古诗词

赠表兄冯茂

陈子升

与君为兄弟,异姓复连枝。yǔ jūn wèi xiōng dì,yì xìng fù lián zhī。
君是大冯君,生于吾有妫。jūn shì dà féng jūn,shēng yú wú yǒu guī。
虞帝南巡下韶石,南天家世斯辉赫。yú dì nán xún xià sháo shí,nán tiān jiā shì sī huī hè。
言陪八伯共赓歌,向尔商瞿先学易。yán péi bā bó gòng gēng gē,xiàng ěr shāng qú xiān xué yì。
学易精思还草玄,赋成吾欲献甘泉。xué yì jīng sī hái cǎo xuán,fù chéng wú yù xiàn gān quán。
甘泉烽火来万里,俄看荆棘上参天。gān quán fēng huǒ lái wàn lǐ,é kàn jīng jí shàng cān tiān。
晓漏滴残鳷鹊观,悲风吹断鹡鸰篇。xiǎo lòu dī cán zhī què guān,bēi fēng chuī duàn jí líng piān。
鹡鸰歌急孤鸾窜,可怜亲友皆星散。jí líng gē jí gū luán cuàn,kě lián qīn yǒu jiē xīng sàn。
伍胥只合避芦中,宁戚惟知愁夜半。wǔ xū zhǐ hé bì lú zhōng,níng qī wéi zhī chóu yè bàn。
故旧沦亡有几存,中表行中君最尊。gù jiù lún wáng yǒu jǐ cún,zhōng biǎo xíng zhōng jūn zuì zūn。
甘为贫士终逃禄,曾列诸生亦受恩。gān wèi pín shì zhōng táo lù,céng liè zhū shēng yì shòu ēn。
伤心思过乌衣巷,遁迹难营白板门。shāng xīn sī guò wū yī xiàng,dùn jì nán yíng bái bǎn mén。
君年七十荣期似,犹待华封祝男子。jūn nián qī shí róng qī shì,yóu dài huá fēng zhù nán zi。
自言御妇比容成,莫是安储有园绮。zì yán yù fù bǐ róng chéng,mò shì ān chǔ yǒu yuán qǐ。
忆昔风流邝舍人,雕龙绣虎夐无伦。yì xī fēng liú kuàng shě rén,diāo lóng xiù hǔ xiòng wú lún。
世人妒才皆欲杀,君与相欢儿女亲。shì rén dù cái jiē yù shā,jūn yǔ xiāng huān ér nǚ qīn。
广陵遗散成绝调,山阳闻笛重沾巾。guǎng líng yí sàn chéng jué diào,shān yáng wén dí zhòng zhān jīn。
端阳怨切灵均赋,酌酒同吟舍人句。duān yáng yuàn qiè líng jūn fù,zhuó jiǔ tóng yín shě rén jù。
君持竹杖且须停,云过西山雨如注。jūn chí zhú zhàng qiě xū tíng,yún guò xī shān yǔ rú zhù。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

客居五咏竹

陈子升

斫琴小自足,栖凤对相求。zhuó qín xiǎo zì zú,qī fèng duì xiāng qiú。
今年逢叶落,又似去年秋。jīn nián féng yè luò,yòu shì qù nián qiū。

客居五咏竹

陈子升

茅墙数间屋,梨树一园枝。máo qiáng shù jiān wū,lí shù yī yuán zhī。
欲问春风早,其如客思迟。yù wèn chūn fēng zǎo,qí rú kè sī chí。

客居五咏竹

陈子升

急忆家园里,梅花满东亩。jí yì jiā yuán lǐ,méi huā mǎn dōng mǔ。
等闲看便过,不得诗一首。děng xián kàn biàn guò,bù dé shī yī shǒu。

客居五咏竹

陈子升

荒畦老妇锄,数日菜根舒。huāng qí lǎo fù chú,shù rì cài gēn shū。
悬思三千客,只望孟尝鱼。xuán sī sān qiān kè,zhǐ wàng mèng cháng yú。

犀簪

陈子升

犀簪长可怜,有如美人发。xī zān zhǎng kě lián,yǒu rú měi rén fā。
细直隐鬉纹,真心应在骨。xì zhí yǐn zōng wén,zhēn xīn yīng zài gǔ。

题画为汪伊远

陈子升

烟树半村墟,青山日将暮。yān shù bàn cūn xū,qīng shān rì jiāng mù。
看山尚不归,期尔孤舟渡。kàn shān shàng bù guī,qī ěr gū zhōu dù。

马蹄清夜月

陈子升

马蹄清夜月,人影玉楼春。mǎ tí qīng yè yuè,rén yǐng yù lóu chūn。
朝来池水皱,定有赋风臣。cháo lái chí shuǐ zhòu,dìng yǒu fù fēng chén。

素馨花

陈子升

宴罢红云拥素馨,紫宫回梦酒初醒。yàn bà hóng yún yōng sù xīn,zǐ gōng huí mèng jiǔ chū xǐng。
香风皎月横陈处,不许诸嫔出后屏。xiāng fēng jiǎo yuè héng chén chù,bù xǔ zhū pín chū hòu píng。

题自公房

陈子升

尚白只今成白法,披缁从不染缁尘。shàng bái zhǐ jīn chéng bái fǎ,pī zī cóng bù rǎn zī chén。
何须四百八十寺,始作东西南北人。hé xū sì bǎi bā shí sì,shǐ zuò dōng xī nán běi rén。

闻雁

陈子升

雁翅城南南雁声,朔风无尽夜凄清。yàn chì chéng nán nán yàn shēng,shuò fēng wú jǐn yè qī qīng。
悬知万里阙河黑,欲下方塘一片明。xuán zhī wàn lǐ quē hé hēi,yù xià fāng táng yī piàn míng。

送人

陈子升

庄蹻滇南路不迷,相如拥传汉宫西。zhuāng juē diān nán lù bù mí,xiāng rú yōng chuán hàn gōng xī。
而今帝业驱铜马,莫遣儒生辨碧鸡。ér jīn dì yè qū tóng mǎ,mò qiǎn rú shēng biàn bì jī。

寄无可上人

陈子升

疏烟不断远钟鸣,枫叶殷红江水清。shū yān bù duàn yuǎn zhōng míng,fēng yè yīn hóng jiāng shuǐ qīng。
试望江南秋色里,一僧挥麈石头城。shì wàng jiāng nán qiū sè lǐ,yī sēng huī zhǔ shí tóu chéng。

题故园龙眼树

陈子升

故园龙眼实初垂,三径荒芜鸟雀欺。gù yuán lóng yǎn shí chū chuí,sān jìng huāng wú niǎo què qī。
借问交亲情几许,风前消息荔奴知。jiè wèn jiāo qīn qíng jǐ xǔ,fēng qián xiāo xī lì nú zhī。

送屈修古游闽中

陈子升

八闽一半海侵城,万里波涛一叶轻。bā mǐn yī bàn hǎi qīn chéng,wàn lǐ bō tāo yī yè qīng。
边塞中原今莫问,鹧鸪声里送君行。biān sāi zhōng yuán jīn mò wèn,zhè gū shēng lǐ sòng jūn xíng。

寄周四

陈子升

闽越烟波未阻修,春宫歌舞倚钩辀。mǐn yuè yān bō wèi zǔ xiū,chūn gōng gē wǔ yǐ gōu zhōu。
遥知高宴鹏山上,笑问仙城旧贵游。yáo zhī gāo yàn péng shān shàng,xiào wèn xiān chéng jiù guì yóu。