古诗词

文敬坠马用予韵见遗再和一首

李东阳

我马西行东客归,归心落日争分飞。wǒ mǎ xī xíng dōng kè guī,guī xīn luò rì zhēng fēn fēi。
长安城中一掌地,颠倒鞭鞚随裳衣。zhǎng ān chéng zhōng yī zhǎng dì,diān dào biān kòng suí shang yī。
君时别向中书宅,两日吾门断双屐。jūn shí bié xiàng zhōng shū zhái,liǎng rì wú mén duàn shuāng jī。
宁知此厄忽相遭,怪事惊从武昌得。níng zhī cǐ è hū xiāng zāo,guài shì jīng cóng wǔ chāng dé。
东曹旧僦尚书庭,当阶跛曳止复行。dōng cáo jiù jiù shàng shū tíng,dāng jiē bǒ yè zhǐ fù xíng。
曲身正自凭几杖,伸臂强可持杯罂。qū shēn zhèng zì píng jǐ zhàng,shēn bì qiáng kě chí bēi yīng。
拳如崔家独足鹭,风雨不动垂丝轻。quán rú cuī jiā dú zú lù,fēng yǔ bù dòng chuí sī qīng。
谁其赏此句独苦,吾荷武昌无限情。shuí qí shǎng cǐ jù dú kǔ,wú hé wǔ chāng wú xiàn qíng。
四当轩前花下坐,病足蹒跚为花过。sì dāng xuān qián huā xià zuò,bìng zú pán shān wèi huā guò。
诗才与病应力争,酒兴乡心复相佐。shī cái yǔ bìng yīng lì zhēng,jiǔ xīng xiāng xīn fù xiāng zuǒ。
归来病剧吟愈工,作势犹疑马前堕。guī lái bìng jù yín yù gōng,zuò shì yóu yí mǎ qián duò。
故将奇事发高怀,众口慰君君可贺。gù jiāng qí shì fā gāo huái,zhòng kǒu wèi jūn jūn kě hè。
忆当散发林中阿,扫石自坐青盘陀。yì dāng sàn fā lín zhōng ā,sǎo shí zì zuò qīng pán tuó。
肩行板舆步筇竹,左麈右箑随麾诃。jiān xíng bǎn yú bù qióng zhú,zuǒ zhǔ yòu shà suí huī hē。
风樯浪楫见亦惯,仓卒不废啸与歌。fēng qiáng làng jí jiàn yì guàn,cāng zú bù fèi xiào yǔ gē。
谁令冠屦执羁策,顿觉平地生鋋戈。shuí lìng guān jù zhí jī cè,dùn jué píng dì shēng chán gē。
安乐窝中长闭户,万事茫然入推步。ān lè wō zhōng zhǎng bì hù,wàn shì máng rán rù tuī bù。
如何物理异人情,堕甑有时犹却顾。rú hé wù lǐ yì rén qíng,duò zèng yǒu shí yóu què gù。
羊家臂折登三公,塞上髀伤欢老父。yáng jiā bì zhé dēng sān gōng,sāi shàng bì shāng huān lǎo fù。
定知时运迭乘除,或者神灵司籍簿。dìng zhī shí yùn dié chéng chú,huò zhě shén líng sī jí bù。
南人漫作知章嘲,北客善骑宁免误。nán rén màn zuò zhī zhāng cháo,běi kè shàn qí níng miǎn wù。
嗟予亦是长安人,二十年来几颠仆。jiē yǔ yì shì zhǎng ān rén,èr shí nián lái jǐ diān pū。
向来病卧苦岑寂,剧饮豪吟赖君助。xiàng lái bìng wò kǔ cén jì,jù yǐn háo yín lài jūn zhù。
言酬德报理则然,况是前车覆同路。yán chóu dé bào lǐ zé rán,kuàng shì qián chē fù tóng lù。
世间堕者亦无数,共说郎官好风度。shì jiān duò zhě yì wú shù,gòng shuō láng guān hǎo fēng dù。
即看走马向亨衢,莫待驱驰岁云暮。jí kàn zǒu mǎ xiàng hēng qú,mò dài qū chí suì yún mù。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

木斋先生将登舟以诗见寄次韵二首

李东阳

十年黄阁掌丝纶,共作先朝顾命臣。shí nián huáng gé zhǎng sī lún,gòng zuò xiān cháo gù mìng chén。
天外冥鸿君得志,池边蹲凤我何人。tiān wài míng hóng jūn dé zhì,chí biān dūn fèng wǒ hé rén。
官曹入梦还如昨,世路论交半是新。guān cáo rù mèng hái rú zuó,shì lù lùn jiāo bàn shì xīn。
仄柁欹帆何日定,茫茫尘海正无津。zè duò yī fān hé rì dìng,máng máng chén hǎi zhèng wú jīn。

木斋先生将登舟以诗见寄次韵二首

李东阳

暂从中秘辍丝纶,同是羔羊退食臣。zàn cóng zhōng mì chuò sī lún,tóng shì gāo yáng tuì shí chén。
偶为庭花留坐客,岂知宫树管离人。ǒu wèi tíng huā liú zuò kè,qǐ zhī gōng shù guǎn lí rén。
杯余尚觉情难尽,棋罢惊看局又新。bēi yú shàng jué qíng nán jǐn,qí bà jīng kàn jú yòu xīn。
极目春明门外路,扁舟明日定天津。jí mù chūn míng mén wài lù,biǎn zhōu míng rì dìng tiān jīn。

哭商裛衡侍讲

李东阳

科甲文章有父风,词林接武更谁同。kē jiǎ wén zhāng yǒu fù fēng,cí lín jiē wǔ gèng shuí tóng。
讲经春殿炉烟暖,校艺秋闱烛影红。jiǎng jīng chūn diàn lú yān nuǎn,xiào yì qiū wéi zhú yǐng hóng。
门阀并高缘有弟,头颅未白早称翁。mén fá bìng gāo yuán yǒu dì,tóu lú wèi bái zǎo chēng wēng。
生年五十还非夭,不道人间是梦中。shēng nián wǔ shí hái fēi yāo,bù dào rén jiān shì mèng zhōng。

哭青溪倪太宰先生

李东阳

握手藤床肉未寒,重来不觉泪汍澜。wò shǒu téng chuáng ròu wèi hán,zhòng lái bù jué lèi wán lán。
山川一代英灵尽,人物三朝作养难。shān chuān yī dài yīng líng jǐn,rén wù sān cháo zuò yǎng nán。
班史旧编家继有,山公新启世传看。bān shǐ jiù biān jiā jì yǒu,shān gōng xīn qǐ shì chuán kàn。
平生爱国忧民意,仕路谁堪语肺肝。píng shēng ài guó yōu mín yì,shì lù shuí kān yǔ fèi gān。

再哭青溪

李东阳

海内衣冠失老成,梦中精爽尚平生。hǎi nèi yī guān shī lǎo chéng,mèng zhōng jīng shuǎng shàng píng shēng。
杏园醉后千花拥,柳院归时一字行。xìng yuán zuì hòu qiān huā yōng,liǔ yuàn guī shí yī zì xíng。
旧事苍黄空过眼,暮年幽独转伤情。jiù shì cāng huáng kōng guò yǎn,mù nián yōu dú zhuǎn shāng qíng。
不须更作三同会,又听城西《薤露》声。bù xū gèng zuò sān tóng huì,yòu tīng chéng xī xiè lù shēng。

章恭毅公挽诗

李东阳

极知天下无难事,闻道先朝有直臣。jí zhī tiān xià wú nán shì,wén dào xiān cháo yǒu zhí chén。
万死不输三寸舌,一生谁是百年身。wàn sǐ bù shū sān cùn shé,yī shēng shuí shì bǎi nián shēn。
英灵地已归河岳,遗草天应护鬼神。yīng líng dì yǐ guī hé yuè,yí cǎo tiān yīng hù guǐ shén。
欲殉朱云借时剑,九原重斩负恩人。yù xùn zhū yún jiè shí jiàn,jiǔ yuán zhòng zhǎn fù ēn rén。

杨武选挽诗

李东阳

十载长安梦未醒,离堂风雨思冥冥。shí zài zhǎng ān mèng wèi xǐng,lí táng fēng yǔ sī míng míng。
书随洛下舟中犬,身逐台南水上萍。shū suí luò xià zhōu zhōng quǎn,shēn zhú tái nán shuǐ shàng píng。
卫国精灵应寂寞,郭家池馆半凋零。wèi guó jīng líng yīng jì mò,guō jiā chí guǎn bàn diāo líng。
寡妻稚子衔哀意,谁作张圆死后铭。guǎ qī zhì zi xián āi yì,shuí zuò zhāng yuán sǐ hòu míng。

见山楼题常熟陈亚参卷

李东阳

虞山青近东海头,正对元龙百尺楼。yú shān qīng jìn dōng hǎi tóu,zhèng duì yuán lóng bǎi chǐ lóu。
半山闲身刚得隐,四时佳景更宜秋。bàn shān xián shēn gāng dé yǐn,sì shí jiā jǐng gèng yí qiū。
屐曾蹑后犹余齿,帘为看来懒下钩。jī céng niè hòu yóu yú chǐ,lián wèi kàn lái lǎn xià gōu。
倚遍曲阑人不见,断云飞鸟共悠悠。yǐ biàn qū lán rén bù jiàn,duàn yún fēi niǎo gòng yōu yōu。

苏台曲五首

李东阳

秋水光于黛,新妆爱日斜。qiū shuǐ guāng yú dài,xīn zhuāng ài rì xié。
隔溪深不语,孤棹入菱花。gé xī shēn bù yǔ,gū zhào rù líng huā。

苏台曲五首

李东阳

草深香径合,花冷屟廊空。cǎo shēn xiāng jìng hé,huā lěng xiè láng kōng。
惟有吴宫水,春城四面通。wéi yǒu wú gōng shuǐ,chūn chéng sì miàn tōng。

苏台曲五首

李东阳

楼台春后掩,环佩月中行。lóu tái chūn hòu yǎn,huán pèi yuè zhōng xíng。
莫上胥门望,寒潮昨夜生。mò shàng xū mén wàng,hán cháo zuó yè shēng。

苏台曲五首

李东阳

国亡身亦虏,却载五湖槎。guó wáng shēn yì lǔ,què zài wǔ hú chá。
借问西施女,何如张丽华。jiè wèn xī shī nǚ,hé rú zhāng lì huá。

苏台曲五首

李东阳

张王旧时宫,零落数枝柳。zhāng wáng jiù shí gōng,líng luò shù zhī liǔ。
不是春风生,芳菲讵能久。bù shì chūn fēng shēng,fāng fēi jù néng jiǔ。

西湖曲五首

李东阳

湖波绿如剪,美人照青眼。hú bō lǜ rú jiǎn,měi rén zhào qīng yǎn。
一夜愁正深,春风为吹浅。yī yè chóu zhèng shēn,chūn fēng wèi chuī qiǎn。

西湖曲五首

李东阳

不信湖中好,侬身别有家。bù xìn hú zhōng hǎo,nóng shēn bié yǒu jiā。
翻愁岁华尽,不敢采莲花。fān chóu suì huá jǐn,bù gǎn cǎi lián huā。