栖,千岩万壑堪流涕。xué guǎn lín gōng kè bù qī,qiān yán wàn hè kān liú tì。
文采昔贤今尚存,讲堂寂寞对松门。wén cǎi xī xián jīn shàng cún,jiǎng táng jì mò duì sōng mén。
松门桂华秋月圆,拄杖高寻万古源。sōng mén guì huá qiū yuè yuán,zhǔ zhàng gāo xún wàn gǔ yuán。
梅岭古色照石镜,扶桑丹霞迎我轩。méi lǐng gǔ sè zhào shí jìng,fú sāng dān xiá yíng wǒ xuān。
绝顶坐歌霜月净,石潭洗足芝草繁。jué dǐng zuò gē shuāng yuè jìng,shí tán xǐ zú zhī cǎo fán。
更有冠者五六人,峭崖穷嶂同攀搴。gèng yǒu guān zhě wǔ liù rén,qiào yá qióng zhàng tóng pān qiān。
草行有时闻过虎,旦暮时复啼清猿。cǎo xíng yǒu shí wén guò hǔ,dàn mù shí fù tí qīng yuán。
我今胡为公务牵,蟋蟀在户难久延。wǒ jīn hú wèi gōng wù qiān,xī shuài zài hù nán jiǔ yán。
出山车马走相送,落日遂上鄱阳船。chū shān chē mǎ zǒu xiāng sòng,luò rì suì shàng pó yáng chuán。
生徒绻恋集涯浒,孤帆月照仍留连。shēng tú quǎn liàn jí yá hǔ,gū fān yuè zhào réng liú lián。
情深过厚亦其礼,谫薄窃愧劳诸贤。qíng shēn guò hòu yì qí lǐ,jiǎn báo qiè kuì láo zhū xián。
明朝伐鼓凌浩荡,五峰双剑生秋烟。míng cháo fá gǔ líng hào dàng,wǔ fēng shuāng jiàn shēng qiū yān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

渔村夕照

李梦阳

夜响起秋竹,浩浩楚云白。yè xiǎng qǐ qiū zhú,hào hào chǔ yún bái。
晓来看沙觜,新水添一尺。xiǎo lái kàn shā zī,xīn shuǐ tiān yī chǐ。

渔村夕照

李梦阳

秋风五两席,点点聚复散。qiū fēng wǔ liǎng xí,diǎn diǎn jù fù sàn。
不信小小觉,飞飞速征雁。bù xìn xiǎo xiǎo jué,fēi fēi sù zhēng yàn。

渔村夕照

李梦阳

峰晴堆夜岚,晨炊翠犹湿。fēng qíng duī yè lán,chén chuī cuì yóu shī。
但闻山鸟鸣,不见鸟出入。dàn wén shān niǎo míng,bù jiàn niǎo chū rù。

石假山

李梦阳

磊奇成我山,云气遽袅袅。lěi qí chéng wǒ shān,yún qì jù niǎo niǎo。
勺水即溟渤,拳石是蓬岛。sháo shuǐ jí míng bó,quán shí shì péng dǎo。

水鉴楼

李梦阳

风吹池萍开,天空水如镜。fēng chuī chí píng kāi,tiān kōng shuǐ rú jìng。
幽人时凭阑,下看行云影。yōu rén shí píng lán,xià kàn xíng yún yǐng。

风竹轩

李梦阳

吾轩自有竹,暑月常寒声。wú xuān zì yǒu zhú,shǔ yuè cháng hán shēng。
山静无风时,满林空翠生。shān jìng wú fēng shí,mǎn lín kōng cuì shēng。

蕉石亭

李梦阳

看石忽有诗,攀蕉书其上。kàn shí hū yǒu shī,pān jiāo shū qí shàng。
夜来雨打叶,惊闻金石响。yè lái yǔ dǎ yè,jīng wén jīn shí xiǎng。

观耕台

李梦阳

洞庭有兴云,太湖无落波。dòng tíng yǒu xīng yún,tài hú wú luò bō。
登台问农者,下勤将如何。dēng tái wèn nóng zhě,xià qín jiāng rú hé。

蔷薇洞

李梦阳

洞口蔷薇密,石花压云湿。dòng kǒu qiáng wēi mì,shí huā yā yún shī。
晓采枝上露,不知鹤飞出。xiǎo cǎi zhī shàng lù,bù zhī hè fēi chū。

荷池

李梦阳

山风吹水香,脱巾池上坐。shān fēng chuī shuǐ xiāng,tuō jīn chí shàng zuò。
盈盈千岁龟,飞上荷叶卧。yíng yíng qiān suì guī,fēi shàng hé yè wò。

柏屏

李梦阳

堂堂千尺材,为屏忍屈曲。táng táng qiān chǐ cái,wèi píng rěn qū qū。
终抱凌云情,不改岁寒绿。zhōng bào líng yún qíng,bù gǎi suì hán lǜ。

留月峰

李梦阳

峰奇自成窍,似月非有心。fēng qí zì chéng qiào,shì yuè fēi yǒu xīn。
月来尔何意,徘徊光与深。yuè lái ěr hé yì,pái huái guāng yǔ shēn。

通泠桥

李梦阳

雨过崖水响,石梁袅山涧。yǔ guò yá shuǐ xiǎng,shí liáng niǎo shān jiàn。
晴天挂一虹,溪断云不断。qíng tiān guà yī hóng,xī duàn yún bù duàn。

花源

李梦阳

落英泛流水,点点如飘霞。luò yīng fàn liú shuǐ,diǎn diǎn rú piāo xiá。
为有问津者,不敢种桃花。wèi yǒu wèn jīn zhě,bù gǎn zhǒng táo huā。

钓矶

李梦阳

矶根浸寒水,细草绿如发。jī gēn jìn hán shuǐ,xì cǎo lǜ rú fā。
夜鱼不受饵,石上坐秋月。yè yú bù shòu ěr,shí shàng zuò qiū yuè。