古诗词

谢医士韩克赞

徐庸

混沌既判成两仪,三才始分人在斯。hùn dùn jì pàn chéng liǎng yí,sān cái shǐ fēn rén zài sī。
失于调摄乃疾病,药本旋生功周施。shī yú diào shè nǎi jí bìng,yào běn xuán shēng gōng zhōu shī。
天生神农辨百草,气味品尝甘苦知。tiān shēng shén nóng biàn bǎi cǎo,qì wèi pǐn cháng gān kǔ zhī。
㕮咀修合间汤液,难经素问来轩岐。fǔ jǔ xiū hé jiān tāng yè,nán jīng sù wèn lái xuān qí。
著书立言起后辈,济生往往何神奇。zhù shū lì yán qǐ hòu bèi,jì shēng wǎng wǎng hé shén qí。
医和医缓及扁鹊,长桑君过演上池。yī hé yī huǎn jí biǎn què,zhǎng sāng jūn guò yǎn shàng chí。
张刘攻击虽可重,朱李补助同称宜。zhāng liú gōng jī suī kě zhòng,zhū lǐ bǔ zhù tóng chēng yí。
曾闻先哲禀大老,不为良相为良医。céng wén xiān zhé bǐng dà lǎo,bù wèi liáng xiāng wèi liáng yī。
兹言百世不泯灭,景仰高风追者谁。zī yán bǎi shì bù mǐn miè,jǐng yǎng gāo fēng zhuī zhě shuí。
宋韩魏公伯休裔,流芳水木蕃宗支。sòng hán wèi gōng bó xiū yì,liú fāng shuǐ mù fān zōng zhī。
云孙医国得家学,年虽未老名先驰。yún sūn yī guó dé jiā xué,nián suī wèi lǎo míng xiān chí。
城南识人谢以德,子患寒疾多阽危。chéng nán shí rén xiè yǐ dé,zi huàn hán jí duō diàn wēi。
众医阁手不能救,气息欲绝犹蚕丝。zhòng yī gé shǒu bù néng jiù,qì xī yù jué yóu cán sī。
多君疗治独容易,秘剂一投疾乃夷。duō jūn liáo zhì dú róng yì,mì jì yī tóu jí nǎi yí。
经旬伏枕忽能起,元气渐复回雍熙。jīng xún fú zhěn hū néng qǐ,yuán qì jiàn fù huí yōng xī。
斯须室人复遘疾,疾势况当弥留时。sī xū shì rén fù gòu jí,jí shì kuàng dāng mí liú shí。
感君此际心不易,刀圭起死仍无辞。gǎn jūn cǐ jì xīn bù yì,dāo guī qǐ sǐ réng wú cí。
今当报谢乏琼玖,过我蓬室求声诗。jīn dāng bào xiè fá qióng jiǔ,guò wǒ péng shì qiú shēng shī。
嗟哉恒心古□□,宋清传作河东词。jiē zāi héng xīn gǔ,sòng qīng chuán zuò hé dōng cí。
今人即古古即今,善行所及皆可师。jīn rén jí gǔ gǔ jí jīn,shàn xíng suǒ jí jiē kě shī。
况君父祖仕圣代,九天雨露恩沾滋。kuàng jūn fù zǔ shì shèng dài,jiǔ tiān yǔ lù ēn zhān zī。
清门遥遥衍华冑,金兰玉树荣新枝。qīng mén yáo yáo yǎn huá zhòu,jīn lán yù shù róng xīn zhī。
匡山绝胜董仙宅,杏林花暖东风吹。kuāng shān jué shèng dǒng xiān zhái,xìng lín huā nuǎn dōng fēng chuī。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

桃花白头

徐庸

青枝翠叶弄光晖,一雨初晴万颗肥。qīng zhī cuì yè nòng guāng huī,yī yǔ chū qíng wàn kē féi。
仿佛王孙金弹子,幽禽何事不惊飞。fǎng fú wáng sūn jīn dàn zi,yōu qín hé shì bù jīng fēi。

金桃画眉

徐庸

陇山鹦鹉啄金桃,空翠霏霏湿羽毛。lǒng shān yīng wǔ zhuó jīn táo,kōng cuì fēi fēi shī yǔ máo。
若得画眉枝上立,金衣一色更清高。ruò dé huà méi zhī shàng lì,jīn yī yī sè gèng qīng gāo。

松阴书舍为顾廷尚题

徐庸

松树生阴草舍孤,右披经史左披图。sōng shù shēng yīn cǎo shě gū,yòu pī jīng shǐ zuǒ pī tú。
长材莫向清时老,正好登庸作大夫。zhǎng cái mò xiàng qīng shí lǎo,zhèng hǎo dēng yōng zuò dà fū。

林禽山鹊

徐庸

仙露如珠泻碧空,名园珍果熟秋风。xiān lù rú zhū xiè bì kōng,míng yuán zhēn guǒ shú qiū fēng。
林擒味好来山鹊,啄破枝头数点红。lín qín wèi hǎo lái shān què,zhuó pò zhī tóu shù diǎn hóng。

僧画

徐庸

无声图画有声诗,留向禅房几岁时。wú shēng tú huà yǒu shēng shī,liú xiàng chán fáng jǐ suì shí。
白鹤未归华表柱,一回披诵一相思。bái hè wèi guī huá biǎo zhù,yī huí pī sòng yī xiāng sī。

花鸟

徐庸

满树梨花白雪香,枝间啼鸟弄春阳。mǎn shù lí huā bái xuě xiāng,zhī jiān tí niǎo nòng chūn yáng。
画眉人在深闺里,几度听来欲断肠。huà méi rén zài shēn guī lǐ,jǐ dù tīng lái yù duàn cháng。

长房图

徐庸

长房学业己多时,中道还家到葛陂。zhǎng fáng xué yè jǐ duō shí,zhōng dào hái jiā dào gé bēi。
竹杖得来随弃去,不知原是化龙枝。zhú zhàng dé lái suí qì qù,bù zhī yuán shì huà lóng zhī。

二乔图

徐庸

倾城倾国嫁孙周,两朵芙蓉并蒂秋。qīng chéng qīng guó jià sūn zhōu,liǎng duǒ fú róng bìng dì qiū。
玉女阴符曾遍读,铜台安得锁春愁。yù nǚ yīn fú céng biàn dú,tóng tái ān dé suǒ chūn chóu。

二乔图

徐庸

临婚谁说愧英雄,日事兵书最有功。lín hūn shuí shuō kuì yīng xióng,rì shì bīng shū zuì yǒu gōng。
不学分香歌舞态,西陵遥望泣春风。bù xué fēn xiāng gē wǔ tài,xī líng yáo wàng qì chūn fēng。

题沈如美雪中谒友图

徐庸

客途冲雪肯回舟,远过沙溪访太丘。kè tú chōng xuě kěn huí zhōu,yuǎn guò shā xī fǎng tài qiū。
金帐羊羔谈笑处,风情不减晋风流。jīn zhàng yáng gāo tán xiào chù,fēng qíng bù jiǎn jìn fēng liú。

题张用宜梅卷

徐庸

孤山山下水边村,铁石枝条碧藓痕。gū shān shān xià shuǐ biān cūn,tiě shí zhī tiáo bì xiǎn hén。
一夜东风吹碇蕊,□香和月倚黄昏。yī yè dōng fēng chuī dìng ruǐ,xiāng hé yuè yǐ huáng hūn。

徐庸

寻仙又复到天台,山上桃花依旧开。xún xiān yòu fù dào tiān tái,shān shàng táo huā yī jiù kāi。
流水石桥春最好,如何不挈阮郎来。liú shuǐ shí qiáo chūn zuì hǎo,rú hé bù qiè ruǎn láng lái。

徐庸

小结茅茨涧上村,抱琴高士日临门。xiǎo jié máo cí jiàn shàng cūn,bào qín gāo shì rì lín mén。
酒船亦在清江曲,今夜同来罄一樽。jiǔ chuán yì zài qīng jiāng qū,jīn yè tóng lái qìng yī zūn。

画鸦

徐庸

秋水茫茫浅鹭沙,古槐疏柳带栖鸦。qiū shuǐ máng máng qiǎn lù shā,gǔ huái shū liǔ dài qī yā。
啼来仿佛琴中夜,一抹炊烟数点霞。tí lái fǎng fú qín zhōng yè,yī mǒ chuī yān shù diǎn xiá。

影梅

徐庸

薄薄轻云淡淡烟,雪香深处隐姑仙。báo báo qīng yún dàn dàn yān,xuě xiāng shēn chù yǐn gū xiān。
清容未肯全相露,为恐炎凉有弃捐。qīng róng wèi kěn quán xiāng lù,wèi kǒng yán liáng yǒu qì juān。