古诗词

妾薄命

李梦阳

兰房宵宴烛舒明,今者不乐岁其征。lán fáng xiāo yàn zhú shū míng,jīn zhě bù lè suì qí zhēng。
岂伊异人惟友生,金杯玉盘殽杂呈。qǐ yī yì rén wéi yǒu shēng,jīn bēi yù pán xiáo zá chéng。
恃容骄爱各极情,任心属欢密意倾。shì róng jiāo ài gè jí qíng,rèn xīn shǔ huān mì yì qīng。
美人顾予独目成,舄履杂蹂香泽传。měi rén gù yǔ dú mù chéng,xì lǚ zá róu xiāng zé chuán。
额瞬目语中意宣,主称千寿客万年。é shùn mù yǔ zhōng yì xuān,zhǔ chēng qiān shòu kè wàn nián。
揽衣起舞体仙仙,燕翻雪回臻极妍。lǎn yī qǐ wǔ tǐ xiān xiān,yàn fān xuě huí zhēn jí yán。
罗濡縠润汗沾颜,履遗佩绝立未安。luó rú hú rùn hàn zhān yán,lǚ yí pèi jué lì wèi ān。
满堂称能灯屡前,金爵弱腕未胜持。mǎn táng chēng néng dēng lǚ qián,jīn jué ruò wàn wèi shèng chí。
相擎袖遮情语微,促尊前席影齐移。xiāng qíng xiù zhē qíng yǔ wēi,cù zūn qián xí yǐng qí yí。
绣裾珠衱光逶迤,耳后悬瑱何累累。xiù jū zhū jié guāng wēi yí,ěr hòu xuán zhèn hé lèi lèi。
皎若芙蓉出绿池,赠我彤管亲所将。jiǎo ruò fú róng chū lǜ chí,zèng wǒ tóng guǎn qīn suǒ jiāng。
车疑马停仍罄觞,德音爱深结肝肠。chē yí mǎ tíng réng qìng shāng,dé yīn ài shēn jié gān cháng。
醉沉独言犹不忘,归室自解鸣玉珰。zuì chén dú yán yóu bù wàng,guī shì zì jiě míng yù dāng。
九华流苏鸡舌香,合眼宛在君之旁。jiǔ huá liú sū jī shé xiāng,hé yǎn wǎn zài jūn zhī páng。
觉来微月鉴空床,起视北斗长阑干。jué lái wēi yuè jiàn kōng chuáng,qǐ shì běi dòu zhǎng lán gàn。
踟蹰露晞目上山,义成爱施良独难。chí chú lù xī mù shàng shān,yì chéng ài shī liáng dú nán。
悲思叹息泪汍澜,桂人绝代惜玉颜。bēi sī tàn xī lèi wán lán,guì rén jué dài xī yù yán。
情会恩离摧我肝,愿托锦衾终此欢。qíng huì ēn lí cuī wǒ gān,yuàn tuō jǐn qīn zhōng cǐ huān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

华山中断浊河开,浪打雷门势莫回。huá shān zhōng duàn zhuó hé kāi,làng dǎ léi mén shì mò huí。
巳铲潼关为汉垒,更分仙掌作秦台。sì chǎn tóng guān wèi hàn lěi,gèng fēn xiān zhǎng zuò qín tái。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

雷首千峰锦削成,蛇盘千里翠云生。léi shǒu qiān fēng jǐn xuē chéng,shé pán qiān lǐ cuì yún shēng。
即从北岳分明去,便压辽阳跨海行。jí cóng běi yuè fēn míng qù,biàn yā liáo yáng kuà hǎi xíng。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

西山西望自堪愁,耐可源泉向北流。xī shān xī wàng zì kān chóu,nài kě yuán quán xiàng běi liú。
不见玉台歌舞处,可怜昔日帝王州。bù jiàn yù tái gē wǔ chù,kě lián xī rì dì wáng zhōu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

昔日武王东阅师,龙争虎斗至今悲。xī rì wǔ wáng dōng yuè shī,lóng zhēng hǔ dòu zhì jīn bēi。
漂自化为商地水,白云翻作孟津旗。piāo zì huà wèi shāng dì shuǐ,bái yún fān zuò mèng jīn qí。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

淇门不减越江头,卫女宁论越女游。qí mén bù jiǎn yuè jiāng tóu,wèi nǚ níng lùn yuè nǚ yóu。
濮上春花如锦绣,桑中五月采莲舟。pú shàng chūn huā rú jǐn xiù,sāng zhōng wǔ yuè cǎi lián zhōu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

河济谁言不共流,青春恶浪古怀州。hé jì shuí yán bù gòng liú,qīng chūn è làng gǔ huái zhōu。
荡摇少室三花树,倒映天坛白石楼。dàng yáo shǎo shì sān huā shù,dào yìng tiān tán bái shí lóu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

袅袅丹崖倒碧松,悬泉一道挂飞龙。niǎo niǎo dān yá dào bì sōng,xuán quán yī dào guà fēi lóng。
闲磨石镜惊山鸟,映出青天对雪峰。xián mó shí jìng jīng shān niǎo,yìng chū qīng tiān duì xuě fēng。

杜峰歌

李梦阳

杜山曾有凤来鸣,凤舞山青海月明。dù shān céng yǒu fèng lái míng,fèng wǔ shān qīng hǎi yuè míng。
传道有人回峰去,九天风散玉箫声。chuán dào yǒu rén huí fēng qù,jiǔ tiān fēng sàn yù xiāo shēng。

望上清山三首

李梦阳

赤城龙虎紫云盘,白石楼台北斗坛。chì chéng lóng hǔ zǐ yún pán,bái shí lóu tái běi dòu tán。
闻道仙床啼玉女,欲从何处问金丹。wén dào xiān chuáng tí yù nǚ,yù cóng hé chù wèn jīn dān。

望上清山三首

李梦阳

碧山新起赤霞宫,玉带真人晓御风。bì shān xīn qǐ chì xiá gōng,yù dài zhēn rén xiǎo yù fēng。
金检奏回天一笑,九霄来往鹤如虹。jīn jiǎn zòu huí tiān yī xiào,jiǔ xiāo lái wǎng hè rú hóng。

望上清山三首

李梦阳

星妃云君云雾鬟,何事应游栖碧山。xīng fēi yún jūn yún wù huán,hé shì yīng yóu qī bì shān。
昨夜升天朝北斗,佩环清响落人间。zuó yè shēng tiān cháo běi dòu,pèi huán qīng xiǎng luò rén jiān。

舟次石头口

李梦阳

窗开面面水风微,五月江空冷照衣。chuāng kāi miàn miàn shuǐ fēng wēi,wǔ yuè jiāng kōng lěng zhào yī。
此艇果如天上坐,茶烟化作彩云飞。cǐ tǐng guǒ rú tiān shàng zuò,chá yān huà zuò cǎi yún fēi。

夏日阁宴

李梦阳

地旷楼雄夏日宜,碧梯芳树绕花迟。dì kuàng lóu xióng xià rì yí,bì tī fāng shù rào huā chí。
清歌不用邀明月,一笑山河入酒卮。qīng gē bù yòng yāo míng yuè,yī xiào shān hé rù jiǔ zhī。

大平寺

李梦阳

曾在东林思虎溪,大平徒在玉渊西。céng zài dōng lín sī hǔ xī,dà píng tú zài yù yuān xī。
孰能觔力长攀陟,石壑长林日易低。shú néng jīn lì zhǎng pān zhì,shí hè zhǎng lín rì yì dī。

登啸台三首

李梦阳

阳翟看山二月回,蓬池登啸九天开。yáng dí kàn shān èr yuè huí,péng chí dēng xiào jiǔ tiān kāi。
晚立长风摇海色,东西日月照孤台。wǎn lì zhǎng fēng yáo hǎi sè,dōng xī rì yuè zhào gū tái。