古诗词

戏作放歌寄别吴子

李梦阳

惟昔少年时,弹剑轻远游。wéi xī shǎo nián shí,dàn jiàn qīng yuǎn yóu。
出门览四海,狂顾无九州。chū mén lǎn sì hǎi,kuáng gù wú jiǔ zhōu。
献策天子赐颜色,锡宴出入黄金楼。xiàn cè tiān zi cì yán sè,xī yàn chū rù huáng jīn lóu。
扬鞭过市万马辟,半醉唾骂文成侯。yáng biān guò shì wàn mǎ pì,bàn zuì tuò mà wén chéng hóu。
结交尽是扶风豪,片言便脱千金裘。jié jiāo jǐn shì fú fēng háo,piàn yán biàn tuō qiān jīn qiú。
弯弓西射白龙堆,归来洗刀青海头。wān gōng xī shè bái lóng duī,guī lái xǐ dāo qīng hǎi tóu。
昆仑河碛不入眼,拂袂乃作东南游。kūn lún hé qì bù rù yǎn,fú mèi nǎi zuò dōng nán yóu。
江海汹涌浸日月,岛屿蹙沓混吴越。jiāng hǎi xiōng yǒng jìn rì yuè,dǎo yǔ cù dá hùn wú yuè。
匡庐小琐拳可碎,鄱阳触怒踢欲裂。kuāng lú xiǎo suǒ quán kě suì,pó yáng chù nù tī yù liè。
泽中龙怪能人言,喷涛吹浪昏涨天。zé zhōng lóng guài néng rén yán,pēn tāo chuī làng hūn zhǎng tiān。
大鹏举翼四海窄,笑尔弋人何慕焉。dà péng jǔ yì sì hǎi zhǎi,xiào ěr yì rén hé mù yān。
东吴子,君非淟涊闇穆取位之丈夫,余亦岂卑卑与世而浮沉。dōng wú zi,jūn fēi tiǎn niǎn àn mù qǔ wèi zhī zhàng fū,yú yì qǐ bēi bēi yǔ shì ér fú chén。
恂复共斗非庸劣,廉蔺终投万古钦。xún fù gòng dòu fēi yōng liè,lián lìn zhōng tóu wàn gǔ qīn。
攀鳞扫氛代不乏,我岂复恋头上簪。pān lín sǎo fēn dài bù fá,wǒ qǐ fù liàn tóu shàng zān。
鹿门黄犊稳足驾,商颜紫芝山固深,有飞倘附秋空音。lù mén huáng dú wěn zú jià,shāng yán zǐ zhī shān gù shēn,yǒu fēi tǎng fù qiū kōng yīn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

送吴生

李梦阳

吴子乘春东入吴,飞花献舞鸟提壶。wú zi chéng chūn dōng rù wú,fēi huā xiàn wǔ niǎo tí hú。
此去嘱君多载酒,直收春色过西湖。cǐ qù zhǔ jūn duō zài jiǔ,zhí shōu chūn sè guò xī hú。

云中曲送人十首

李梦阳

壮士驱车出汉关,马头丝络紫金环。zhuàng shì qū chē chū hàn guān,mǎ tóu sī luò zǐ jīn huán。
莽莽黄云迷代北,凄凄白雾满燕山。mǎng mǎng huáng yún mí dài běi,qī qī bái wù mǎn yàn shān。

云中曲送人十首

李梦阳

季冬饮马长城窟,沙砾飞扬带白骨。jì dōng yǐn mǎ zhǎng chéng kū,shā lì fēi yáng dài bái gǔ。
榆台岭边闻鬼啼,犹是今年战亡卒。yú tái lǐng biān wén guǐ tí,yóu shì jīn nián zhàn wáng zú。

云中曲送人十首

李梦阳

黑帽健儿黄貉裘,匹马追胡紫塞头。hēi mào jiàn ér huáng háo qiú,pǐ mǎ zhuī hú zǐ sāi tóu。
相逢不肯通名姓,但称家住古云州。xiāng féng bù kěn tōng míng xìng,dàn chēng jiā zhù gǔ yún zhōu。

云中曲送人十首

李梦阳

城上黄旗张暮天,元戎宅内鼓阗阗。chéng shàng huáng qí zhāng mù tiān,yuán róng zhái nèi gǔ tián tián。
底是邻悲并巷哭,云州明日是新年。dǐ shì lín bēi bìng xiàng kū,yún zhōu míng rì shì xīn nián。

云中曲送人十首

李梦阳

紫水东来入黑河,纥干山下雪花多。zǐ shuǐ dōng lái rù hēi hé,gē gàn shān xià xuě huā duō。
小儿拦街吹箴篥,妇人能唱海西歌。xiǎo ér lán jiē chuī zhēn lì,fù rén néng chàng hǎi xī gē。

云中曲送人十首

李梦阳

白登山寒低朔云,野马黄羊各一群。bái dēng shān hán dī shuò yún,yě mǎ huáng yáng gè yī qún。
冒顿曾围汉天子,胡儿惟说李将军。mào dùn céng wéi hàn tiān zi,hú ér wéi shuō lǐ jiāng jūn。

云中曲送人十首

李梦阳

自从虏逼雁门关,汉家四野多空垒。zì cóng lǔ bī yàn mén guān,hàn jiā sì yě duō kōng lěi。
行子遥遥看独戍,桑干水冰暮沙起。xíng zi yáo yáo kàn dú shù,sāng gàn shuǐ bīng mù shā qǐ。

云中曲送人十首

李梦阳

黄毛爱子出打围,昏宿李陵古台下。huáng máo ài zi chū dǎ wéi,hūn sù lǐ líng gǔ tái xià。
忽传风火入边城,城中将军夜秣马。hū chuán fēng huǒ rù biān chéng,chéng zhōng jiāng jūn yè mò mǎ。

云中曲送人十首

李梦阳

战士黄须立道傍,自言曾射左贤王。zhàn shì huáng xū lì dào bàng,zì yán céng shè zuǒ xián wáng。
可怜孤绩无人论,赠与青裘白马郎。kě lián gū jì wú rén lùn,zèng yǔ qīng qiú bái mǎ láng。

云中曲送人十首

李梦阳

北风吹日马毛僵,腰间角弓不可张。běi fēng chuī rì mǎ máo jiāng,yāo jiān jiǎo gōng bù kě zhāng。
逢君莫唱云中曲,腊月云中更断肠。féng jūn mò chàng yún zhōng qū,là yuè yún zhōng gèng duàn cháng。

东园赠鲍演

李梦阳

修竹南窗花北窗,翠阴浓色两无双。xiū zhú nán chuāng huā běi chuāng,cuì yīn nóng sè liǎng wú shuāng。
隔城走马催银烛,今夜留君倒玉釭。gé chéng zǒu mǎ cuī yín zhú,jīn yè liú jūn dào yù gāng。

对菊怀邻菊子三首

李梦阳

旧种寒株傍吹台,重阳今岁不曾开。jiù zhǒng hán zhū bàng chuī tái,zhòng yáng jīn suì bù céng kāi。
遥思烂熳还怜汝,欲比馨香恐见猜。yáo sī làn màn hái lián rǔ,yù bǐ xīn xiāng kǒng jiàn cāi。

对菊怀邻菊子三首

李梦阳

睡起今晨看菊花,霜枝冷蕊忽参差。shuì qǐ jīn chén kàn jú huā,shuāng zhī lěng ruǐ hū cān chà。
非时未必输桃李,三径遥怜是一家。fēi shí wèi bì shū táo lǐ,sān jìng yáo lián shì yī jiā。

对菊怀邻菊子三首

李梦阳

尔家堂阁皆邻菊,秋玉满地黄金钱。ěr jiā táng gé jiē lín jú,qiū yù mǎn dì huáng jīn qián。
不信菊州能暑热,直将花蕊破霜天。bù xìn jú zhōu néng shǔ rè,zhí jiāng huā ruǐ pò shuāng tiān。