古诗词

题画

梁时

炊烟生处是柴关,只隔前溪半里山。chuī yān shēng chù shì chái guān,zhǐ gé qián xī bàn lǐ shān。
偶展《汉书》随意读,不教牛角挂空还。ǒu zhǎn hàn shū suí yì dú,bù jiào niú jiǎo guà kōng hái。

梁时

明苏州府长洲人,字用行。性机警,博学能诗文。由明经荐举,授岷王府记善,迁翰林典籍。永乐时参与修《永乐大典》。有《噫馀集》。 梁时的作品>>

猜您喜欢

秀野轩诗

梁时

素秉丘壑姿,劳生滞予往。sù bǐng qiū hè zī,láo shēng zhì yǔ wǎng。
览兹惬幽情,遽尔成真赏。lǎn zī qiè yōu qíng,jù ěr chéng zhēn shǎng。
林霏蔼孤墅,春物组膏壤。lín fēi ǎi gū shù,chūn wù zǔ gāo rǎng。
稍行樵径远,忽展耕畴广。shāo xíng qiáo jìng yuǎn,hū zhǎn gēng chóu guǎng。
所以山水情,遂结云霞想。suǒ yǐ shān shuǐ qíng,suì jié yún xiá xiǎng。
挂冠苟有期,终焉税尘鞅。guà guān gǒu yǒu qī,zhōng yān shuì chén yāng。