古诗词

梁园歌

李梦阳

朝发金台门,夕度博浪关。cháo fā jīn tái mén,xī dù bó làng guān。
黄河如丝天上来,千里不见淮南山。huáng hé rú sī tiān shàng lái,qiān lǐ bù jiàn huái nán shān。
淮南柱树弄婆娑,挂席欲进阻洪波,我今亦作梁园歌。huái nán zhù shù nòng pó suō,guà xí yù jìn zǔ hóng bō,wǒ jīn yì zuò liáng yuán gē。
梁园昔有信陵君,名与岱华争嵯峨。liáng yuán xī yǒu xìn líng jūn,míng yǔ dài huá zhēng cuó é。
三千珠履不动色,屠门执辔来相过。sān qiān zhū lǚ bù dòng sè,tú mén zhí pèi lái xiāng guò。
功成不显涕滂沱,青蝇白璧一何多。gōng chéng bù xiǎn tì pāng tuó,qīng yíng bái bì yī hé duō。
我为梁园客,不登梁王台。wǒ wèi liáng yuán kè,bù dēng liáng wáng tái。
锦帆扬州门,一土何时回。jǐn fān yáng zhōu mén,yī tǔ hé shí huí。
荒烟白草古城没,登台望之令心哀。huāng yān bái cǎo gǔ chéng méi,dēng tái wàng zhī lìng xīn āi。
令心哀,歌且谣。lìng xīn āi,gē qiě yáo。
迷涂富贵苦不足,宁思白骨生蓬蒿。mí tú fù guì kǔ bù zú,níng sī bái gǔ shēng péng hāo。
人生三十无少年,积金累玉空煎熬。rén shēng sān shí wú shǎo nián,jī jīn lèi yù kōng jiān áo。
独立天地间,长啸视今古,城隅落落一堆土。dú lì tiān dì jiān,zhǎng xiào shì jīn gǔ,chéng yú luò luò yī duī tǔ。
千年谁继白与甫,揽泪浮云洒烟莽。qiān nián shuí jì bái yǔ fǔ,lǎn lèi fú yún sǎ yān mǎng。
洒烟莽,风吹卷波涛,沉吟投箸不暇食,蹴天浊浪何滔滔。sǎ yān mǎng,fēng chuī juǎn bō tāo,chén yín tóu zhù bù xiá shí,cù tiān zhuó làng hé tāo tāo。
君不见昔人然诺一相许,黄金斗印如秋毫。jūn bù jiàn xī rén rán nuò yī xiāng xǔ,huáng jīn dòu yìn rú qiū háo。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

春日东庄要杭子

李梦阳

白首春风独种瓜,故人常恨隔天涯。bái shǒu chūn fēng dú zhǒng guā,gù rén cháng hèn gé tiān yá。
今游莫惮骝行远,十里柴门有杏花。jīn yóu mò dàn liú xíng yuǎn,shí lǐ chái mén yǒu xìng huā。

柬双溪方伯

李梦阳

十旬不见双溪子,白昼看松只自眠。shí xún bù jiàn shuāng xī zi,bái zhòu kàn sōng zhǐ zì mián。
君对紫薇谁是伴,相逢还似未逢前。jūn duì zǐ wēi shuí shì bàn,xiāng féng hái shì wèi féng qián。

送人之南郡三首

李梦阳

梁园千古见风流,醉上任楼复谢楼。liáng yuán qiān gǔ jiàn fēng liú,zuì shàng rèn lóu fù xiè lóu。
相遇片言心便倒,腰间含笑解吴钩。xiāng yù piàn yán xīn biàn dào,yāo jiān hán xiào jiě wú gōu。

送人之南郡三首

李梦阳

鼓刀朱亥本微寒,白首侯嬴是抱关。gǔ dāo zhū hài běn wēi hán,bái shǒu hóu yíng shì bào guān。
不为千金增意气,只缘一诺万丘山。bù wèi qiān jīn zēng yì qì,zhǐ yuán yī nuò wàn qiū shān。

送人之南郡三首

李梦阳

南阳帝里近亲多,冈势盘龙绕白河。nán yáng dì lǐ jìn qīn duō,gāng shì pán lóng rào bái hé。
便欲临分留宝剑,方城汉水待鸣珂。biàn yù lín fēn liú bǎo jiàn,fāng chéng hàn shuǐ dài míng kē。

要谢宪使南庄泛舟

李梦阳

柳坞荷塘野意宽,操舟曳杖独游难。liǔ wù hé táng yě yì kuān,cāo zhōu yè zhàng dú yóu nán。
春来欲制东山屐,倘许花樽共谢安。chūn lái yù zhì dōng shān jī,tǎng xǔ huā zūn gòng xiè ān。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

小构茅亭傍一松,云来云去寂无踪。xiǎo gòu máo tíng bàng yī sōng,yún lái yún qù jì wú zōng。
晴天户牖蒙蒙湿,遂使人疑有卧龙。qíng tiān hù yǒu méng méng shī,suì shǐ rén yí yǒu wò lóng。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

茅亭自得陶公笔,尽日光芒动白虹。máo tíng zì dé táo gōng bǐ,jǐn rì guāng máng dòng bái hóng。
山泽不烦通地气,片云时起墨花中。shān zé bù fán tōng dì qì,piàn yún shí qǐ mò huā zhōng。

江上逢郑南溟

李梦阳

杨子湾头红蓼秋,水边楼阁树边舟。yáng zi wān tóu hóng liǎo qiū,shuǐ biān lóu gé shù biān zhōu。
一日长风破万里,为君三醉过瓜州。yī rì zhǎng fēng pò wàn lǐ,wèi jūn sān zuì guò guā zhōu。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

紫宫华宴敞春风,密树初花日映红。zǐ gōng huá yàn chǎng chūn fēng,mì shù chū huā rì yìng hóng。
向暮酒阑香不断,始知春在绮罗中。xiàng mù jiǔ lán xiāng bù duàn,shǐ zhī chūn zài qǐ luó zhōng。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

回廊曲榭称春游,绿酒红花白玉瓯。huí láng qū xiè chēng chūn yóu,lǜ jiǔ hóng huā bái yù ōu。
借取游丝系西日,晚风吾上海棠楼。jiè qǔ yóu sī xì xī rì,wǎn fēng wú shàng hǎi táng lóu。

经行塞上二首

李梦阳

山作垣篱海作池,弯弓百万羽林儿。shān zuò yuán lí hǎi zuò chí,wān gōng bǎi wàn yǔ lín ér。
桑干化作银河水,北极光芒夜夜垂。sāng gàn huà zuò yín hé shuǐ,běi jí guāng máng yè yè chuí。

经行塞上二首

李梦阳

天设居庸百二关,祈年更隔万重山。tiān shè jū yōng bǎi èr guān,qí nián gèng gé wàn zhòng shān。
不知谁放呼延入,昨日杨河大战还。bù zhī shuí fàng hū yán rù,zuó rì yáng hé dà zhàn hái。

望龟峰

李梦阳

曾会汪家贤弟兄,三年独见忽心惊。céng huì wāng jiā xián dì xiōng,sān nián dú jiàn hū xīn jīng。
顺风斜日飞帆度,三十六峰无限情。shùn fēng xié rì fēi fān dù,sān shí liù fēng wú xiàn qíng。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

太行王屋是天关,吐出风云天地间。tài xíng wáng wū shì tiān guān,tǔ chū fēng yún tiān dì jiān。
河内休夸盘谷胜,共城亦有石门山。hé nèi xiū kuā pán gǔ shèng,gòng chéng yì yǒu shí mén shān。