古诗词

谢医士韩克赞

徐庸

混沌既判成两仪,三才始分人在斯。hùn dùn jì pàn chéng liǎng yí,sān cái shǐ fēn rén zài sī。
失于调摄乃疾病,药本旋生功周施。shī yú diào shè nǎi jí bìng,yào běn xuán shēng gōng zhōu shī。
天生神农辨百草,气味品尝甘苦知。tiān shēng shén nóng biàn bǎi cǎo,qì wèi pǐn cháng gān kǔ zhī。
㕮咀修合间汤液,难经素问来轩岐。fǔ jǔ xiū hé jiān tāng yè,nán jīng sù wèn lái xuān qí。
著书立言起后辈,济生往往何神奇。zhù shū lì yán qǐ hòu bèi,jì shēng wǎng wǎng hé shén qí。
医和医缓及扁鹊,长桑君过演上池。yī hé yī huǎn jí biǎn què,zhǎng sāng jūn guò yǎn shàng chí。
张刘攻击虽可重,朱李补助同称宜。zhāng liú gōng jī suī kě zhòng,zhū lǐ bǔ zhù tóng chēng yí。
曾闻先哲禀大老,不为良相为良医。céng wén xiān zhé bǐng dà lǎo,bù wèi liáng xiāng wèi liáng yī。
兹言百世不泯灭,景仰高风追者谁。zī yán bǎi shì bù mǐn miè,jǐng yǎng gāo fēng zhuī zhě shuí。
宋韩魏公伯休裔,流芳水木蕃宗支。sòng hán wèi gōng bó xiū yì,liú fāng shuǐ mù fān zōng zhī。
云孙医国得家学,年虽未老名先驰。yún sūn yī guó dé jiā xué,nián suī wèi lǎo míng xiān chí。
城南识人谢以德,子患寒疾多阽危。chéng nán shí rén xiè yǐ dé,zi huàn hán jí duō diàn wēi。
众医阁手不能救,气息欲绝犹蚕丝。zhòng yī gé shǒu bù néng jiù,qì xī yù jué yóu cán sī。
多君疗治独容易,秘剂一投疾乃夷。duō jūn liáo zhì dú róng yì,mì jì yī tóu jí nǎi yí。
经旬伏枕忽能起,元气渐复回雍熙。jīng xún fú zhěn hū néng qǐ,yuán qì jiàn fù huí yōng xī。
斯须室人复遘疾,疾势况当弥留时。sī xū shì rén fù gòu jí,jí shì kuàng dāng mí liú shí。
感君此际心不易,刀圭起死仍无辞。gǎn jūn cǐ jì xīn bù yì,dāo guī qǐ sǐ réng wú cí。
今当报谢乏琼玖,过我蓬室求声诗。jīn dāng bào xiè fá qióng jiǔ,guò wǒ péng shì qiú shēng shī。
嗟哉恒心古□□,宋清传作河东词。jiē zāi héng xīn gǔ,sòng qīng chuán zuò hé dōng cí。
今人即古古即今,善行所及皆可师。jīn rén jí gǔ gǔ jí jīn,shàn xíng suǒ jí jiē kě shī。
况君父祖仕圣代,九天雨露恩沾滋。kuàng jūn fù zǔ shì shèng dài,jiǔ tiān yǔ lù ēn zhān zī。
清门遥遥衍华冑,金兰玉树荣新枝。qīng mén yáo yáo yǎn huá zhòu,jīn lán yù shù róng xīn zhī。
匡山绝胜董仙宅,杏林花暖东风吹。kuāng shān jué shèng dǒng xiān zhái,xìng lín huā nuǎn dōng fēng chuī。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

张用宜丹房十咏著方

徐庸

采来灵壤内,爆向广庭前。cǎi lái líng rǎng nèi,bào xiàng guǎng tíng qián。
修制成良剂,为□到十全。xiū zhì chéng liáng jì,wèi dào shí quán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

药室散清香,薰笼腾火气。yào shì sàn qīng xiāng,xūn lóng téng huǒ qì。
助我活人心,补泻随宜制。zhù wǒ huó rén xīn,bǔ xiè suí yí zhì。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

频敲玉杵臼,香雪昼漫漫。pín qiāo yù chǔ jiù,xiāng xuě zhòu màn màn。
却笑霜毛兔,丁东在广寒。què xiào shuāng máo tù,dīng dōng zài guǎng hán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

纤指撚团团,明珠下玉盘。xiān zhǐ niǎn tuán tuán,míng zhū xià yù pán。
啼莺若偷眼,莫作弹丸看。tí yīng ruò tōu yǎn,mò zuò dàn wán kàn。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

岁月频收积,丹房药品多。suì yuè pín shōu jī,dān fáng yào pǐn duō。
三枝并九节,物物起沉疴。sān zhī bìng jiǔ jié,wù wù qǐ chén kē。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

炼就芙蓉丹,满灶春如海。liàn jiù fú róng dān,mǎn zào chūn rú hǎi。
我欲到君家,分来驻颜彩。wǒ yù dào jūn jiā,fēn lái zhù yán cǎi。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

满腹盛何物,累累尽药圆。mǎn fù shèng hé wù,lèi lèi jǐn yào yuán。
惟将窗下挂,不向杖头悬。wéi jiāng chuāng xià guà,bù xiàng zhàng tóu xuán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

积胜非无用,焚来表寸心。jī shèng fēi wú yòng,fén lái biǎo cùn xīn。
宋清佳传在,往昔到于今。sòng qīng jiā chuán zài,wǎng xī dào yú jīn。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

芳园带草堂,深广逾千步。fāng yuán dài cǎo táng,shēn guǎng yú qiān bù。
花木四时春,云霄多雨露。huā mù sì shí chūn,yún xiāo duō yǔ lù。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

苍松遮一径,原是栋梁材。cāng sōng zhē yī jìng,yuán shì dòng liáng cái。
月朗风清夜,分明入梦来。yuè lǎng fēng qīng yè,fēn míng rù mèng lái。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

涧水流红叶,浑同二月花。jiàn shuǐ liú hóng yè,hún tóng èr yuè huā。
武陵多错认,深处有人家。wǔ líng duō cuò rèn,shēn chù yǒu rén jiā。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

初日照岚霏,一岩云草飞。chū rì zhào lán fēi,yī yán yún cǎo fēi。
班班千万点,都上越罗衣。bān bān qiān wàn diǎn,dōu shàng yuè luó yī。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

红亭瞰碧流,鱼戏日沉浮。hóng tíng kàn bì liú,yú xì rì chén fú。
玩此心同乐,方知得自由。wán cǐ xīn tóng lè,fāng zhī dé zì yóu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

白鹿养来驯,春闲卧芳圃。bái lù yǎng lái xùn,chūn xián wò fāng pǔ。
满地落花红,东风夜来雨。mǎn dì luò huā hóng,dōng fēng yè lái yǔ。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

一丝生白石,片影落沧波。yī sī shēng bái shí,piàn yǐng luò cāng bō。
晓座金鏊背,何曾碍客过。xiǎo zuò jīn ào bèi,hé céng ài kè guò。
4261234567»