古诗词

秋日有怀

丘浚

木落风高九月天,一声塞雁叫霜前。mù luò fēng gāo jiǔ yuè tiān,yī shēng sāi yàn jiào shuāng qián。
黄花冷落愁残蝶,红树凄凉咽暮蝉。huáng huā lěng luò chóu cán dié,hóng shù qī liáng yàn mù chán。
夜枕雨声添别泪,晴窗云影伴孤眠。yè zhěn yǔ shēng tiān bié lèi,qíng chuāng yún yǐng bàn gū mián。
故交契阔成今古,俯仰令人倍怆然。gù jiāo qì kuò chéng jīn gǔ,fǔ yǎng lìng rén bèi chuàng rán。
丘浚

丘浚

丘浚(1418~1495)明代著名政治家、理学家、史学家、经济学家和文学家,海南四大才子之一。字仲深,号深庵、玉峰、别号海山老人,琼州琼台(今属海南)人。景泰五年进士,历官经筵讲官、侍讲、侍讲学士、翰林学士、国子临祭酒、礼部侍郎、尚书、纂修《宪宗实录》总裁官、文渊阁大学士、户部尚书兼武英殿大学士等职。丘浚学问渊博,熟悉当代掌故,晚年右眼失明仍披览不辍,研究领域涉政治、经济、文学、医学等,著述甚丰,同海瑞合称为“海南双壁”。 丘浚的作品>>

猜您喜欢

笠泽图

丘浚

我闻在昔天随翁,浮家浪迹笠泽中。wǒ wén zài xī tiān suí wēng,fú jiā làng jì lì zé zhōng。
笔床茶灶随所寓,润物搜肠情兴浓。bǐ chuáng chá zào suí suǒ yù,rùn wù sōu cháng qíng xīng nóng。
七泽三江通甫里,一叶扁舟五湖水。qī zé sān jiāng tōng fǔ lǐ,yī yè biǎn zhōu wǔ hú shuǐ。
年来遁世避风波,不知长在风波里。nián lái dùn shì bì fēng bō,bù zhī zhǎng zài fēng bō lǐ。

彭泽图

丘浚

几年作县山城里,只缘五斗官仓米。jǐ nián zuò xiàn shān chéng lǐ,zhǐ yuán wǔ dòu guān cāng mǐ。
终朝汨没簿书间,矮屋抬头头不起。zhōng cháo mì méi bù shū jiān,ǎi wū tái tóu tóu bù qǐ。
可堪时事日巳非,赋归岂为乡里儿。kě kān shí shì rì sì fēi,fù guī qǐ wèi xiāng lǐ ér。
候门童子望我久,奋飞不得嫌舟迟。hòu mén tóng zi wàng wǒ jiǔ,fèn fēi bù dé xián zhōu chí。

行路难

丘浚

蜀道难,难于上青天。shǔ dào nán,nán yú shàng qīng tiān。
蜀道易,易于履平地。shǔ dào yì,yì yú lǚ píng dì。
行路难,不在水,不在山,只在人情反覆间。xíng lù nán,bù zài shuǐ,bù zài shān,zhǐ zài rén qíng fǎn fù jiān。

竹林七贤图

丘浚

炎精无光蜀烬销,当涂坠地马蹴槽。yán jīng wú guāng shǔ jìn xiāo,dāng tú zhuì dì mǎ cù cáo。
矫时之枉遂过正,弃置礼法如毫毛。jiǎo shí zhī wǎng suì guò zhèng,qì zhì lǐ fǎ rú háo máo。
太行之阳富修竹,猗猗万竿似淇澳。tài xíng zhī yáng fù xiū zhú,yī yī wàn gān shì qí ào。
一天爽气风声清,满地凉阴云影绿。yī tiān shuǎng qì fēng shēng qīng,mǎn dì liáng yīn yún yǐng lǜ。
风流酝籍三四子,适从何来聚于此。fēng liú yùn jí sān sì zi,shì cóng hé lái jù yú cǐ。
中有一人龙凤姿,土木形骸出泥滓。zhōng yǒu yī rén lóng fèng zī,tǔ mù xíng hái chū ní zǐ。
神交一世皆名贤,浑金璞玉人中仙。shén jiāo yī shì jiē míng xián,hún jīn pú yù rén zhōng xiān。
携琴沽酒对青眼,欣然神解皆忘言。xié qín gū jiǔ duì qīng yǎn,xīn rán shén jiě jiē wàng yán。
或作绝交书,或为大人传。huò zuò jué jiāo shū,huò wèi dà rén chuán。
穷为途中哭,同向树下煅。qióng wèi tú zhōng kū,tóng xiàng shù xià duàn。
颂酒有德,以酒为名。sòng jiǔ yǒu dé,yǐ jiǔ wèi míng。
群豕每同饮,五斗乃解酲。qún shǐ měi tóng yǐn,wǔ dòu nǎi jiě chéng。
寓情广陵琴,感旧山阳笛。yù qíng guǎng líng qín,gǎn jiù shān yáng dí。
黄公炉畔互酣歌,广武观前闲叹息。huáng gōng lú pàn hù hān gē,guǎng wǔ guān qián xián tàn xī。
作者七贤矣,一去不再来。zuò zhě qī xián yǐ,yī qù bù zài lái。
荒山既无旧墟落,枯株岂有馀根荄。huāng shān jì wú jiù xū luò,kū zhū qǐ yǒu yú gēn gāi。
我观竹林图,为作七贤歌。wǒ guān zhú lín tú,wèi zuò qī xián gē。
晋人旷达尚玄语,其源起自王与何。jìn rén kuàng dá shàng xuán yǔ,qí yuán qǐ zì wáng yǔ hé。
二人开其端,七贤为之倡。èr rén kāi qí duān,qī xián wèi zhī chàng。
自从决去礼义防,狂澜颓波莫能障。zì cóng jué qù lǐ yì fáng,kuáng lán tuí bō mò néng zhàng。
后人欲知七贤谁,稽山两阮刘王向。hòu rén yù zhī qī xián shuí,jī shān liǎng ruǎn liú wáng xiàng。

题山水

丘浚

我本山中人,老作朝中客。wǒ běn shān zhōng rén,lǎo zuò cháo zhōng kè。
玉阙金门非不恋,碧水丹丘也须忆。yù quē jīn mén fēi bù liàn,bì shuǐ dān qiū yě xū yì。
每当骑马想牵牛,几听鸣銮思棹讴。měi dāng qí mǎ xiǎng qiān niú,jǐ tīng míng luán sī zhào ōu。
梦魂不怕江山远,夜夜飞归海上洲。mèng hún bù pà jiāng shān yuǎn,yè yè fēi guī hǎi shàng zhōu。
欲归未归止惆怅,偶见新图心悒怏。yù guī wèi guī zhǐ chóu chàng,ǒu jiàn xīn tú xīn yì yàng。
恍如去国见似人,阒若逃空闻足响。huǎng rú qù guó jiàn shì rén,qù ruò táo kōng wén zú xiǎng。
上题一尘不到处,境静人闲多雅趣。shàng tí yī chén bù dào chù,jìng jìng rén xián duō yǎ qù。
仿佛疑为旧所居,分明似识曾行路。fǎng fú yí wèi jiù suǒ jū,fēn míng shì shí céng xíng lù。
记得山中睡起时,倚阁停云有所思。jì dé shān zhōng shuì qǐ shí,yǐ gé tíng yún yǒu suǒ sī。
忽然来我平生友,心欲急见嫌舟迟。hū rán lái wǒ píng shēng yǒu,xīn yù jí jiàn xián zhōu chí。
图中便是心中意,风流画史何多致。tú zhōng biàn shì xīn zhōng yì,fēng liú huà shǐ hé duō zhì。
半幅轻绡万里思,无乃笔端能缩地。bàn fú qīng xiāo wàn lǐ sī,wú nǎi bǐ duān néng suō dì。
对此融心神,居然念乡曲。duì cǐ róng xīn shén,jū rán niàn xiāng qū。
江上愁心千叠山,云间遁迹三间屋。jiāng shàng chóu xīn qiān dié shān,yún jiān dùn jì sān jiān wū。
忆年十五心尚孩,十八年前曾梦木。yì nián shí wǔ xīn shàng hái,shí bā nián qián céng mèng mù。
木巳合抱孩白头,某山某水何日重钓游。mù sì hé bào hái bái tóu,mǒu shān mǒu shuǐ hé rì zhòng diào yóu。
尔时江村竹屋下,却望红云在天际,漂渺五城十二楼。ěr shí jiāng cūn zhú wū xià,què wàng hóng yún zài tiān jì,piāo miǎo wǔ chéng shí èr lóu。

剡溪图

丘浚

谁人写此沧州趣,邈出高人隐居处。shuí rén xiě cǐ cāng zhōu qù,miǎo chū gāo rén yǐn jū chù。
千叠坡仙心上山,半壑丁公梦中树。qiān dié pō xiān xīn shàng shān,bàn hè dīng gōng mèng zhōng shù。
江天漠漠云悠悠,一尘不到境更幽。jiāng tiān mò mò yún yōu yōu,yī chén bù dào jìng gèng yōu。
阿谁青天白日里,却驾山阴乘兴舟。ā shuí qīng tiān bái rì lǐ,què jià shān yīn chéng xīng zhōu。
舟从天际来,人倚窗前立。zhōu cóng tiān jì lái,rén yǐ chuāng qián lì。
心急恨到迟,兴尽愁归亟。xīn jí hèn dào chí,xīng jǐn chóu guī jí。
人生百岁须臾间,交游心事千万端。rén shēng bǎi suì xū yú jiān,jiāo yóu xīn shì qiān wàn duān。
不如意事十八九,朋簪会合良独难。bù rú yì shì shí bā jiǔ,péng zān huì hé liáng dú nán。
所以豪杰士,神交反千古。suǒ yǐ háo jié shì,shén jiāo fǎn qiān gǔ。
未见恒相思,既见愁遽去。wèi jiàn héng xiāng sī,jì jiàn chóu jù qù。
幸此太平世,有此数日闲。xìng cǐ tài píng shì,yǒu cǐ shù rì xián。
拿舟时相访,罄我平生欢。ná zhōu shí xiāng fǎng,qìng wǒ píng shēng huān。
心交苦不多,好会亦云罕。xīn jiāo kǔ bù duō,hǎo huì yì yún hǎn。
如何未相见,中道俄然反。rú hé wèi xiāng jiàn,zhōng dào é rán fǎn。
晋人虚浮固可嗤,王戴交谊薄可知。jìn rén xū fú gù kě chī,wáng dài jiāo yì báo kě zhī。
须知朋友五伦一,请看此图歌此诗。xū zhī péng yǒu wǔ lún yī,qǐng kàn cǐ tú gē cǐ shī。

春日即事

丘浚

晴日花开蝶拍,暖风柳畔莺声。qíng rì huā kāi dié pāi,nuǎn fēng liǔ pàn yīng shēng。
沂水咏歌气象,前川随傍心情。yí shuǐ yǒng gē qì xiàng,qián chuān suí bàng xīn qíng。

秋思

丘浚

水落浅滩石出,霜冷疏林叶丹。shuǐ luò qiǎn tān shí chū,shuāng lěng shū lín yè dān。
天外数声过雁,人在高楼倚栏。tiān wài shù shēng guò yàn,rén zài gāo lóu yǐ lán。

江行

丘浚

翠竹白沙村径,落霞飞鹜江天。cuì zhú bái shā cūn jìng,luò xiá fēi wù jiāng tiān。
倚杖夕阳影里,闲看江上归船。yǐ zhàng xī yáng yǐng lǐ,xián kàn jiāng shàng guī chuán。

即景

丘浚

天通屋漏生白,日映纱窗透明。tiān tōng wū lòu shēng bái,rì yìng shā chuāng tòu míng。
扫地焚香坐处,湛然心地清平。sǎo dì fén xiāng zuò chù,zhàn rán xīn dì qīng píng。

客窗三景次友人韵

丘浚

明月欲上未上,乌鸦东飞西飞。míng yuè yù shàng wèi shàng,wū yā dōng fēi xī fēi。
物类皆知所憩,何事游人未归。wù lèi jiē zhī suǒ qì,hé shì yóu rén wèi guī。

客窗三景次友人韵

丘浚

漏滴铜壶恰半,月到天心正圆。lòu dī tóng hú qià bàn,yuè dào tiān xīn zhèng yuán。
人在子规声处,几回欲眠不眠。rén zài zi guī shēng chù,jǐ huí yù mián bù mián。

客窗三景次友人韵

丘浚

楼上更传五点,邻家鸡叫三声。lóu shàng gèng chuán wǔ diǎn,lín jiā jī jiào sān shēng。
正是销魂时候,倚床坐待天明。zhèng shì xiāo hún shí hòu,yǐ chuáng zuò dài tiān míng。

厢房前有一桧树夏热甚向晚散堂闭门倚之而坐颇有林间之趣

丘浚

午睡醒来无事,斜阳转过松阴。wǔ shuì xǐng lái wú shì,xié yáng zhuǎn guò sōng yīn。
倚树科头箕踞,宛然身在山林。yǐ shù kē tóu jī jù,wǎn rán shēn zài shān lín。

采莲曲

丘浚

莲花红,莲叶碧。lián huā hóng,lián yè bì。
红似妾容妆,碧如妾裙色。hóng shì qiè róng zhuāng,bì rú qiè qún sè。
轻红易落碧易衰,情人道来竟不来。qīng hóng yì luò bì yì shuāi,qíng rén dào lái jìng bù lái。
停桡转棹日过午,藕丝断尽莲心苦。tíng ráo zhuǎn zhào rì guò wǔ,ǒu sī duàn jǐn lián xīn kǔ。