古诗词

惜木诗为卞季深作

徐庸

徂徕有松新甫柏,坚久根枝同铁石。cú lái yǒu sōng xīn fǔ bǎi,jiān jiǔ gēn zhī tóng tiě shí。
山川种秀遂生此,不为冰霜改颜色。shān chuān zhǒng xiù suì shēng cǐ,bù wèi bīng shuāng gǎi yán sè。
凌云落落真伟哉,登用定充梁栋材。líng yún luò luò zhēn wěi zāi,dēng yòng dìng chōng liáng dòng cái。
工师匠石肯虚负,清庙明堂从是开。gōng shī jiàng shí kěn xū fù,qīng miào míng táng cóng shì kāi。
卞家原出簪缨族,扈从南来思卜筑。biàn jiā yuán chū zān yīng zú,hù cóng nán lái sī bo zhù。
先公择地得昆陵,始辟田园仍架屋。xiān gōng zé dì dé kūn líng,shǐ pì tián yuán réng jià wū。
广栽树木堂宇前,森列不下数十千。guǎng zāi shù mù táng yǔ qián,sēn liè bù xià shù shí qiān。
传芳自昔到今日,屈指忽经三百年。chuán fāng zì xī dào jīn rì,qū zhǐ hū jīng sān bǎi nián。
天书一旦来常群,欲作蒙瞳通海运。tiān shū yī dàn lái cháng qún,yù zuò méng tóng tōng hǎi yùn。
军夫旁午持斧斤,斫伐纷纭宁许靳。jūn fū páng wǔ chí fǔ jīn,zhuó fá fēn yún níng xǔ jìn。
八龄童子名如兰,以首触吏频遮栏。bā líng tóng zi míng rú lán,yǐ shǒu chù lì pín zhē lán。
生成念是先世物,哀号那忍多伤残。shēng chéng niàn shì xiān shì wù,āi hào nà rěn duō shāng cán。
贤哉县宰陈斯道,为赋诗章感怀抱。xián zāi xiàn zǎi chén sī dào,wèi fù shī zhāng gǎn huái bào。
岂惟才量等神童,方寸昭然见仁孝。qǐ wéi cái liàng děng shén tóng,fāng cùn zhāo rán jiàn rén xiào。
我观珠玉旧如新,世上贻谋能几人。wǒ guān zhū yù jiù rú xīn,shì shàng yí móu néng jǐ rén。
好入董狐佳传里,何惭千古播清尘。hǎo rù dǒng hú jiā chuán lǐ,hé cán qiān gǔ bō qīng chén。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

水仙

徐庸

兔颖分香淡又浓,春风随意写游龙。tù yǐng fēn xiāng dàn yòu nóng,chūn fēng suí yì xiě yóu lóng。
展图共惜婵娟态,不是崔徽镜里容。zhǎn tú gòng xī chán juān tài,bù shì cuī huī jìng lǐ róng。

水仙

徐庸

金盏银台贮玉浆,满江风月夜浮香。jīn zhǎn yín tái zhù yù jiāng,mǎn jiāng fēng yuè yè fú xiāng。
素娥青女俱无分,只许东君试一尝。sù é qīng nǚ jù wú fēn,zhǐ xǔ dōng jūn shì yī cháng。

水仙

徐庸

云为标度月为神,贝阙珠宫独占春。yún wèi biāo dù yuè wèi shén,bèi quē zhū gōng dú zhàn chūn。
一自陈王赋成后,世人谁解浥清尘。yī zì chén wáng fù chéng hòu,shì rén shuí jiě yì qīng chén。

水仙

徐庸

初试宫妆粉未干,江风袅袅露漙漙。chū shì gōng zhuāng fěn wèi gàn,jiāng fēng niǎo niǎo lù tuán tuán。
恣游一任铢衣薄,自有黄金为辟寒。zì yóu yī rèn zhū yī báo,zì yǒu huáng jīn wèi pì hán。

水仙

徐庸

仙姿如玉莹无瑕,金盏银台贮露华。xiān zī rú yù yíng wú xiá,jīn zhǎn yín tái zhù lù huá。
景仰高风为相赠,一枝全胜早梅花。jǐng yǎng gāo fēng wèi xiāng zèng,yī zhī quán shèng zǎo méi huā。

水仙

徐庸

月华星彩照娉婷,杨播清香似德馨。yuè huá xīng cǎi zhào pīng tíng,yáng bō qīng xiāng shì dé xīn。
得水为仙今不老,岁寒从此致修龄。dé shuǐ wèi xiān jīn bù lǎo,suì hán cóng cǐ zhì xiū líng。

三香

徐庸

东风三种寂无言,共秉清贞谢世喧。dōng fēng sān zhǒng jì wú yán,gòng bǐng qīng zhēn xiè shì xuān。
云雨梦消冰雪冷,仙踪谁说武陵源。yún yǔ mèng xiāo bīng xuě lěng,xiān zōng shuí shuō wǔ líng yuán。

三香

徐庸

仙姿曾占百花魁,小白惊鸿又作陪。xiān zī céng zhàn bǎi huā kuí,xiǎo bái jīng hóng yòu zuò péi。
十二瑶台春宴罢,共乘明月夜深回。shí èr yáo tái chūn yàn bà,gòng chéng míng yuè yè shēn huí。

三香

徐庸

绰约仙姿貌十分,弟兄标格更超群。chuò yuē xiān zī mào shí fēn,dì xiōng biāo gé gèng chāo qún。
风流自有东君爱,不去阳台作雨云。fēng liú zì yǒu dōng jūn ài,bù qù yáng tái zuò yǔ yún。

三香

徐庸

玉蕊参差间玉葩,银台擎出水仙家。yù ruǐ cān chà jiān yù pā,yín tái qíng chū shuǐ xiān jiā。
清容不醉人间酒,只向东风吸露华。qīng róng bù zuì rén jiān jiǔ,zhǐ xiàng dōng fēng xī lù huá。

三香

徐庸

缟袂绡裳细剪裁,满身香露夜徘徊。gǎo mèi xiāo shang xì jiǎn cái,mǎn shēn xiāng lù yè pái huái。
洛川流雪罗浮月,尽入唐昌观里来。luò chuān liú xuě luó fú yuè,jǐn rù táng chāng guān lǐ lái。

花竹群鸟图为杨仲文作

徐庸

绛桃花满压枝低,群鸟飞来取次啼。jiàng táo huā mǎn yā zhī dī,qún niǎo fēi lái qǔ cì tí。
争似一竿君子竹,月明能引凤凰栖。zhēng shì yī gān jūn zi zhú,yuè míng néng yǐn fèng huáng qī。

上人竹兰石

徐庸

挺挺琅玕傍石坡,丈人君子一尘无。tǐng tǐng láng gān bàng shí pō,zhàng rén jūn zi yī chén wú。
国香亦是清高物,结佩曾供楚大夫。guó xiāng yì shì qīng gāo wù,jié pèi céng gōng chǔ dà fū。

松竹

徐庸

白点清霜翠点烟,老枝香叶寄林泉。bái diǎn qīng shuāng cuì diǎn yān,lǎo zhī xiāng yè jì lín quán。
长材不献明堂用,要待峥嵘化石年。zhǎng cái bù xiàn míng táng yòng,yào dài zhēng róng huà shí nián。

松竹

徐庸

老干新稍翠叶齐,龙光传派自曹溪。lǎo gàn xīn shāo cuì yè qí,lóng guāng chuán pài zì cáo xī。
清风十八滩头景,却忆坡仙旧品题。qīng fēng shí bā tān tóu jǐng,què yì pō xiān jiù pǐn tí。