古诗词

飞奴行

陈子升

青天迷白雁,沧海潜鲤鱼。qīng tiān mí bái yàn,cāng hǎi qián lǐ yú。
鱼雁不堪使,使鸽飞飞行作奴。yú yàn bù kān shǐ,shǐ gē fēi fēi xíng zuò nú。
飞奴何事事寄书,山盘水曲云路长。fēi nú hé shì shì jì shū,shān pán shuǐ qū yún lù zhǎng。
相思不见愁参商,吾不能如比翼共翱翔。xiāng sī bù jiàn chóu cān shāng,wú bù néng rú bǐ yì gòng áo xiáng。
飞奴飞奴使尔腾空觅路冲苍茫,征云片片晴景光。fēi nú fēi nú shǐ ěr téng kōng mì lù chōng cāng máng,zhēng yún piàn piàn qíng jǐng guāng。
鸟坠高枝影入塘,雕鹗屏迹鹰鹯藏。niǎo zhuì gāo zhī yǐng rù táng,diāo è píng jì yīng zhān cáng。
系铃播远声如璜,千里不聚三月粮,为君缄情致八行。xì líng bō yuǎn shēng rú huáng,qiān lǐ bù jù sān yuè liáng,wèi jūn jiān qíng zhì bā xíng。
岂免阴霾昏复黑,金眸独辨遥林色。qǐ miǎn yīn mái hūn fù hēi,jīn móu dú biàn yáo lín sè。
高愁鸷搏低愁弋,得归始见辛勤力。gāo chóu zhì bó dī chóu yì,dé guī shǐ jiàn xīn qín lì。
飞奴飞奴凤则尔之主,何必能言似鹦鹉。fēi nú fēi nú fèng zé ěr zhī zhǔ,hé bì néng yán shì yīng wǔ。
且歌作书与鲂鱮,周公鸱鸮,迨未阴雨。qiě gē zuò shū yǔ fáng xù,zhōu gōng chī xiāo,dài wèi yīn yǔ。
曲江海燕,谢彼林甫,吾闻飞奴之名曲江取。qū jiāng hǎi yàn,xiè bǐ lín fǔ,wú wén fēi nú zhī míng qū jiāng qǔ。
去国难忘求友生,山川间绝离情苦。qù guó nán wàng qiú yǒu shēng,shān chuān jiān jué lí qíng kǔ。
古今同一时,千里如一家。gǔ jīn tóng yī shí,qiān lǐ rú yī jiā。
封书达庾岭,折赠空梅花。fēng shū dá yǔ lǐng,zhé zèng kōng méi huā。
飞奴飞奴,吾将使尔行不由径,目不视邪,然后寄声东父游紫霞。fēi nú fēi nú,wú jiāng shǐ ěr xíng bù yóu jìng,mù bù shì xié,rán hòu jì shēng dōng fù yóu zǐ xiá。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

与郝载匡夜话

陈子升

床如丁字置,夜与郝生谈。chuáng rú dīng zì zhì,yè yǔ hǎo shēng tán。
世故淡边谢,禅心嚣里参。shì gù dàn biān xiè,chán xīn xiāo lǐ cān。
轻装分絮被,归计在松庵。qīng zhuāng fēn xù bèi,guī jì zài sōng ān。
莫谬推师长,知君青出蓝。mò miù tuī shī zhǎng,zhī jūn qīng chū lán。

访梁法师道院归途遇雨柬同游林李二子

陈子升

西郊云偶集,先雨谒东皇。xī jiāo yún ǒu jí,xiān yǔ yè dōng huáng。
露马踏风叶,飙车候石房。lù mǎ tà fēng yè,biāo chē hòu shí fáng。
夫君元始佐,启我玉函光。fū jūn yuán shǐ zuǒ,qǐ wǒ yù hán guāng。
归路嚣尘息,中峰鍊九阳。guī lù xiāo chén xī,zhōng fēng liàn jiǔ yáng。

美斯侄谋同予归营沙贝祖居诗嘉其志

陈子升

尔念流离久,慨然思本源。ěr niàn liú lí jiǔ,kǎi rán sī běn yuán。
能依先世泽,即见累朝恩。néng yī xiān shì zé,jí jiàn lèi cháo ēn。
天籁空南郭,清风洒石门。tiān lài kōng nán guō,qīng fēng sǎ shí mén。
纵令归未得,何敢忘斯言。zòng lìng guī wèi dé,hé gǎn wàng sī yán。

同循州车世之咏一长命人得轩辕集

陈子升

荒涂纡逸轨,抗手问轩辕。huāng tú yū yì guǐ,kàng shǒu wèn xuān yuán。
独有玉书要,空留金阙恩。dú yǒu yù shū yào,kōng liú jīn quē ēn。
韬精竹叶酒,散发扶桑暾。tāo jīng zhú yè jiǔ,sàn fā fú sāng tūn。
客自罗浮至,应知羽士魂。kè zì luó fú zhì,yīng zhī yǔ shì hún。

落落

陈子升

落落千秋赏,此生殊可怜。luò luò qiān qiū shǎng,cǐ shēng shū kě lián。
闲云过白眼,流水切朱弦。xián yún guò bái yǎn,liú shuǐ qiè zhū xián。
物态久相轧,文心终自宣。wù tài jiǔ xiāng yà,wén xīn zhōng zì xuān。
可能如脉望,食字得神仙。kě néng rú mài wàng,shí zì dé shén xiān。

访丹霞先生

陈子升

屏居不肯出,便老即迷邦。píng jū bù kěn chū,biàn lǎo jí mí bāng。
渔艇独知汉,鹿门原姓庞。yú tǐng dú zhī hàn,lù mén yuán xìng páng。
白云侵隐几,雕虎过吟窗。bái yún qīn yǐn jǐ,diāo hǔ guò yín chuāng。
问我从何至,一樽浮越江。wèn wǒ cóng hé zhì,yī zūn fú yuè jiāng。

赋得秋水寄怀友人

陈子升

无限秋天色,偏于秋水多。wú xiàn qiū tiān sè,piān yú qiū shuǐ duō。
风高太液雁,月满洞庭波。fēng gāo tài yè yàn,yuè mǎn dòng tíng bō。
最彻庄生理,堪邀孺子歌。zuì chè zhuāng shēng lǐ,kān yāo rú zi gē。
自从南浦别,春去却如何。zì cóng nán pǔ bié,chūn qù què rú hé。

咏萧何

陈子升

相国超诸将,收图不取金。xiāng guó chāo zhū jiāng,shōu tú bù qǔ jīn。
无双识韩信,画一付曹参。wú shuāng shí hán xìn,huà yī fù cáo cān。
名益图麟著,功将汗马深。míng yì tú lín zhù,gōng jiāng hàn mǎ shēn。
如何灭秦佐,偏结故侯心。rú hé miè qín zuǒ,piān jié gù hóu xīn。

寄杨六笥

陈子升

昔有吴都督,英豪动海陬。xī yǒu wú dōu dū,yīng háo dòng hǎi zōu。
赠人挥万镒,教妓舞纯钩。zèng rén huī wàn yì,jiào jì wǔ chún gōu。
小队临花坞,高朋对画楼。xiǎo duì lín huā wù,gāo péng duì huà lóu。
邀予未曾往,书此报杨侯。yāo yǔ wèi céng wǎng,shū cǐ bào yáng hóu。

送体莹上人之云门

陈子升

祖庭将重辟,师命敢辞劳。zǔ tíng jiāng zhòng pì,shī mìng gǎn cí láo。
鹤过篷窗疾,猿窥箬笠高。hè guò péng chuāng jí,yuán kuī ruò lì gāo。
一林寒独往,众壑水相遭。yī lín hán dú wǎng,zhòng hè shuǐ xiāng zāo。
未觉暌言笑,松风与海涛。wèi jué kuí yán xiào,sōng fēng yǔ hǎi tāo。

呈宗和尚

陈子升

头白优婆塞,随堂近事初。tóu bái yōu pó sāi,suí táng jìn shì chū。
枯为秋院叶,醒及夜池鱼。kū wèi qiū yuàn yè,xǐng jí yè chí yú。
厥后曾何得,于人总不如。jué hòu céng hé dé,yú rén zǒng bù rú。
那分一灯影,归彻小窗虚。nà fēn yī dēng yǐng,guī chè xiǎo chuāng xū。

水仙花

陈子升

一一孤根发,丛丛翠叶新。yī yī gū gēn fā,cóng cóng cuì yè xīn。
清琴弹此曲,白露谓伊人。qīng qín dàn cǐ qū,bái lù wèi yī rén。
蓬岛何年别,兰堂幸可亲。péng dǎo hé nián bié,lán táng xìng kě qīn。
安知芳草气,不是雒川神。ān zhī fāng cǎo qì,bù shì luò chuān shén。

咏画竹赠剑公

陈子升

何人操不律,种就此林于。hé rén cāo bù lǜ,zhǒng jiù cǐ lín yú。
不异琅玕色,犹然篆隶书。bù yì láng gān sè,yóu rán zhuàn lì shū。
纸光依本质,壁影荫吾庐。zhǐ guāng yī běn zhì,bì yǐng yīn wú lú。
总觉非时尚,高贤来伴余。zǒng jué fēi shí shàng,gāo xián lái bàn yú。

自东安将之新州阻雨先寄潘葱石

陈子升

千山身偶入,十日雨淫淫。qiān shān shēn ǒu rù,shí rì yǔ yín yín。
狭室伏泉涌,前途芳草深。xiá shì fú quán yǒng,qián tú fāng cǎo shēn。
村烟遮骋望,檐溜聒知音。cūn yān zhē chěng wàng,yán liū guā zhī yīn。
疲极津梁者,新州去印心。pí jí jīn liáng zhě,xīn zhōu qù yìn xīn。

新州国恩寺是六祖故居

陈子升

无生向师学,师是此中生。wú shēng xiàng shī xué,shī shì cǐ zhōng shēng。
树觉菩提长,山经獦獠行。shù jué pú tí zhǎng,shān jīng gé liáo xíng。
归鸦临寺黑,激水叩钟清。guī yā lín sì hēi,jī shuǐ kòu zhōng qīng。
我自虞园至,维桑空复情。wǒ zì yú yuán zhì,wéi sāng kōng fù qíng。