古诗词

观灯行

李梦阳

宋家累叶全盛帝,宽大实皆称令主。sòng jiā lèi yè quán shèng dì,kuān dà shí jiē chēng lìng zhǔ。
百姓牛马遍阡陌,太仓米粟忧红腐。bǎi xìng niú mǎ biàn qiān mò,tài cāng mǐ sù yōu hóng fǔ。
宣和以来遂多事,呜呼烂费如沙土。xuān hé yǐ lái suì duō shì,wū hū làn fèi rú shā tǔ。
海石江花涌国门,离宫别殿谁能数。hǎi shí jiāng huā yǒng guó mén,lí gōng bié diàn shuí néng shù。
群臣谀佞只自讦,天下骚然始怨苦。qún chén yú nìng zhǐ zì jié,tiān xià sāo rán shǐ yuàn kǔ。
正月十四十五间,有敕大驾观鳌山。zhèng yuè shí sì shí wǔ jiān,yǒu chì dà jià guān áo shān。
万金为一灯,万灯为一山。wàn jīn wèi yī dēng,wàn dēng wèi yī shān。
用尽工匠力,不破君王颜。yòng jǐn gōng jiàng lì,bù pò jūn wáng yán。
此时上御宣德门,乐动帘开见至尊。cǐ shí shàng yù xuān dé mén,lè dòng lián kāi jiàn zhì zūn。
奔星忽经于御榻,明月初上堆金盆。bēn xīng hū jīng yú yù tà,míng yuè chū shàng duī jīn pén。
倾城呼噪声动地,可怜今夜鳌山戏。qīng chéng hū zào shēng dòng dì,kě lián jīn yè áo shān xì。
窈冥幻巧百怪聚,金蛾翠管堪垂泪。yǎo míng huàn qiǎo bǎi guài jù,jīn é cuì guǎn kān chuí lèi。
借问幸臣谁,云是李师师。jiè wèn xìng chén shuí,yún shì lǐ shī shī。
外有蔡京与蔡攸,夹楼锦幄罗公侯,丞相之幄当前头。wài yǒu cài jīng yǔ cài yōu,jiā lóu jǐn wò luó gōng hóu,chéng xiāng zhī wò dāng qián tóu。
奚儿腰带控紫骝,如花少女擎彩毬。xī ér yāo dài kòng zǐ liú,rú huā shǎo nǚ qíng cǎi qiú。
但闻楼上唤楼下,黄帕笼盘赐玉羞。dàn wén lóu shàng huàn lóu xià,huáng pà lóng pán cì yù xiū。
月高鸣鞭至尊起,幄中环佩如流水。yuè gāo míng biān zhì zūn qǐ,wò zhōng huán pèi rú liú shuǐ。
争道齐驱辇路窄,寺桥窈窕尘埃白。zhēng dào qí qū niǎn lù zhǎi,sì qiáo yǎo tiǎo chén āi bái。
火树龙灯又一时,千光万焰天为赤。huǒ shù lóng dēng yòu yī shí,qiān guāng wàn yàn tiān wèi chì。
常言宴安成祸基,从来乐极还生悲。cháng yán yàn ān chéng huò jī,cóng lái lè jí hái shēng bēi。
君看二帝蒙尘日,数月东京荒蒺藜。jūn kàn èr dì méng chén rì,shù yuè dōng jīng huāng jí lí。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

朝出看花车暮回,辕西东望复徘徊。cháo chū kàn huā chē mù huí,yuán xī dōng wàng fù pái huái。
黄昏蜂蝶休虚闹,明日深枝花更开。huáng hūn fēng dié xiū xū nào,míng rì shēn zhī huā gèng kāi。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

万蕊千葩枉自奇,海棠临牖独专姿。wàn ruǐ qiān pā wǎng zì qí,hǎi táng lín yǒu dú zhuān zī。
今人尽仗繁枝叶,国色纷纷却未知。jīn rén jǐn zhàng fán zhī yè,guó sè fēn fēn què wèi zhī。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

百花丛里一茅堂,独坐时传百和香。bǎi huā cóng lǐ yī máo táng,dú zuò shí chuán bǎi hé xiāng。
隔帘谁放游蜂入,扑酒冲琴特恁狂。gé lián shuí fàng yóu fēng rù,pū jiǔ chōng qín tè nèn kuáng。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

分行种树非无意,薙秽薅烦亦用情。fēn xíng zhǒng shù fēi wú yì,tì huì hāo fán yì yòng qíng。
何事草蒿欺便得,芊芊满地不知名。hé shì cǎo hāo qī biàn dé,qiān qiān mǎn dì bù zhī míng。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

旧种丁香间石榴,花时榴叶未曾抽。jiù zhǒng dīng xiāng jiān shí liú,huā shí liú yè wèi céng chōu。
试看赤艳倾阳日,乱萼繁英何处求。shì kàn chì yàn qīng yáng rì,luàn è fán yīng hé chù qiú。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

护径扃园意自知,百年今日是花期。hù jìng jiōng yuán yì zì zhī,bǎi nián jīn rì shì huā qī。
昨属客过贪劝酒,僮人背折两三枝。zuó shǔ kè guò tān quàn jiǔ,tóng rén bèi zhé liǎng sān zhī。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

呼童刈草栽吾菊,夹径分行补种葵。hū tóng yì cǎo zāi wú jú,jiā jìng fēn xíng bǔ zhǒng kuí。
怕认野人为鲁相,旋刚修竹起东篱。pà rèn yě rén wèi lǔ xiāng,xuán gāng xiū zhú qǐ dōng lí。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

人生无求心自宽,酒香花明身幸安。rén shēng wú qiú xīn zì kuān,jiǔ xiāng huā míng shēn xìng ān。
忘忧岂帝凭萱草,蠲铌何劳问合欢。wàng yōu qǐ dì píng xuān cǎo,juān ní hé láo wèn hé huān。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

吾园亦在东门外,昨日清明手种瓜。wú yuán yì zài dōng mén wài,zuó rì qīng míng shǒu zhǒng guā。
不信邵平能五色,吾园兼有武陵花。bù xìn shào píng néng wǔ sè,wú yuán jiān yǒu wǔ líng huā。

客有欲除我东园草者诗以止之

李梦阳

绿匝红稀可柰春,友车朋马故应频。lǜ zā hóng xī kě nài chūn,yǒu chē péng mǎ gù yīng pín。
行边莫便锄闲草,但入林园仗主人。xíng biān mò biàn chú xián cǎo,dàn rù lín yuán zhàng zhǔ rén。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

鲍归昨夸百结胜,惜我病阻孤春妍。bào guī zuó kuā bǎi jié shèng,xī wǒ bìng zǔ gū chūn yán。
岂谓今开两荆树,分枝的的照红烟。qǐ wèi jīn kāi liǎng jīng shù,fēn zhī de de zhào hóng yān。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

桃杏叶尖荷叶圆,杨花乱扑如白绵。táo xìng yè jiān hé yè yuán,yáng huā luàn pū rú bái mián。
若言春事浑无曲,榆荚缘何亦贯钱。ruò yán chūn shì hún wú qū,yú jiá yuán hé yì guàn qián。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

昨当春色散年芳,竞媚争妍各擅场。zuó dāng chūn sè sàn nián fāng,jìng mèi zhēng yán gè shàn chǎng。
一出牡丹诸便歇,固知渠是百花王。yī chū mǔ dān zhū biàn xiē,gù zhī qú shì bǎi huā wáng。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

槛西新笋不太甚,一夜迸阶横我檐。kǎn xī xīn sǔn bù tài shén,yī yè bèng jiē héng wǒ yán。
汝虽天生刚直物,岂容出地头头尖。rǔ suī tiān shēng gāng zhí wù,qǐ róng chū dì tóu tóu jiān。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

吾园种种无樛木,两葛萦纡底自芳。wú yuán zhǒng zhǒng wú jiū mù,liǎng gé yíng yū dǐ zì fāng。
客到更无愁醉酒,醉时但卧此花傍。kè dào gèng wú chóu zuì jiǔ,zuì shí dàn wò cǐ huā bàng。