古诗词

梁园歌

李梦阳

朝发金台门,夕度博浪关。cháo fā jīn tái mén,xī dù bó làng guān。
黄河如丝天上来,千里不见淮南山。huáng hé rú sī tiān shàng lái,qiān lǐ bù jiàn huái nán shān。
淮南柱树弄婆娑,挂席欲进阻洪波,我今亦作梁园歌。huái nán zhù shù nòng pó suō,guà xí yù jìn zǔ hóng bō,wǒ jīn yì zuò liáng yuán gē。
梁园昔有信陵君,名与岱华争嵯峨。liáng yuán xī yǒu xìn líng jūn,míng yǔ dài huá zhēng cuó é。
三千珠履不动色,屠门执辔来相过。sān qiān zhū lǚ bù dòng sè,tú mén zhí pèi lái xiāng guò。
功成不显涕滂沱,青蝇白璧一何多。gōng chéng bù xiǎn tì pāng tuó,qīng yíng bái bì yī hé duō。
我为梁园客,不登梁王台。wǒ wèi liáng yuán kè,bù dēng liáng wáng tái。
锦帆扬州门,一土何时回。jǐn fān yáng zhōu mén,yī tǔ hé shí huí。
荒烟白草古城没,登台望之令心哀。huāng yān bái cǎo gǔ chéng méi,dēng tái wàng zhī lìng xīn āi。
令心哀,歌且谣。lìng xīn āi,gē qiě yáo。
迷涂富贵苦不足,宁思白骨生蓬蒿。mí tú fù guì kǔ bù zú,níng sī bái gǔ shēng péng hāo。
人生三十无少年,积金累玉空煎熬。rén shēng sān shí wú shǎo nián,jī jīn lèi yù kōng jiān áo。
独立天地间,长啸视今古,城隅落落一堆土。dú lì tiān dì jiān,zhǎng xiào shì jīn gǔ,chéng yú luò luò yī duī tǔ。
千年谁继白与甫,揽泪浮云洒烟莽。qiān nián shuí jì bái yǔ fǔ,lǎn lèi fú yún sǎ yān mǎng。
洒烟莽,风吹卷波涛,沉吟投箸不暇食,蹴天浊浪何滔滔。sǎ yān mǎng,fēng chuī juǎn bō tāo,chén yín tóu zhù bù xiá shí,cù tiān zhuó làng hé tāo tāo。
君不见昔人然诺一相许,黄金斗印如秋毫。jūn bù jiàn xī rén rán nuò yī xiāng xǔ,huáng jīn dòu yìn rú qiū háo。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

帝京篇十首

李梦阳

天皇按剑拂金鞍,饮马追胡翰海乾。tiān huáng àn jiàn fú jīn ān,yǐn mǎ zhuī hú hàn hǎi qián。
归来并立擎天柱,不数刘家承露盘。guī lái bìng lì qíng tiān zhù,bù shù liú jiā chéng lù pán。

帝京篇十首

李梦阳

胡后妆楼换上阳,春风珠箔舞垂杨。hú hòu zhuāng lóu huàn shàng yáng,chūn fēng zhū bó wǔ chuí yáng。
半夜开城归万马,至今迷失几鸳鸯。bàn yè kāi chéng guī wàn mǎ,zhì jīn mí shī jǐ yuān yāng。

帝京篇十首

李梦阳

今朝望海海云生,五色云中白玉城。jīn cháo wàng hǎi hǎi yún shēng,wǔ sè yún zhōng bái yù chéng。
金陵巧接盘龙势,南北何如汉二京。jīn líng qiǎo jiē pán lóng shì,nán běi hé rú hàn èr jīng。

帝京篇十首

李梦阳

塞上星飞化羽林,鼓音咸作管箫音。sāi shàng xīng fēi huà yǔ lín,gǔ yīn xián zuò guǎn xiāo yīn。
将军把剑闻鸡舞,玉女朱楼学凤吟。jiāng jūn bǎ jiàn wén jī wǔ,yù nǚ zhū lóu xué fèng yín。

帝京篇十首

李梦阳

高鼻胡奴入汉关,皂旗千队射雕还。gāo bí hú nú rù hàn guān,zào qí qiān duì shè diāo hái。
君看万古昏星月,洗出中华叠翠山。jūn kàn wàn gǔ hūn xīng yuè,xǐ chū zhōng huá dié cuì shān。

帝京篇十首

李梦阳

自从黄帝破蚩尤,涿鹿云黄黑帝愁。zì cóng huáng dì pò chī yóu,zhuō lù yún huáng hēi dì chóu。
盘石果然为碣石,幽州常作帝王州。pán shí guǒ rán wèi jié shí,yōu zhōu cháng zuò dì wáng zhōu。

正德七年正月黄河清自清河至于柳家浦九十里清五日焉

李梦阳

黄河水自昆仑出,万古东流元不清。huáng hé shuǐ zì kūn lún chū,wàn gǔ dōng liú yuán bù qīng。
今瑞定于今帝应,世人休拟圣人生。jīn ruì dìng yú jīn dì yīng,shì rén xiū nǐ shèng rén shēng。

传闻驾回有纪二首

李梦阳

正月传闻大驾还,七日巳度居庸关。zhèng yuè chuán wén dà jià hái,qī rì sì dù jū yōng guān。
铙歌拟续之回曲,塞外应添驻跸山。náo gē nǐ xù zhī huí qū,sāi wài yīng tiān zhù bì shān。

传闻驾回有纪二首

李梦阳

白城新起望夷台,黄钺森森耀日开。bái chéng xīn qǐ wàng yí tái,huáng yuè sēn sēn yào rì kāi。
六骡远遁胡沙静,六龙腾踏驾空回。liù luó yuǎn dùn hú shā jìng,liù lóng téng tà jià kōng huí。

圣节闻驾出塞二首

李梦阳

千官北首望龙旗,万国车书集凤闱。qiān guān běi shǒu wàng lóng qí,wàn guó chē shū jí fèng wéi。
八骏穆王秋色远,几时亲拥白狼归。bā jùn mù wáng qiū sè yuǎn,jǐ shí qīn yōng bái láng guī。

圣节闻驾出塞二首

李梦阳

万乘时巡万寿临,銮舆漠漠碛沙深。wàn chéng shí xún wàn shòu lín,luán yú mò mò qì shā shēn。
非忘殿阙呼嵩日,应系单于款塞心。fēi wàng diàn quē hū sōng rì,yīng xì dān yú kuǎn sāi xīn。

送友人

李梦阳

王孙笑向碧山栖,春日春萝袅袅低。wáng sūn xiào xiàng bì shān qī,chūn rì chūn luó niǎo niǎo dī。
予亦悠悠芳桂者,白云愁色草萋萋。yǔ yì yōu yōu fāng guì zhě,bái yún chóu sè cǎo qī qī。

嘉靖元年歌二首

李梦阳

元年正月又王春,四海人称小圣人。yuán nián zhèng yuè yòu wáng chūn,sì hǎi rén chēng xiǎo shèng rén。
巳报岐山鸣彩凤,更传关内出麒麟。sì bào qí shān míng cǎi fèng,gèng chuán guān nèi chū qí lín。

嘉靖元年歌二首

李梦阳

大明十帝转神明,天意分明赐太平。dà míng shí dì zhuǎn shén míng,tiān yì fēn míng cì tài píng。
紫盖复从嘉靖始,黄河先为圣人清。zǐ gài fù cóng jiā jìng shǐ,huáng hé xiān wèi shèng rén qīng。

送周判官

李梦阳

明镫绿酒五花裘,客舍新秋萤火流。míng dèng lǜ jiǔ wǔ huā qiú,kè shě xīn qiū yíng huǒ liú。
问君不饮真何事,明日出城风叶愁。wèn jūn bù yǐn zhēn hé shì,míng rì chū chéng fēng yè chóu。