古诗词

妾薄命

李梦阳

兰房宵宴烛舒明,今者不乐岁其征。lán fáng xiāo yàn zhú shū míng,jīn zhě bù lè suì qí zhēng。
岂伊异人惟友生,金杯玉盘殽杂呈。qǐ yī yì rén wéi yǒu shēng,jīn bēi yù pán xiáo zá chéng。
恃容骄爱各极情,任心属欢密意倾。shì róng jiāo ài gè jí qíng,rèn xīn shǔ huān mì yì qīng。
美人顾予独目成,舄履杂蹂香泽传。měi rén gù yǔ dú mù chéng,xì lǚ zá róu xiāng zé chuán。
额瞬目语中意宣,主称千寿客万年。é shùn mù yǔ zhōng yì xuān,zhǔ chēng qiān shòu kè wàn nián。
揽衣起舞体仙仙,燕翻雪回臻极妍。lǎn yī qǐ wǔ tǐ xiān xiān,yàn fān xuě huí zhēn jí yán。
罗濡縠润汗沾颜,履遗佩绝立未安。luó rú hú rùn hàn zhān yán,lǚ yí pèi jué lì wèi ān。
满堂称能灯屡前,金爵弱腕未胜持。mǎn táng chēng néng dēng lǚ qián,jīn jué ruò wàn wèi shèng chí。
相擎袖遮情语微,促尊前席影齐移。xiāng qíng xiù zhē qíng yǔ wēi,cù zūn qián xí yǐng qí yí。
绣裾珠衱光逶迤,耳后悬瑱何累累。xiù jū zhū jié guāng wēi yí,ěr hòu xuán zhèn hé lèi lèi。
皎若芙蓉出绿池,赠我彤管亲所将。jiǎo ruò fú róng chū lǜ chí,zèng wǒ tóng guǎn qīn suǒ jiāng。
车疑马停仍罄觞,德音爱深结肝肠。chē yí mǎ tíng réng qìng shāng,dé yīn ài shēn jié gān cháng。
醉沉独言犹不忘,归室自解鸣玉珰。zuì chén dú yán yóu bù wàng,guī shì zì jiě míng yù dāng。
九华流苏鸡舌香,合眼宛在君之旁。jiǔ huá liú sū jī shé xiāng,hé yǎn wǎn zài jūn zhī páng。
觉来微月鉴空床,起视北斗长阑干。jué lái wēi yuè jiàn kōng chuáng,qǐ shì běi dòu zhǎng lán gàn。
踟蹰露晞目上山,义成爱施良独难。chí chú lù xī mù shàng shān,yì chéng ài shī liáng dú nán。
悲思叹息泪汍澜,桂人绝代惜玉颜。bēi sī tàn xī lèi wán lán,guì rén jué dài xī yù yán。
情会恩离摧我肝,愿托锦衾终此欢。qíng huì ēn lí cuī wǒ gān,yuàn tuō jǐn qīn zhōng cǐ huān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

春日东庄要杭子

李梦阳

白首春风独种瓜,故人常恨隔天涯。bái shǒu chūn fēng dú zhǒng guā,gù rén cháng hèn gé tiān yá。
今游莫惮骝行远,十里柴门有杏花。jīn yóu mò dàn liú xíng yuǎn,shí lǐ chái mén yǒu xìng huā。

柬双溪方伯

李梦阳

十旬不见双溪子,白昼看松只自眠。shí xún bù jiàn shuāng xī zi,bái zhòu kàn sōng zhǐ zì mián。
君对紫薇谁是伴,相逢还似未逢前。jūn duì zǐ wēi shuí shì bàn,xiāng féng hái shì wèi féng qián。

送人之南郡三首

李梦阳

梁园千古见风流,醉上任楼复谢楼。liáng yuán qiān gǔ jiàn fēng liú,zuì shàng rèn lóu fù xiè lóu。
相遇片言心便倒,腰间含笑解吴钩。xiāng yù piàn yán xīn biàn dào,yāo jiān hán xiào jiě wú gōu。

送人之南郡三首

李梦阳

鼓刀朱亥本微寒,白首侯嬴是抱关。gǔ dāo zhū hài běn wēi hán,bái shǒu hóu yíng shì bào guān。
不为千金增意气,只缘一诺万丘山。bù wèi qiān jīn zēng yì qì,zhǐ yuán yī nuò wàn qiū shān。

送人之南郡三首

李梦阳

南阳帝里近亲多,冈势盘龙绕白河。nán yáng dì lǐ jìn qīn duō,gāng shì pán lóng rào bái hé。
便欲临分留宝剑,方城汉水待鸣珂。biàn yù lín fēn liú bǎo jiàn,fāng chéng hàn shuǐ dài míng kē。

要谢宪使南庄泛舟

李梦阳

柳坞荷塘野意宽,操舟曳杖独游难。liǔ wù hé táng yě yì kuān,cāo zhōu yè zhàng dú yóu nán。
春来欲制东山屐,倘许花樽共谢安。chūn lái yù zhì dōng shān jī,tǎng xǔ huā zūn gòng xiè ān。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

小构茅亭傍一松,云来云去寂无踪。xiǎo gòu máo tíng bàng yī sōng,yún lái yún qù jì wú zōng。
晴天户牖蒙蒙湿,遂使人疑有卧龙。qíng tiān hù yǒu méng méng shī,suì shǐ rén yí yǒu wò lóng。

陶子见过草亭遂以留云名之大书刻木我亭增色爰赋二诗酬陶亦兼自意

李梦阳

茅亭自得陶公笔,尽日光芒动白虹。máo tíng zì dé táo gōng bǐ,jǐn rì guāng máng dòng bái hóng。
山泽不烦通地气,片云时起墨花中。shān zé bù fán tōng dì qì,piàn yún shí qǐ mò huā zhōng。

江上逢郑南溟

李梦阳

杨子湾头红蓼秋,水边楼阁树边舟。yáng zi wān tóu hóng liǎo qiū,shuǐ biān lóu gé shù biān zhōu。
一日长风破万里,为君三醉过瓜州。yī rì zhǎng fēng pò wàn lǐ,wèi jūn sān zuì guò guā zhōu。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

紫宫华宴敞春风,密树初花日映红。zǐ gōng huá yàn chǎng chūn fēng,mì shù chū huā rì yìng hóng。
向暮酒阑香不断,始知春在绮罗中。xiàng mù jiǔ lán xiāng bù duàn,shǐ zhī chūn zài qǐ luó zhōng。

春日宴豫斋王子之第二首

李梦阳

回廊曲榭称春游,绿酒红花白玉瓯。huí láng qū xiè chēng chūn yóu,lǜ jiǔ hóng huā bái yù ōu。
借取游丝系西日,晚风吾上海棠楼。jiè qǔ yóu sī xì xī rì,wǎn fēng wú shàng hǎi táng lóu。

经行塞上二首

李梦阳

山作垣篱海作池,弯弓百万羽林儿。shān zuò yuán lí hǎi zuò chí,wān gōng bǎi wàn yǔ lín ér。
桑干化作银河水,北极光芒夜夜垂。sāng gàn huà zuò yín hé shuǐ,běi jí guāng máng yè yè chuí。

经行塞上二首

李梦阳

天设居庸百二关,祈年更隔万重山。tiān shè jū yōng bǎi èr guān,qí nián gèng gé wàn zhòng shān。
不知谁放呼延入,昨日杨河大战还。bù zhī shuí fàng hū yán rù,zuó rì yáng hé dà zhàn hái。

望龟峰

李梦阳

曾会汪家贤弟兄,三年独见忽心惊。céng huì wāng jiā xián dì xiōng,sān nián dú jiàn hū xīn jīng。
顺风斜日飞帆度,三十六峰无限情。shùn fēng xié rì fēi fān dù,sān shí liù fēng wú xiàn qíng。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

太行王屋是天关,吐出风云天地间。tài xíng wáng wū shì tiān guān,tǔ chū fēng yún tiān dì jiān。
河内休夸盘谷胜,共城亦有石门山。hé nèi xiū kuā pán gǔ shèng,gòng chéng yì yǒu shí mén shān。