古诗词

赠表兄冯茂

陈子升

与君为兄弟,异姓复连枝。yǔ jūn wèi xiōng dì,yì xìng fù lián zhī。
君是大冯君,生于吾有妫。jūn shì dà féng jūn,shēng yú wú yǒu guī。
虞帝南巡下韶石,南天家世斯辉赫。yú dì nán xún xià sháo shí,nán tiān jiā shì sī huī hè。
言陪八伯共赓歌,向尔商瞿先学易。yán péi bā bó gòng gēng gē,xiàng ěr shāng qú xiān xué yì。
学易精思还草玄,赋成吾欲献甘泉。xué yì jīng sī hái cǎo xuán,fù chéng wú yù xiàn gān quán。
甘泉烽火来万里,俄看荆棘上参天。gān quán fēng huǒ lái wàn lǐ,é kàn jīng jí shàng cān tiān。
晓漏滴残鳷鹊观,悲风吹断鹡鸰篇。xiǎo lòu dī cán zhī què guān,bēi fēng chuī duàn jí líng piān。
鹡鸰歌急孤鸾窜,可怜亲友皆星散。jí líng gē jí gū luán cuàn,kě lián qīn yǒu jiē xīng sàn。
伍胥只合避芦中,宁戚惟知愁夜半。wǔ xū zhǐ hé bì lú zhōng,níng qī wéi zhī chóu yè bàn。
故旧沦亡有几存,中表行中君最尊。gù jiù lún wáng yǒu jǐ cún,zhōng biǎo xíng zhōng jūn zuì zūn。
甘为贫士终逃禄,曾列诸生亦受恩。gān wèi pín shì zhōng táo lù,céng liè zhū shēng yì shòu ēn。
伤心思过乌衣巷,遁迹难营白板门。shāng xīn sī guò wū yī xiàng,dùn jì nán yíng bái bǎn mén。
君年七十荣期似,犹待华封祝男子。jūn nián qī shí róng qī shì,yóu dài huá fēng zhù nán zi。
自言御妇比容成,莫是安储有园绮。zì yán yù fù bǐ róng chéng,mò shì ān chǔ yǒu yuán qǐ。
忆昔风流邝舍人,雕龙绣虎夐无伦。yì xī fēng liú kuàng shě rén,diāo lóng xiù hǔ xiòng wú lún。
世人妒才皆欲杀,君与相欢儿女亲。shì rén dù cái jiē yù shā,jūn yǔ xiāng huān ér nǚ qīn。
广陵遗散成绝调,山阳闻笛重沾巾。guǎng líng yí sàn chéng jué diào,shān yáng wén dí zhòng zhān jīn。
端阳怨切灵均赋,酌酒同吟舍人句。duān yáng yuàn qiè líng jūn fù,zhuó jiǔ tóng yín shě rén jù。
君持竹杖且须停,云过西山雨如注。jūn chí zhú zhàng qiě xū tíng,yún guò xī shān yǔ rú zhù。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

寄周四

陈子升

早将词赋答雄风,贵戚元推第一功。zǎo jiāng cí fù dá xióng fēng,guì qī yuán tuī dì yī gōng。
遍操南音新顾曲,周郎何必在吴中。biàn cāo nán yīn xīn gù qū,zhōu láng hé bì zài wú zhōng。

送谭说剑

陈子升

也为无车出每迟,蒯缑何处合雄雌。yě wèi wú chē chū měi chí,kuǎi gōu hé chù hé xióng cí。
闽中公子深相忆,珠履行行蹑武夷。mǐn zhōng gōng zi shēn xiāng yì,zhū lǚ xíng xíng niè wǔ yí。

客馆呈主人

陈子升

五亩方塘一亩宫,满林花叶笑飘蓬。wǔ mǔ fāng táng yī mǔ gōng,mǎn lín huā yè xiào piāo péng。
何当归作灞陵隐,感激裁书报伯通。hé dāng guī zuò bà líng yǐn,gǎn jī cái shū bào bó tōng。

客馆呈主人

陈子升

王粲当年托景升,登楼犹自意难胜。wáng càn dāng nián tuō jǐng shēng,dēng lóu yóu zì yì nán shèng。
莫教邺下留清宴,月照秦川一水澄。mò jiào yè xià liú qīng yàn,yuè zhào qín chuān yī shuǐ chéng。

题中洲水楼

陈子升

高楼矗矗起方塘,跨作飞桥宛转长。gāo lóu chù chù qǐ fāng táng,kuà zuò fēi qiáo wǎn zhuǎn zhǎng。
虽有荆州楼可赋,秦川元是仲宣乡。suī yǒu jīng zhōu lóu kě fù,qín chuān yuán shì zhòng xuān xiāng。

舍侄买驴因戏之

陈子升

犹子移家策蹇驴,定穿山径入街衢。yóu zi yí jiā cè jiǎn lǘ,dìng chuān shān jìng rù jiē qú。
悬知日日逢京兆,可得诗如贾岛无。xuán zhī rì rì féng jīng zhào,kě dé shī rú jiǎ dǎo wú。

晓题楼上

陈子升

年来踪迹太东西,归卧高楼思转悽。nián lái zōng jì tài dōng xī,guī wò gāo lóu sī zhuǎn qī。
睡醒五更闻百舌,朝朝都在一枝啼。shuì xǐng wǔ gèng wén bǎi shé,cháo cháo dōu zài yī zhī tí。

戏画并题

陈子升

碧涧深深一线天,薜萝空冷石根悬。bì jiàn shēn shēn yī xiàn tiān,bì luó kōng lěng shí gēn xuán。
老僧独在涧中过,不识往来何处禅。lǎo sēng dú zài jiàn zhōng guò,bù shí wǎng lái hé chù chán。

昆腔绝句

陈子升

九节琅玕作洞箫,九宫腔板阿侬调。jiǔ jié láng gān zuò dòng xiāo,jiǔ gōng qiāng bǎn ā nóng diào。
千人石上听秋月,万斛愁心也总销。qiān rén shí shàng tīng qiū yuè,wàn hú chóu xīn yě zǒng xiāo。

昆腔绝句

陈子升

苏州字眼唱昆腔,任是他州总要降。sū zhōu zì yǎn chàng kūn qiāng,rèn shì tā zhōu zǒng yào jiàng。
含著幽兰辞未吐,不知香艳发珠江。hán zhù yōu lán cí wèi tǔ,bù zhī xiāng yàn fā zhū jiāng。

昆腔绝句

陈子升

青藤玉茗浪填词,馀子纷纷俚且卑。qīng téng yù míng làng tián cí,yú zi fēn fēn lǐ qiě bēi。
我爱吴侬号荀鸭,异香偷出送歌儿。wǒ ài wú nóng hào xún yā,yì xiāng tōu chū sòng gē ér。

昆腔绝句

陈子升

游戏当年拜老郎,水磨清曲厌排场。yóu xì dāng nián bài lǎo láng,shuǐ mó qīng qū yàn pái chǎng。
而今总付东流去,剩取潮音满忏堂。ér jīn zǒng fù dōng liú qù,shèng qǔ cháo yīn mǎn chàn táng。

读白沙先生诗

陈子升

虫垂虚室一条丝,炉上孤烟四壁知。chóng chuí xū shì yī tiáo sī,lú shàng gū yān sì bì zhī。
歇下苦吟抽卷看,呼儿抄出白沙诗。xiē xià kǔ yín chōu juǎn kàn,hū ér chāo chū bái shā shī。

遥题药地禅师青原新得瀑泉

陈子升

远公却住青原寺,三叠泉流七祖山。yuǎn gōng què zhù qīng yuán sì,sān dié quán liú qī zǔ shān。
才向虎狼边振锡,晴虹飞下翠微间。cái xiàng hǔ láng biān zhèn xī,qíng hóng fēi xià cuì wēi jiān。

遥题药地禅师青原新得瀑泉

陈子升

混混曹溪水有源,青原一派号山门。hùn hùn cáo xī shuǐ yǒu yuán,qīng yuán yī pài hào shān mén。
不见大师传祖意,三条冰挂一峰尊。bù jiàn dà shī chuán zǔ yì,sān tiáo bīng guà yī fēng zūn。