古诗词

戏作放歌寄别吴子

李梦阳

惟昔少年时,弹剑轻远游。wéi xī shǎo nián shí,dàn jiàn qīng yuǎn yóu。
出门览四海,狂顾无九州。chū mén lǎn sì hǎi,kuáng gù wú jiǔ zhōu。
献策天子赐颜色,锡宴出入黄金楼。xiàn cè tiān zi cì yán sè,xī yàn chū rù huáng jīn lóu。
扬鞭过市万马辟,半醉唾骂文成侯。yáng biān guò shì wàn mǎ pì,bàn zuì tuò mà wén chéng hóu。
结交尽是扶风豪,片言便脱千金裘。jié jiāo jǐn shì fú fēng háo,piàn yán biàn tuō qiān jīn qiú。
弯弓西射白龙堆,归来洗刀青海头。wān gōng xī shè bái lóng duī,guī lái xǐ dāo qīng hǎi tóu。
昆仑河碛不入眼,拂袂乃作东南游。kūn lún hé qì bù rù yǎn,fú mèi nǎi zuò dōng nán yóu。
江海汹涌浸日月,岛屿蹙沓混吴越。jiāng hǎi xiōng yǒng jìn rì yuè,dǎo yǔ cù dá hùn wú yuè。
匡庐小琐拳可碎,鄱阳触怒踢欲裂。kuāng lú xiǎo suǒ quán kě suì,pó yáng chù nù tī yù liè。
泽中龙怪能人言,喷涛吹浪昏涨天。zé zhōng lóng guài néng rén yán,pēn tāo chuī làng hūn zhǎng tiān。
大鹏举翼四海窄,笑尔弋人何慕焉。dà péng jǔ yì sì hǎi zhǎi,xiào ěr yì rén hé mù yān。
东吴子,君非淟涊闇穆取位之丈夫,余亦岂卑卑与世而浮沉。dōng wú zi,jūn fēi tiǎn niǎn àn mù qǔ wèi zhī zhàng fū,yú yì qǐ bēi bēi yǔ shì ér fú chén。
恂复共斗非庸劣,廉蔺终投万古钦。xún fù gòng dòu fēi yōng liè,lián lìn zhōng tóu wàn gǔ qīn。
攀鳞扫氛代不乏,我岂复恋头上簪。pān lín sǎo fēn dài bù fá,wǒ qǐ fù liàn tóu shàng zān。
鹿门黄犊稳足驾,商颜紫芝山固深,有飞倘附秋空音。lù mén huáng dú wěn zú jià,shāng yán zǐ zhī shān gù shēn,yǒu fēi tǎng fù qiū kōng yīn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

春日东庄要杭子

李梦阳

白首春风独种瓜,故人常恨隔天涯。bái shǒu chūn fēng dú zhǒng guā,gù rén cháng hèn gé tiān yá。
今游莫惮骝行远,十里柴门有杏花。jīn yóu mò dàn liú xíng yuǎn,shí lǐ chái mén yǒu xìng huā。

柬双溪方伯

李梦阳

十旬不见双溪子,白昼看松只自眠。shí xún bù jiàn shuāng xī zi,bái zhòu kàn sōng zhǐ zì mián。
君对紫薇谁是伴,相逢还似未逢前。jūn duì zǐ wēi shuí shì bàn,xiāng féng hái shì wèi féng qián。

送人之南郡三首

李梦阳

梁园千古见风流,醉上任楼复谢楼。liáng yuán qiān gǔ jiàn fēng liú,zuì shàng rèn lóu fù xiè lóu。
相遇片言心便倒,腰间含笑解吴钩。xiāng yù piàn yán xīn biàn dào,yāo jiān hán xiào jiě wú gōu。

送人之南郡三首

李梦阳

鼓刀朱亥本微寒,白首侯嬴是抱关。gǔ dāo zhū hài běn wēi hán,bái shǒu hóu yíng shì bào guān。
不为千金增意气,只缘一诺万丘山。bù wèi qiān jīn zēng yì qì,zhǐ yuán yī nuò wàn qiū shān。

送人之南郡三首

李梦阳

南阳帝里近亲多,冈势盘龙绕白河。nán yáng dì lǐ jìn qīn duō,gāng shì pán lóng rào bái hé。
便欲临分留宝剑,方城汉水待鸣珂。biàn yù lín fēn liú bǎo jiàn,fāng chéng hàn shuǐ dài míng kē。

要谢宪使南庄泛舟

李梦阳

柳坞荷塘野意宽,操舟曳杖独游难。liǔ wù hé táng yě yì kuān,cāo zhōu yè zhàng dú yóu nán。
春来欲制东山屐,倘许花樽共谢安。chūn lái yù zhì dōng shān jī,tǎng xǔ huā zūn gòng xiè ān。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

小构茅亭傍一松,云来云去寂无踪。xiǎo gòu máo tíng bàng yī sōng,yún lái yún qù jì wú zōng。
晴天户牖蒙蒙湿,遂使人疑有卧龙。qíng tiān hù yǒu méng méng shī,suì shǐ rén yí yǒu wò lóng。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

茅亭自得陶公笔,尽日光芒动白虹。máo tíng zì dé táo gōng bǐ,jǐn rì guāng máng dòng bái hóng。
山泽不烦通地气,片云时起墨花中。shān zé bù fán tōng dì qì,piàn yún shí qǐ mò huā zhōng。

江上逢郑南溟

李梦阳

杨子湾头红蓼秋,水边楼阁树边舟。yáng zi wān tóu hóng liǎo qiū,shuǐ biān lóu gé shù biān zhōu。
一日长风破万里,为君三醉过瓜州。yī rì zhǎng fēng pò wàn lǐ,wèi jūn sān zuì guò guā zhōu。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

紫宫华宴敞春风,密树初花日映红。zǐ gōng huá yàn chǎng chūn fēng,mì shù chū huā rì yìng hóng。
向暮酒阑香不断,始知春在绮罗中。xiàng mù jiǔ lán xiāng bù duàn,shǐ zhī chūn zài qǐ luó zhōng。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

回廊曲榭称春游,绿酒红花白玉瓯。huí láng qū xiè chēng chūn yóu,lǜ jiǔ hóng huā bái yù ōu。
借取游丝系西日,晚风吾上海棠楼。jiè qǔ yóu sī xì xī rì,wǎn fēng wú shàng hǎi táng lóu。

经行塞上二首

李梦阳

山作垣篱海作池,弯弓百万羽林儿。shān zuò yuán lí hǎi zuò chí,wān gōng bǎi wàn yǔ lín ér。
桑干化作银河水,北极光芒夜夜垂。sāng gàn huà zuò yín hé shuǐ,běi jí guāng máng yè yè chuí。

经行塞上二首

李梦阳

天设居庸百二关,祈年更隔万重山。tiān shè jū yōng bǎi èr guān,qí nián gèng gé wàn zhòng shān。
不知谁放呼延入,昨日杨河大战还。bù zhī shuí fàng hū yán rù,zuó rì yáng hé dà zhàn hái。

望龟峰

李梦阳

曾会汪家贤弟兄,三年独见忽心惊。céng huì wāng jiā xián dì xiōng,sān nián dú jiàn hū xīn jīng。
顺风斜日飞帆度,三十六峰无限情。shùn fēng xié rì fēi fān dù,sān shí liù fēng wú xiàn qíng。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

太行王屋是天关,吐出风云天地间。tài xíng wáng wū shì tiān guān,tǔ chū fēng yún tiān dì jiān。
河内休夸盘谷胜,共城亦有石门山。hé nèi xiū kuā pán gǔ shèng,gòng chéng yì yǒu shí mén shān。