古诗词

秋日有怀

丘浚

木落风高九月天,一声塞雁叫霜前。mù luò fēng gāo jiǔ yuè tiān,yī shēng sāi yàn jiào shuāng qián。
黄花冷落愁残蝶,红树凄凉咽暮蝉。huáng huā lěng luò chóu cán dié,hóng shù qī liáng yàn mù chán。
夜枕雨声添别泪,晴窗云影伴孤眠。yè zhěn yǔ shēng tiān bié lèi,qíng chuāng yún yǐng bàn gū mián。
故交契阔成今古,俯仰令人倍怆然。gù jiāo qì kuò chéng jīn gǔ,fǔ yǎng lìng rén bèi chuàng rán。
丘浚

丘浚

丘浚(1418~1495)明代著名政治家、理学家、史学家、经济学家和文学家,海南四大才子之一。字仲深,号深庵、玉峰、别号海山老人,琼州琼台(今属海南)人。景泰五年进士,历官经筵讲官、侍讲、侍讲学士、翰林学士、国子临祭酒、礼部侍郎、尚书、纂修《宪宗实录》总裁官、文渊阁大学士、户部尚书兼武英殿大学士等职。丘浚学问渊博,熟悉当代掌故,晚年右眼失明仍披览不辍,研究领域涉政治、经济、文学、医学等,著述甚丰,同海瑞合称为“海南双壁”。 丘浚的作品>>

猜您喜欢

沁园春·寄题岳王庙

丘浚

为国除患,为敌报仇,可恨堪哀。wèi guó chú huàn,wèi dí bào chóu,kě hèn kān āi。
顾当此乾坤,是谁境界,君亲何处,几许人才。gù dāng cǐ qián kūn,shì shuí jìng jiè,jūn qīn hé chù,jǐ xǔ rén cái。
万死间关,十年血战,端的孜孜为甚来。wàn sǐ jiān guān,shí nián xuè zhàn,duān de zī zī wèi shén lái。
何须苦,把长城自坏,柱石潜摧。hé xū kǔ,bǎ zhǎng chéng zì huài,zhù shí qián cuī。
虽然天道恢恢。suī rán tiān dào huī huī。
奈人众、将天拗转回。nài rén zhòng jiāng tiān ǎo zhuǎn huí。
叹黄龙府里,未行贺酒,朱仙镇上,先奉追牌。tàn huáng lóng fǔ lǐ,wèi xíng hè jiǔ,zhū xiān zhèn shàng,xiān fèng zhuī pái。
共戴仇天,甘投死地,天理人心安在哉。gòng dài chóu tiān,gān tóu sǐ dì,tiān lǐ rén xīn ān zài zāi。
英雄恨,向万年千载,永不沉埋。yīng xióng hèn,xiàng wàn nián qiān zài,yǒng bù chén mái。

卜算子·秋思

丘浚

云散岭头光,叶落山形瘦。yún sàn lǐng tóu guāng,yè luò shān xíng shòu。
目断遥空雁不来,正是悲秋候。mù duàn yáo kōng yàn bù lái,zhèng shì bēi qiū hòu。
雨点水痕圆,风蹙波文皱。yǔ diǎn shuǐ hén yuán,fēng cù bō wén zhòu。
顾影徘徊落小池,顿觉人非旧。gù yǐng pái huái luò xiǎo chí,dùn jué rén fēi jiù。

鹧鸪天·江村

丘浚

城阙峨峨禁籞重。chéng quē é é jìn yù zhòng。
梁家池馆闹春风。liáng jiā chí guǎn nào chūn fēng。
韶光尽在花畦畔,生意都来草径中。sháo guāng jǐn zài huā qí pàn,shēng yì dōu lái cǎo jìng zhōng。
天广大,日从容。tiān guǎng dà,rì cóng róng。
十分春色万枝红。shí fēn chūn sè wàn zhī hóng。
醉中记得西杨语,莫待银蟾生海东。zuì zhōng jì dé xī yáng yǔ,mò dài yín chán shēng hǎi dōng。

踏莎行·春日会友人梁氏园游赏

丘浚

鹭破青林,凫分碧藻。lù pò qīng lín,fú fēn bì zǎo。
江村景致天然好。jiāng cūn jǐng zhì tiān rán hǎo。
一尘不到万缘空,人生只合闲中老。yī chén bù dào wàn yuán kōng,rén shēng zhǐ hé xián zhōng lǎo。
古树巢云,落花绣草。gǔ shù cháo yún,luò huā xiù cǎo。
四山弦管啼幽鸟。sì shān xián guǎn tí yōu niǎo。
醉来白眼望青天,人间别有乾坤小。zuì lái bái yǎn wàng qīng tiān,rén jiān bié yǒu qián kūn xiǎo。

清平乐·昔高槎轩作水龙吟词咏红竹子诵而喜之欲拟作一词未有以起其意者适余友志昂奉常以松雪翁钩勒竹卷求题故为作此词

丘浚

佳人空谷。jiā rén kōng gǔ。
陨落猗猗菉。yǔn luò yī yī lù。
泪尽粉乾销腻玉。lèi jǐn fěn qián xiāo nì yù。
翠袖仅馀边幅。cuì xiù jǐn yú biān fú。
吴兴公子清狂。wú xīng gōng zi qīng kuáng。
临池不学钟王。lín chí bù xué zhōng wáng。
垩帚扫成飞帛,雕锼金薤琳琅。è zhǒu sǎo chéng fēi bó,diāo sōu jīn xiè lín láng。

酹江月和东坡韵题赤壁图

丘浚

黄州迁客,意翩翩、不是风尘中物。huáng zhōu qiān kè,yì piān piān bù shì fēng chén zhōng wù。
一叶扁舟凌万顷,气盖乌林赤壁。yī yè biǎn zhōu líng wàn qǐng,qì gài wū lín chì bì。
孟德雄才,周郎妙算,到此俱销雪。mèng dé xióng cái,zhōu láng miào suàn,dào cǐ jù xiāo xuě。
横江一笑,眼中谁是英杰。héng jiāng yī xiào,yǎn zhōng shuí shì yīng jié。
一自两赋成来,山川胜概,倍增辉发。yī zì liǎng fù chéng lái,shān chuān shèng gài,bèi zēng huī fā。
鹤梦箫声随水去,只有声华难灭。hè mèng xiāo shēng suí shuǐ qù,zhǐ yǒu shēng huá nán miè。
静对新图,闲歌古句,竖起冲冠发。jìng duì xīn tú,xián gē gǔ jù,shù qǐ chōng guān fā。
何时载酒,江心重溯流月。hé shí zài jiǔ,jiāng xīn zhòng sù liú yuè。

酹江月题情慰奚原启下第

丘浚

佳人薄命,叹红粉、几多黄土。jiā rén báo mìng,tàn hóng fěn jǐ duō huáng tǔ。
岂是老天浑不管,好恶随人自取。qǐ shì lǎo tiān hún bù guǎn,hǎo è suí rén zì qǔ。
既赋娇容,又全慧性,却逍随凡苦。jì fù jiāo róng,yòu quán huì xìng,què xiāo suí fán kǔ。
不平如此,问天天竟无语。bù píng rú cǐ,wèn tiān tiān jìng wú yǔ。
可惜国色天香,随缘流落,飘泊今如许。kě xī guó sè tiān xiāng,suí yuán liú luò,piāo pō jīn rú xǔ。
借问繁华何处在,多少楼台歌舞。jiè wèn fán huá hé chù zài,duō shǎo lóu tái gē wǔ。
紫陌春游,绿窗晚绣,过客惊眉妩。zǐ mò chūn yóu,lǜ chuāng wǎn xiù,guò kè jīng méi wǔ。
人生失意,从来无问今古。rén shēng shī yì,cóng lái wú wèn jīn gǔ。

挽伏羌伯

丘浚

一代知名将,三边屡建功。yī dài zhī míng jiāng,sān biān lǚ jiàn gōng。
帝怜何力义,人比?侯忠。dì lián hé lì yì,rén bǐ tuó hóu zhōng。
异鸟鸣牙上,盘蛇堕镜中。yì niǎo míng yá shàng,pán shé duò jìng zhōng。
九原终不作,大树起悲风。jiǔ yuán zhōng bù zuò,dà shù qǐ bēi fēng。

闲居杂咏

丘浚

鼎鼎百年间,谁人未老闲。dǐng dǐng bǎi nián jiān,shuí rén wèi lǎo xián。
古心惟自得,尘事少相关。gǔ xīn wéi zì dé,chén shì shǎo xiāng guān。
风定一花落,帘开双燕还。fēng dìng yī huā luò,lián kāi shuāng yàn hái。
箪瓢随处有,不是故希颜。dān piáo suí chù yǒu,bù shì gù xī yán。

村行

丘浚

万里劳行役,驱车趁晚晴。wàn lǐ láo xíng yì,qū chē chèn wǎn qíng。
鸦边残照远,雨外断虹明。yā biān cán zhào yuǎn,yǔ wài duàn hóng míng。
山径高低路,村舂远近声。shān jìng gāo dī lù,cūn chōng yuǎn jìn shēng。
隔林人语寂,一犬吠相迎。gé lín rén yǔ jì,yī quǎn fèi xiāng yíng。

村居

丘浚

郭外幽居好,桥边水径斜。guō wài yōu jū hǎo,qiáo biān shuǐ jìng xié。
红飘桐井叶,黄落菜园花。hóng piāo tóng jǐng yè,huáng luò cài yuán huā。
浅浅浴凫水,团团宿鹭沙。qiǎn qiǎn yù fú shuǐ,tuán tuán sù lù shā。
板扉青布旆,记取旧东家。bǎn fēi qīng bù pèi,jì qǔ jiù dōng jiā。

夜泊近渔舟有感

丘浚

渔舟何处泊,浅水荻花边。yú zhōu hé chù pō,qiǎn shuǐ dí huā biān。
风月全家乐,江湖到处田。fēng yuè quán jiā lè,jiāng hú dào chù tián。
烹鱼邀贾客,乞火与邻船。pēng yú yāo jiǎ kè,qǐ huǒ yǔ lín chuán。
自笑谋生拙,临渊却尔怜。zì xiào móu shēng zhuō,lín yuān què ěr lián。

晚泊

丘浚

风定帆初落,篱根泊晚晴。fēng dìng fān chū luò,lí gēn pō wǎn qíng。
寒潮随月上,秋水共天清。hán cháo suí yuè shàng,qiū shuǐ gòng tiān qīng。
隔竹见灯影,横江闻鹤声。gé zhú jiàn dēng yǐng,héng jiāng wén hè shēng。
有怀愁不寐,坐数驿楼更。yǒu huái chóu bù mèi,zuò shù yì lóu gèng。

夜到山庄

丘浚

草径直穿园,溪流曲绕田。cǎo jìng zhí chuān yuán,xī liú qū rào tián。
村春应谷响,炊米散林烟。cūn chūn yīng gǔ xiǎng,chuī mǐ sàn lín yān。
雨过池添水,云开树露颠。yǔ guò chí tiān shuǐ,yún kāi shù lù diān。
主翁闻犬吠,迎客出门前。zhǔ wēng wén quǎn fèi,yíng kè chū mén qián。

挽全州蒋隐君友人蒋良之父

丘浚

高人厌世氛,一夕敛天真。gāo rén yàn shì fēn,yī xī liǎn tiān zhēn。
花落闲庭晚,鸟啼空谷春。huā luò xián tíng wǎn,niǎo tí kōng gǔ chūn。
药囊馀旧剂,茶灶冷香尘。yào náng yú jiù jì,chá zào lěng xiāng chén。
埋玉湘江上,悲风起白蘋。mái yù xiāng jiāng shàng,bēi fēng qǐ bái píng。
2021234567»