古诗词

观灯行

李梦阳

宋家累叶全盛帝,宽大实皆称令主。sòng jiā lèi yè quán shèng dì,kuān dà shí jiē chēng lìng zhǔ。
百姓牛马遍阡陌,太仓米粟忧红腐。bǎi xìng niú mǎ biàn qiān mò,tài cāng mǐ sù yōu hóng fǔ。
宣和以来遂多事,呜呼烂费如沙土。xuān hé yǐ lái suì duō shì,wū hū làn fèi rú shā tǔ。
海石江花涌国门,离宫别殿谁能数。hǎi shí jiāng huā yǒng guó mén,lí gōng bié diàn shuí néng shù。
群臣谀佞只自讦,天下骚然始怨苦。qún chén yú nìng zhǐ zì jié,tiān xià sāo rán shǐ yuàn kǔ。
正月十四十五间,有敕大驾观鳌山。zhèng yuè shí sì shí wǔ jiān,yǒu chì dà jià guān áo shān。
万金为一灯,万灯为一山。wàn jīn wèi yī dēng,wàn dēng wèi yī shān。
用尽工匠力,不破君王颜。yòng jǐn gōng jiàng lì,bù pò jūn wáng yán。
此时上御宣德门,乐动帘开见至尊。cǐ shí shàng yù xuān dé mén,lè dòng lián kāi jiàn zhì zūn。
奔星忽经于御榻,明月初上堆金盆。bēn xīng hū jīng yú yù tà,míng yuè chū shàng duī jīn pén。
倾城呼噪声动地,可怜今夜鳌山戏。qīng chéng hū zào shēng dòng dì,kě lián jīn yè áo shān xì。
窈冥幻巧百怪聚,金蛾翠管堪垂泪。yǎo míng huàn qiǎo bǎi guài jù,jīn é cuì guǎn kān chuí lèi。
借问幸臣谁,云是李师师。jiè wèn xìng chén shuí,yún shì lǐ shī shī。
外有蔡京与蔡攸,夹楼锦幄罗公侯,丞相之幄当前头。wài yǒu cài jīng yǔ cài yōu,jiā lóu jǐn wò luó gōng hóu,chéng xiāng zhī wò dāng qián tóu。
奚儿腰带控紫骝,如花少女擎彩毬。xī ér yāo dài kòng zǐ liú,rú huā shǎo nǚ qíng cǎi qiú。
但闻楼上唤楼下,黄帕笼盘赐玉羞。dàn wén lóu shàng huàn lóu xià,huáng pà lóng pán cì yù xiū。
月高鸣鞭至尊起,幄中环佩如流水。yuè gāo míng biān zhì zūn qǐ,wò zhōng huán pèi rú liú shuǐ。
争道齐驱辇路窄,寺桥窈窕尘埃白。zhēng dào qí qū niǎn lù zhǎi,sì qiáo yǎo tiǎo chén āi bái。
火树龙灯又一时,千光万焰天为赤。huǒ shù lóng dēng yòu yī shí,qiān guāng wàn yàn tiān wèi chì。
常言宴安成祸基,从来乐极还生悲。cháng yán yàn ān chéng huò jī,cóng lái lè jí hái shēng bēi。
君看二帝蒙尘日,数月东京荒蒺藜。jūn kàn èr dì méng chén rì,shù yuè dōng jīng huāng jí lí。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

城南别业

李梦阳

傍堑沿堤二里馀,柳墙茅屋此成居。bàng qiàn yán dī èr lǐ yú,liǔ qiáng máo wū cǐ chéng jū。
浣花便拟吾何忝,独愧穷愁懒著书。huàn huā biàn nǐ wú hé tiǎn,dú kuì qióng chóu lǎn zhù shū。

漫兴二首

李梦阳

白水苍山万里身,咏花吟鸟百年人。bái shuǐ cāng shān wàn lǐ shēn,yǒng huā yín niǎo bǎi nián rén。
城门此路怜芳草,盏酒他乡不是春。chéng mén cǐ lù lián fāng cǎo,zhǎn jiǔ tā xiāng bù shì chūn。

漫兴二首

李梦阳

杨柳春江对自流,清沙白石伴谁游。yáng liǔ chūn jiāng duì zì liú,qīng shā bái shí bàn shuí yóu。
弋人莫羡能鸣雁,海叟虚疑不动鸥。yì rén mò xiàn néng míng yàn,hǎi sǒu xū yí bù dòng ōu。

钱园二绝句

李梦阳

去年钱园万李树,落莫今春只数枝。qù nián qián yuán wàn lǐ shù,luò mò jīn chūn zhǐ shù zhī。
多应斩伐贫人卖,岂复能思烂熳时。duō yīng zhǎn fá pín rén mài,qǐ fù néng sī làn màn shí。

钱园二绝句

李梦阳

墙东李树太含胡,院背夭桃斩不枯。qiáng dōng lǐ shù tài hán hú,yuàn bèi yāo táo zhǎn bù kū。
及早荣枯休浪拟,趁时车马自应趋。jí zǎo róng kū xiū làng nǐ,chèn shí chē mǎ zì yīng qū。

渔父

李梦阳

应手扁舟去若飞,回流撤网倏成围。yīng shǒu biǎn zhōu qù ruò fēi,huí liú chè wǎng shū chéng wéi。
金鳞翠鬣心俱切,得意谁先荡桨归。jīn lín cuì liè xīn jù qiè,dé yì shuí xiān dàng jiǎng guī。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

东角楼东寒食日,吾家海棠双树花。dōng jiǎo lóu dōng hán shí rì,wú jiā hǎi táng shuāng shù huā。
忽忆花开吾在此,豫章寒食独思家。hū yì huā kāi wú zài cǐ,yù zhāng hán shí dú sī jiā。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

乱蕊浓花今有无,旧趋北阙忆西湖。luàn ruǐ nóng huā jīn yǒu wú,jiù qū běi quē yì xī hú。
垂杨画鹢金鞍戏,三月烟花满上都。chuí yáng huà yì jīn ān xì,sān yuè yān huā mǎn shàng dōu。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

每爱高楼畏独来,非关觔力怕徘徊。měi ài gāo lóu wèi dú lái,fēi guān jīn lì pà pái huái。
江头无限桃花树,恰到来时满眼开。jiāng tóu wú xiàn táo huā shù,qià dào lái shí mǎn yǎn kāi。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江花照水两三枝,弄日吞烟是尔时。jiāng huā zhào shuǐ liǎng sān zhī,nòng rì tūn yān shì ěr shí。
不应春风与作意,挂断低空百尺丝。bù yīng chūn fēng yǔ zuò yì,guà duàn dī kōng bǎi chǐ sī。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

东湖鸬鹚有几岁,踏浪争花何恁游。dōng hú lú cí yǒu jǐ suì,tà làng zhēng huā hé nèn yóu。
可怜汝辈异情性,拄杖独看春岸头。kě lián rǔ bèi yì qíng xìng,zhǔ zhàng dú kàn chūn àn tóu。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

烂熳谁家临路枝,留连蜂蝶过相疑。làn màn shuí jiā lín lù zhī,liú lián fēng dié guò xiāng yí。
行人莫羡渠能主,落水沾尘会有时。xíng rén mò xiàn qú néng zhǔ,luò shuǐ zhān chén huì yǒu shí。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江南春事殊懊恼,五雨十风常不晴。jiāng nán chūn shì shū ào nǎo,wǔ yǔ shí fēng cháng bù qíng。
今日大开聊一望,却憎花柳太分明。jīn rì dà kāi liáo yī wàng,què zēng huā liǔ tài fēn míng。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江北每嗔花不早,清明出郭始芳菲。jiāng běi měi chēn huā bù zǎo,qīng míng chū guō shǐ fāng fēi。
可道江西浑不冷,清明桃杏亦初飞。kě dào jiāng xī hún bù lěng,qīng míng táo xìng yì chū fēi。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

树头春鸟苦喧聒,欲打还留催好春。shù tóu chūn niǎo kǔ xuān guā,yù dǎ hái liú cuī hǎo chūn。
院里八哥何事者,群翔缓步不知人。yuàn lǐ bā gē hé shì zhě,qún xiáng huǎn bù bù zhī rén。