古诗词

次栗夫韵答一夔招饮

王弼

闻君东篱把寒菊,对酒高歌霜满屋。wén jūn dōng lí bǎ hán jú,duì jiǔ gāo gē shuāng mǎn wū。
寻常闭门嗔索诗,此时下笔皆神速。xún cháng bì mén chēn suǒ shī,cǐ shí xià bǐ jiē shén sù。
想为悲秋发豪兴,十斗九空惊侍仆。xiǎng wèi bēi qiū fā háo xīng,shí dòu jiǔ kōng jīng shì pū。
不然浩荡凌云句,岂是枯肠泥睟粥。bù rán hào dàng líng yún jù,qǐ shì kū cháng ní suì zhōu。
余时远客范阳西,土酝作酸那惯服。yú shí yuǎn kè fàn yáng xī,tǔ yùn zuò suān nà guàn fú。
廨舍冷落幸无花,若使见花增感触。xiè shě lěng luò xìng wú huā,ruò shǐ jiàn huā zēng gǎn chù。
纷纷胥吏罗我前,纵有清吟谁采录。fēn fēn xū lì luó wǒ qián,zòng yǒu qīng yín shuí cǎi lù。
兴来只据小胡床,仰视天际飞鸿逐。xīng lái zhǐ jù xiǎo hú chuáng,yǎng shì tiān jì fēi hóng zhú。
今日归来眼始开,君有新诗盈卷轴。jīn rì guī lái yǎn shǐ kāi,jūn yǒu xīn shī yíng juǎn zhóu。
况逢新条急卯酉,何得抽书清案牍。kuàng féng xīn tiáo jí mǎo yǒu,hé dé chōu shū qīng àn dú。
我观官府束缚人,虽有良骥无逸足。wǒ guān guān fǔ shù fù rén,suī yǒu liáng jì wú yì zú。
君于世事常超然,此意要是天下独。jūn yú shì shì cháng chāo rán,cǐ yì yào shì tiān xià dú。
垣西往事花底尊,何事犹烦致书促。yuán xī wǎng shì huā dǐ zūn,hé shì yóu fán zhì shū cù。
百年之内良可知,日月如梭走相续。bǎi nián zhī nèi liáng kě zhī,rì yuè rú suō zǒu xiāng xù。
看我面如秋叶黄,愧君鬓似春条绿。kàn wǒ miàn rú qiū yè huáng,kuì jūn bìn shì chūn tiáo lǜ。
嗟我兹行亦跬步,节序何尝异风俗。jiē wǒ zī xíng yì kuǐ bù,jié xù hé cháng yì fēng sú。
如君此诗极可赏,已自不及花前读。rú jūn cǐ shī jí kě shǎng,yǐ zì bù jí huā qián dú。
世故相寻恒万端,正似河沙难计斛。shì gù xiāng xún héng wàn duān,zhèng shì hé shā nán jì hú。
后来离别那可量,风尘悠悠恨川陆。hòu lái lí bié nà kě liàng,fēng chén yōu yōu hèn chuān lù。
我今作戒非为花,十事九不如人欲。wǒ jīn zuò jiè fēi wèi huā,shí shì jiǔ bù rú rén yù。
古人嗜酒称酒圣,任渠嘲谤吾何辱。gǔ rén shì jiǔ chēng jiǔ shèng,rèn qú cháo bàng wú hé rǔ。

王弼

明初凤阳定远人,后徙临淮。善用双刀,号双刀王,有胆略。初结乡里,依山树栅自守。后归朱元璋,从破陈友谅、张士诚。洪武三年累功授大都督府佥事,世袭指挥使。十一年从沐英西征,封定远侯。后从傅友德取云南,随蓝玉出塞,战功皆著。二十六年召还赐死。 王弼的作品>>

猜您喜欢

草堂对月分韵

王弼

明月转西壁,歌筵渐徙东。míng yuè zhuǎn xī bì,gē yán jiàn xǐ dōng。
一尊贫对客,百事懒如翁。yī zūn pín duì kè,bǎi shì lǎn rú wēng。
雁皦霜华外,虫栖露草中。yàn jiǎo shuāng huá wài,chóng qī lù cǎo zhōng。
今年秋更好,才得此欢同。jīn nián qiū gèng hǎo,cái dé cǐ huān tóng。

出城

王弼

今晨不为闲游出,不为闲游兴亦嘉。jīn chén bù wèi xián yóu chū,bù wèi xián yóu xīng yì jiā。
带雨青山十余里,傍云茅屋两三家。dài yǔ qīng shān shí yú lǐ,bàng yún máo wū liǎng sān jiā。
断流已作方塘水,旧雨犹残半树花。duàn liú yǐ zuò fāng táng shuǐ,jiù yǔ yóu cán bàn shù huā。
欲借芦根安钓石,不知谁管碧溪沙。yù jiè lú gēn ān diào shí,bù zhī shuí guǎn bì xī shā。

题太子楼

王弼

叠石为楼云与平,楼荒空有石峥嵘。dié shí wèi lóu yún yǔ píng,lóu huāng kōng yǒu shí zhēng róng。
残基草长阴狐啸,幽壑人希野燐明。cán jī cǎo zhǎng yīn hú xiào,yōu hè rén xī yě lín míng。
少主羁魂悲海岛,孤臣忠愤殪燕京。shǎo zhǔ jī hún bēi hǎi dǎo,gū chén zhōng fèn yì yàn jīng。
只今楼下潺湲水,似为当年作怨声。zhǐ jīn lóu xià chán yuán shuǐ,shì wèi dāng nián zuò yuàn shēng。

古意二首

王弼

莫作河中水,愿为水上舟。mò zuò hé zhōng shuǐ,yuàn wèi shuǐ shàng zhōu。
舟行有返棹,水去无回流。zhōu xíng yǒu fǎn zhào,shuǐ qù wú huí liú。

古意二首

王弼

蜘蛛结网疏,春蚕成密织。zhī zhū jié wǎng shū,chūn cán chéng mì zhī。
密织不上身,网疏常得食。mì zhī bù shàng shēn,wǎng shū cháng dé shí。

惜梅

王弼

独树墙西老更繁,几回相伴月黄昏。dú shù qiáng xī lǎo gèng fán,jǐ huí xiāng bàn yuè huáng hūn。
东风只为芳菲计,不道飞花已满园。dōng fēng zhǐ wèi fāng fēi jì,bù dào fēi huā yǐ mǎn yuán。

次韵答苏延平

王弼

百五又当寒食边,黄风浊浪滞归船。bǎi wǔ yòu dāng hán shí biān,huáng fēng zhuó làng zhì guī chuán。
去年细雨梨花外,记得江南中酒眠。qù nián xì yǔ lí huā wài,jì dé jiāng nán zhōng jiǔ mián。

次韵王袁州

王弼

独抱余酲似病眠,急呼三百旧青钱。dú bào yú chéng shì bìng mián,jí hū sān bǎi jiù qīng qián。
绿杨影里萧萧雨,望断同时载酒船。lǜ yáng yǐng lǐ xiāo xiāo yǔ,wàng duàn tóng shí zài jiǔ chuán。

次韵阴佥宪梦游桃源

王弼

尽说仙源隔片尘,谁知枕上是通津。jǐn shuō xiān yuán gé piàn chén,shuí zhī zhěn shàng shì tōng jīn。
武陵太守无仙骨,只见桃花不见人。wǔ líng tài shǒu wú xiān gǔ,zhǐ jiàn táo huā bù jiàn rén。

便面

王弼

竹里幽亭是我家,门前白水浸平沙。zhú lǐ yōu tíng shì wǒ jiā,mén qián bái shuǐ jìn píng shā。
钓船顺放中流下,袖手船头看浪花。diào chuán shùn fàng zhōng liú xià,xiù shǒu chuán tóu kàn làng huā。

胡马图

王弼

夜醉葡萄倚壁眠,眼中胡骑忽翩然。yè zuì pú táo yǐ bì mián,yǎn zhōng hú qí hū piān rán。
谁知惨淡寒绡里,中有黄榆万里天。shuí zhī cǎn dàn hán xiāo lǐ,zhōng yǒu huáng yú wàn lǐ tiān。

舶上谣

王弼

千艘飞过石头城,猎猎黄旗发鼓声。qiān sōu fēi guò shí tóu chéng,liè liè huáng qí fā gǔ shēng。
中使面前传令急,江南十月进香橙。zhōng shǐ miàn qián chuán lìng jí,jiāng nán shí yuè jìn xiāng chéng。

书所见

王弼

水明烟碧万条丝,短岸斜风晚更吹。shuǐ míng yān bì wàn tiáo sī,duǎn àn xié fēng wǎn gèng chuī。
红面小奴牵白马,为谁来系断肠枝。hóng miàn xiǎo nú qiān bái mǎ,wèi shuí lái xì duàn cháng zhī。

见素小画次西潭韵

王弼

素公作诗故奇特,石鼓聱牙字难读。sù gōng zuò shī gù qí tè,shí gǔ áo yá zì nán dú。
素公作画如作诗,峭石插天松压屋。sù gōng zuò huà rú zuò shī,qiào shí chā tiān sōng yā wū。

项进士便面

王弼

天光低碧暮寒浮,峰色纡青晚入楼。tiān guāng dī bì mù hán fú,fēng sè yū qīng wǎn rù lóu。
长忆清秋过上竺,归来明月满湖头。zhǎng yì qīng qiū guò shàng zhú,guī lái míng yuè mǎn hú tóu。
32123