古诗词

谢医士韩克赞

徐庸

混沌既判成两仪,三才始分人在斯。hùn dùn jì pàn chéng liǎng yí,sān cái shǐ fēn rén zài sī。
失于调摄乃疾病,药本旋生功周施。shī yú diào shè nǎi jí bìng,yào běn xuán shēng gōng zhōu shī。
天生神农辨百草,气味品尝甘苦知。tiān shēng shén nóng biàn bǎi cǎo,qì wèi pǐn cháng gān kǔ zhī。
㕮咀修合间汤液,难经素问来轩岐。fǔ jǔ xiū hé jiān tāng yè,nán jīng sù wèn lái xuān qí。
著书立言起后辈,济生往往何神奇。zhù shū lì yán qǐ hòu bèi,jì shēng wǎng wǎng hé shén qí。
医和医缓及扁鹊,长桑君过演上池。yī hé yī huǎn jí biǎn què,zhǎng sāng jūn guò yǎn shàng chí。
张刘攻击虽可重,朱李补助同称宜。zhāng liú gōng jī suī kě zhòng,zhū lǐ bǔ zhù tóng chēng yí。
曾闻先哲禀大老,不为良相为良医。céng wén xiān zhé bǐng dà lǎo,bù wèi liáng xiāng wèi liáng yī。
兹言百世不泯灭,景仰高风追者谁。zī yán bǎi shì bù mǐn miè,jǐng yǎng gāo fēng zhuī zhě shuí。
宋韩魏公伯休裔,流芳水木蕃宗支。sòng hán wèi gōng bó xiū yì,liú fāng shuǐ mù fān zōng zhī。
云孙医国得家学,年虽未老名先驰。yún sūn yī guó dé jiā xué,nián suī wèi lǎo míng xiān chí。
城南识人谢以德,子患寒疾多阽危。chéng nán shí rén xiè yǐ dé,zi huàn hán jí duō diàn wēi。
众医阁手不能救,气息欲绝犹蚕丝。zhòng yī gé shǒu bù néng jiù,qì xī yù jué yóu cán sī。
多君疗治独容易,秘剂一投疾乃夷。duō jūn liáo zhì dú róng yì,mì jì yī tóu jí nǎi yí。
经旬伏枕忽能起,元气渐复回雍熙。jīng xún fú zhěn hū néng qǐ,yuán qì jiàn fù huí yōng xī。
斯须室人复遘疾,疾势况当弥留时。sī xū shì rén fù gòu jí,jí shì kuàng dāng mí liú shí。
感君此际心不易,刀圭起死仍无辞。gǎn jūn cǐ jì xīn bù yì,dāo guī qǐ sǐ réng wú cí。
今当报谢乏琼玖,过我蓬室求声诗。jīn dāng bào xiè fá qióng jiǔ,guò wǒ péng shì qiú shēng shī。
嗟哉恒心古□□,宋清传作河东词。jiē zāi héng xīn gǔ,sòng qīng chuán zuò hé dōng cí。
今人即古古即今,善行所及皆可师。jīn rén jí gǔ gǔ jí jīn,shàn xíng suǒ jí jiē kě shī。
况君父祖仕圣代,九天雨露恩沾滋。kuàng jūn fù zǔ shì shèng dài,jiǔ tiān yǔ lù ēn zhān zī。
清门遥遥衍华冑,金兰玉树荣新枝。qīng mén yáo yáo yǎn huá zhòu,jīn lán yù shù róng xīn zhī。
匡山绝胜董仙宅,杏林花暖东风吹。kuāng shān jué shèng dǒng xiān zhái,xìng lín huā nuǎn dōng fēng chuī。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

转应词二首

徐庸

疏树。shū shù。
疏树。shū shù。
黄叶乱飘江路。huáng yè luàn piāo jiāng lù。
西风吹鬓飕飕。xī fēng chuī bìn sōu sōu。
景色浑如去秋。jǐng sè hún rú qù qiū。
秋去。qiū qù。
秋去。qiū qù。
塞外远人归未。sāi wài yuǎn rén guī wèi。

转应词二首

徐庸

秋梦。qiū mèng。
秋梦。qiū mèng。
梦觉笛声三弄。mèng jué dí shēng sān nòng。
空堂蟋蟀频鸣。kōng táng xī shuài pín míng。
正是窗前月明。zhèng shì chuāng qián yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
曾见几番圆缺。céng jiàn jǐ fān yuán quē。

竹枝歌

徐庸

银钗女儿脂粉香,竹枝歌里唱悠扬。yín chāi nǚ ér zhī fěn xiāng,zhú zhī gē lǐ chàng yōu yáng。
数声传去郎听得,惹起相思空断肠。shù shēng chuán qù láng tīng dé,rě qǐ xiāng sī kōng duàn cháng。

竹枝歌

徐庸

九疑山下暮云深,二女祠前竹满林。jiǔ yí shān xià mù yún shēn,èr nǚ cí qián zhú mǎn lín。
稚子虽然翻锦箨,要知节节有虚心。zhì zi suī rán fān jǐn tuò,yào zhī jié jié yǒu xū xīn。

柳枝词

徐庸

章台一种异随堤,带雨含烟万树齐。zhāng tái yī zhǒng yì suí dī,dài yǔ hán yān wàn shù qí。
不惜赠郎扳拆去,任随征旆走东西。bù xī zèng láng bān chāi qù,rèn suí zhēng pèi zǒu dōng xī。

柳枝词

徐庸

学画修眉两叶长,美人晓起斗清扬。xué huà xiū méi liǎng yè zhǎng,měi rén xiǎo qǐ dòu qīng yáng。
花飞如雪随风舞,江北江南总断肠。huā fēi rú xuě suí fēng wǔ,jiāng běi jiāng nán zǒng duàn cháng。

洗心泉

徐庸

绝顶清泉出,涓涓解洗心。jué dǐng qīng quán chū,juān juān jiě xǐ xīn。
发源从往昔,题品见于今。fā yuán cóng wǎng xī,tí pǐn jiàn yú jīn。
岁月何曾竭,尘埃不敢侵。suì yuè hé céng jié,chén āi bù gǎn qīn。
山僧长抱瓮,汲向白云深。shān sēng zhǎng bào wèng,jí xiàng bái yún shēn。

画为张用宜作

徐庸

泉落青山顶,桥横曲涧隈。quán luò qīng shān dǐng,qiáo héng qū jiàn wēi。
茅堂何处隐,高士抱琴来。máo táng hé chù yǐn,gāo shì bào qín lái。
径草和烟发,岩花带露开。jìng cǎo hé yān fā,yán huā dài lù kāi。
此中风景异,浑若小蓬莱。cǐ zhōng fēng jǐng yì,hún ruò xiǎo péng lái。

画为张用宜作

徐庸

花竹连三亩,经营即数椽。huā zhú lián sān mǔ,jīng yíng jí shù chuán。
入帘无野马,插架有青编。rù lián wú yě mǎ,chā jià yǒu qīng biān。
座上延宾友,窗前对圣贤。zuò shàng yán bīn yǒu,chuāng qián duì shèng xián。
功名他日事,期上九重天。gōng míng tā rì shì,qī shàng jiǔ zhòng tiān。

憨叟

徐庸

隐迹林泉下,名憨即楚狂。yǐn jì lín quán xià,míng hān jí chǔ kuáng。
愚同宁武子,颠若米元章。yú tóng níng wǔ zi,diān ruò mǐ yuán zhāng。
未肯登云路,惟甘入醉乡。wèi kěn dēng yún lù,wéi gān rù zuì xiāng。
乾坤无所碍,随处一徜徉。qián kūn wú suǒ ài,suí chù yī cháng yáng。

徐庸

名林早出家,踪迹寄烟霞。míng lín zǎo chū jiā,zōng jì jì yān xiá。
石鼎香焚篆,山厨饭熟麻。shí dǐng xiāng fén zhuàn,shān chú fàn shú má。
清风翻贝叶,白日照昙花。qīng fēng fān bèi yè,bái rì zhào tán huā。
已绝红尘事,随缘度岁华。yǐ jué hóng chén shì,suí yuán dù suì huá。

唐贤妇

徐庸

列女书青史,于今岂曰无。liè nǚ shū qīng shǐ,yú jīn qǐ yuē wú。
自闻贤妇行,能与古人符。zì wén xián fù xíng,néng yǔ gǔ rén fú。
不妒能留妾,宜家每相夫。bù dù néng liú qiè,yí jiā měi xiāng fū。
高风生邑里,扬播满中吴。gāo fēng shēng yì lǐ,yáng bō mǎn zhōng wú。

秦淮书舍

徐庸

秦淮烟树里,书舍数间幽。qín huái yān shù lǐ,shū shě shù jiān yōu。
医道思卢扁,儒家学孔周。yī dào sī lú biǎn,rú jiā xué kǒng zhōu。
雨香芸叶晓,月白桂花秋。yǔ xiāng yún yè xiǎo,yuè bái guì huā qiū。
几户教诗句,光华射斗牛。jǐ hù jiào shī jù,guāng huá shè dòu niú。

环筠

徐庸

苍筠□绕屋,排立几千竿。cāng yún rào wū,pái lì jǐ qiān gān。
不畏三冬雪,能生五月寒。bù wèi sān dōng xuě,néng shēng wǔ yuè hán。
炎州多翡翠,碧海茂琅玕。yán zhōu duō fěi cuì,bì hǎi mào láng gān。
我欲扶藜杖,敲门一借看。wǒ yù fú lí zhàng,qiāo mén yī jiè kàn。

吴孝春大尹游灵岩和韵

徐庸

不辞行路远,访旧到吴门。bù cí xíng lù yuǎn,fǎng jiù dào wú mén。
健步登临惬,知心道谊存。jiàn bù dēng lín qiè,zhī xīn dào yì cún。
风回林影动,雨霁涧声喧。fēng huí lín yǐng dòng,yǔ jì jiàn shēng xuān。
更觅栖禅老,三生石上论。gèng mì qī chán lǎo,sān shēng shí shàng lùn。
4261234567»