古诗词

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

鹦鹉曲

李东阳

大儿孔文举,小儿杨德祖,余子碌碌不足数。dà ér kǒng wén jǔ,xiǎo ér yáng dé zǔ,yú zi lù lù bù zú shù。
身著岑牟前击鼓,祢生狂呼老瞒沮。shēn zhù cén móu qián jī gǔ,mí shēng kuáng hū lǎo mán jǔ。
我辱衡,衡辱我,我欲杀之犹雀鼠。wǒ rǔ héng,héng rǔ wǒ,wǒ yù shā zhī yóu què shǔ。
一投荆,再送楚,黄鹤矶头赋鹦鹉。yī tóu jīng,zài sòng chǔ,huáng hè jī tóu fù yīng wǔ。
鹦鹉才多为舌误,举世何人不相妒。yīng wǔ cái duō wèi shé wù,jǔ shì hé rén bù xiāng dù。
生莫逢,仇主簿。shēng mò féng,chóu zhǔ bù。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

溪南溪北树萦回,洞口桃花几度开。xī nán xī běi shù yíng huí,dòng kǒu táo huā jǐ dù kāi。
枫子鬼来天作雨,云阳仙去水鸣雷。fēng zi guǐ lái tiān zuò yǔ,yún yáng xiān qù shuǐ míng léi。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

杨柳深深桑叶新,田家儿女乐芳春。yáng liǔ shēn shēn sāng yè xīn,tián jiā ér nǚ lè fāng chūn。
刲羊击豕禳瘟鬼,击鼓焚香赛土神。kuī yáng jī shǐ ráng wēn guǐ,jī gǔ fén xiāng sài tǔ shén。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

银烛金杯映绮堂,呼儿击鼓脍肥羊。yín zhú jīn bēi yìng qǐ táng,hū ér jī gǔ kuài féi yáng。
青衫黄帽插花去,知是东家新妇郎。qīng shān huáng mào chā huā qù,zhī shì dōng jiā xīn fù láng。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

绿鬓荆钗双髻螺,青裙高系小红靴。lǜ bìn jīng chāi shuāng jì luó,qīng qún gāo xì xiǎo hóng xuē。
阿?旧是茶城女,教得娃儿能楚歌。ā mí jiù shì chá chéng nǚ,jiào dé wá ér néng chǔ gē。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

拍拍东风燕子寒,卷帘花絮若为看。pāi pāi dōng fēng yàn zi hán,juǎn lián huā xù ruò wèi kàn。
夜深雨脚何曾睡,春水平于养鸭栏。yè shēn yǔ jiǎo hé céng shuì,chūn shuǐ píng yú yǎng yā lán。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

侬饷蒸藜郎插田,劝郎休上贩茶船。nóng xiǎng zhēng lí láng chā tián,quàn láng xiū shàng fàn chá chuán。
郎在田中暮相见,郎乘船去是何年。láng zài tián zhōng mù xiāng jiàn,láng chéng chuán qù shì hé nián。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

春尽田家郎未归,小池凉雨试絺衣。chūn jǐn tián jiā láng wèi guī,xiǎo chí liáng yǔ shì chī yī。
园桑绿罢蚕初熟,野麦青时雉始飞。yuán sāng lǜ bà cán chū shú,yě mài qīng shí zhì shǐ fēi。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

白纸黄坟野草生,柳烟桐火照清明。bái zhǐ huáng fén yě cǎo shēng,liǔ yān tóng huǒ zhào qīng míng。
楚娥不识秋千戏,两两沙头接臂行。chǔ é bù shí qiū qiān xì,liǎng liǎng shā tóu jiē bì xíng。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

渚兰汀芷不胜春,极浦遥山岂解颦。zhǔ lán tīng zhǐ bù shèng chūn,jí pǔ yáo shān qǐ jiě pín。
谁在长安褷花柳,山中闲煞采芳人。shuí zài zhǎng ān shī huā liǔ,shān zhōng xián shā cǎi fāng rén。

茶陵竹枝歌十首

李东阳

溪上春流乱石多,劝郎慎勿浪经过。xī shàng chūn liú luàn shí duō,quàn láng shèn wù làng jīng guò。
莫道茶陵水清浅,年来平地亦风波。mò dào chá líng shuǐ qīng qiǎn,nián lái píng dì yì fēng bō。

长沙竹枝歌十首

李东阳

三十六湾湾对湾,人家多住白茅间。sān shí liù wān wān duì wān,rén jiā duō zhù bái máo jiān。
直过洞庭三百里,长沙城北是彤关。zhí guò dòng tíng sān bǎi lǐ,zhǎng shā chéng běi shì tóng guān。

长沙竹枝歌十首

李东阳

南船北船满洞庭,萧公祠前牲酒馨。nán chuán běi chuán mǎn dòng tíng,xiāo gōng cí qián shēng jiǔ xīn。
二妃枉作君王后,君看君山山自青。èr fēi wǎng zuò jūn wáng hòu,jūn kàn jūn shān shān zì qīng。

长沙竹枝歌十首

李东阳

汨罗江头春水生,汨罗江上楚歌声。mì luó jiāng tóu chūn shuǐ shēng,mì luó jiāng shàng chǔ gē shēng。
人间若解三闾苦,水底鱼龙亦有情。rén jiān ruò jiě sān lǘ kǔ,shuǐ dǐ yú lóng yì yǒu qíng。

长沙竹枝歌十首

李东阳

马殷宫前红水流,定王台下暮云收。mǎ yīn gōng qián hóng shuǐ liú,dìng wáng tái xià mù yún shōu。
有井犹名贾太傅,无人不祭李潭州。yǒu jǐng yóu míng jiǎ tài fù,wú rén bù jì lǐ tán zhōu。
3061234567»