古诗词

文敬坠马用予韵见遗再和一首

李东阳

我马西行东客归,归心落日争分飞。wǒ mǎ xī xíng dōng kè guī,guī xīn luò rì zhēng fēn fēi。
长安城中一掌地,颠倒鞭鞚随裳衣。zhǎng ān chéng zhōng yī zhǎng dì,diān dào biān kòng suí shang yī。
君时别向中书宅,两日吾门断双屐。jūn shí bié xiàng zhōng shū zhái,liǎng rì wú mén duàn shuāng jī。
宁知此厄忽相遭,怪事惊从武昌得。níng zhī cǐ è hū xiāng zāo,guài shì jīng cóng wǔ chāng dé。
东曹旧僦尚书庭,当阶跛曳止复行。dōng cáo jiù jiù shàng shū tíng,dāng jiē bǒ yè zhǐ fù xíng。
曲身正自凭几杖,伸臂强可持杯罂。qū shēn zhèng zì píng jǐ zhàng,shēn bì qiáng kě chí bēi yīng。
拳如崔家独足鹭,风雨不动垂丝轻。quán rú cuī jiā dú zú lù,fēng yǔ bù dòng chuí sī qīng。
谁其赏此句独苦,吾荷武昌无限情。shuí qí shǎng cǐ jù dú kǔ,wú hé wǔ chāng wú xiàn qíng。
四当轩前花下坐,病足蹒跚为花过。sì dāng xuān qián huā xià zuò,bìng zú pán shān wèi huā guò。
诗才与病应力争,酒兴乡心复相佐。shī cái yǔ bìng yīng lì zhēng,jiǔ xīng xiāng xīn fù xiāng zuǒ。
归来病剧吟愈工,作势犹疑马前堕。guī lái bìng jù yín yù gōng,zuò shì yóu yí mǎ qián duò。
故将奇事发高怀,众口慰君君可贺。gù jiāng qí shì fā gāo huái,zhòng kǒu wèi jūn jūn kě hè。
忆当散发林中阿,扫石自坐青盘陀。yì dāng sàn fā lín zhōng ā,sǎo shí zì zuò qīng pán tuó。
肩行板舆步筇竹,左麈右箑随麾诃。jiān xíng bǎn yú bù qióng zhú,zuǒ zhǔ yòu shà suí huī hē。
风樯浪楫见亦惯,仓卒不废啸与歌。fēng qiáng làng jí jiàn yì guàn,cāng zú bù fèi xiào yǔ gē。
谁令冠屦执羁策,顿觉平地生鋋戈。shuí lìng guān jù zhí jī cè,dùn jué píng dì shēng chán gē。
安乐窝中长闭户,万事茫然入推步。ān lè wō zhōng zhǎng bì hù,wàn shì máng rán rù tuī bù。
如何物理异人情,堕甑有时犹却顾。rú hé wù lǐ yì rén qíng,duò zèng yǒu shí yóu què gù。
羊家臂折登三公,塞上髀伤欢老父。yáng jiā bì zhé dēng sān gōng,sāi shàng bì shāng huān lǎo fù。
定知时运迭乘除,或者神灵司籍簿。dìng zhī shí yùn dié chéng chú,huò zhě shén líng sī jí bù。
南人漫作知章嘲,北客善骑宁免误。nán rén màn zuò zhī zhāng cháo,běi kè shàn qí níng miǎn wù。
嗟予亦是长安人,二十年来几颠仆。jiē yǔ yì shì zhǎng ān rén,èr shí nián lái jǐ diān pū。
向来病卧苦岑寂,剧饮豪吟赖君助。xiàng lái bìng wò kǔ cén jì,jù yǐn háo yín lài jūn zhù。
言酬德报理则然,况是前车覆同路。yán chóu dé bào lǐ zé rán,kuàng shì qián chē fù tóng lù。
世间堕者亦无数,共说郎官好风度。shì jiān duò zhě yì wú shù,gòng shuō láng guān hǎo fēng dù。
即看走马向亨衢,莫待驱驰岁云暮。jí kàn zǒu mǎ xiàng hēng qú,mò dài qū chí suì yún mù。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

树中饿

李东阳

山深雪寒路坎坷,两死何如一生可。shān shēn xuě hán lù kǎn kě,liǎng sǐ hé rú yī shēng kě。
桃才自信不如哀,君若有功何必我。táo cái zì xìn bù rú āi,jūn ruò yǒu gōng hé bì wǒ。
楚王好士得燕才,燕家未筑黄金台。chǔ wáng hǎo shì dé yàn cái,yàn jiā wèi zhù huáng jīn tái。
当时周室何为哉?dāng shí zhōu shì hé wèi zāi?
吁嗟乎树中饿死安足惜,何似西山采薇食。xū jiē hū shù zhōng è sǐ ān zú xī,hé shì xī shān cǎi wēi shí。

邯郸贾

李东阳

邯郸奇货千金抵,阳翟贾儿双睥睨。hán dān qí huò qiān jīn dǐ,yáng dí jiǎ ér shuāng pì nì。
掌珠飞堕华阳宫,宫中老蚌光如虹。zhǎng zhū fēi duò huá yáng gōng,gōng zhōng lǎo bàng guāng rú hóng。
关门不开玉符剖,秦人河山赵人手。guān mén bù kāi yù fú pōu,qín rén hé shān zhào rén shǒu。
邯郸种玉玉不死,移向宫中生玉子。hán dān zhǒng yù yù bù sǐ,yí xiàng gōng zhōng shēng yù zi。
长安宝气横九州,贾儿身贵封为侯。zhǎng ān bǎo qì héng jiǔ zhōu,jiǎ ér shēn guì fēng wèi hóu。
匹夫怀璧尚不可,何怪贪儿死奇货。pǐ fū huái bì shàng bù kě,hé guài tān ér sǐ qí huò。

易水行

李东阳

田光刎头如拔毛,于期血射秦云高。tián guāng wěn tóu rú bá máo,yú qī xuè shè qín yún gāo。
道傍洒泪沾白袍,易水日落风悲号。dào bàng sǎ lèi zhān bái páo,yì shuǐ rì luò fēng bēi hào。
督亢图穷见宝刀,秦皇绕殿呼且逃。dū kàng tú qióng jiàn bǎo dāo,qín huáng rào diàn hū qiě táo。
力脱虎口争秋毫,荆卿倚柱笑不咷。lì tuō hǔ kǒu zhēng qiū háo,jīng qīng yǐ zhù xiào bù táo。
身就斧锧甘腴膏,报韩有客气益豪。shēn jiù fǔ zhì gān yú gāo,bào hán yǒu kè qì yì háo。
十日大索徒为劳,荆卿荆卿嗟尔曹!shí rì dà suǒ tú wèi láo,jīng qīng jīng qīng jiē ěr cáo!

鸿门高

李东阳

鸿门高,高屹屹。hóng mén gāo,gāo yì yì。
日光荡,云雾塞。rì guāng dàng,yún wù sāi。
双舞剑,三示玦。shuāng wǔ jiàn,sān shì jué。
壮士入,目眦拆。zhuàng shì rù,mù zì chāi。
谋臣怒,玉斗裂。móu chén nù,yù dòu liè。
网弥天,龙有翼。wǎng mí tiān,lóng yǒu yì。
龙一去,难再得。lóng yī qù,nán zài dé。

新丰行

李东阳

长安风土殊不恶,太公但念东归乐。zhǎng ān fēng tǔ shū bù è,tài gōng dàn niàn dōng guī lè。
汉皇真有缩地功,能使新丰为故丰。hàn huáng zhēn yǒu suō dì gōng,néng shǐ xīn fēng wèi gù fēng。
人民不异山川同,公不思归乐关中。rén mín bù yì shān chuān tóng,gōng bù sī guī lè guān zhōng。
汉家四海一太公,俎上之对何囱囱,当时幸不烹若翁。hàn jiā sì hǎi yī tài gōng,zǔ shàng zhī duì hé cōng cōng,dāng shí xìng bù pēng ruò wēng。

淮阴叹

李东阳

营门昼开齐犬吠,蒯生相人先相背。yíng mén zhòu kāi qí quǎn fèi,kuǎi shēng xiāng rén xiān xiāng bèi。
古来鸟尽良弓藏,近时刎颈陈与张。gǔ lái niǎo jǐn liáng gōng cáng,jìn shí wěn jǐng chén yǔ zhāng。
功成四海身无地,归楚楚疑归汉忌。gōng chéng sì hǎi shēn wú dì,guī chǔ chǔ yí guī hàn jì。
极知犹豫成祸胎,时乎时乎不再来。jí zhī yóu yù chéng huò tāi,shí hū shí hū bù zài lái。
君王恩深辩士走,淮阴胸中血一斗。jūn wáng ēn shēn biàn shì zǒu,huái yīn xiōng zhōng xuè yī dòu。
妇人手执生杀机,赤族不待君王归。fù rén shǒu zhí shēng shā jī,chì zú bù dài jūn wáng guī。
君王归,神为恻。jūn wáng guī,shén wèi cè。
独不念秋毫皆信力,舍人一嗾彭王殂。dú bù niàn qiū háo jiē xìn lì,shě rén yī sǒu péng wáng cú。
淮阴之辞真有无?噫吁!淮阴之辞真有无?huái yīn zhī cí zhēn yǒu wú?yī xū!huái yīn zhī cí zhēn yǒu wú?

臣不如

李东阳

刘氏盟,吕氏争。liú shì méng,lǚ shì zhēng。
臣不如陵吕氏獗,刘氏绝臣不如勃?chén bù rú líng lǚ shì jué,liú shì jué chén bù rú bó?
平乎平乎智有余,胡为甘此两不如。píng hū píng hū zhì yǒu yú,hú wèi gān cǐ liǎng bù rú。
兹言非智还非愚,平乎竟尔为身图。zī yán fēi zhì hái fēi yú,píng hū jìng ěr wèi shēn tú。

殿上戏

李东阳

殿上戏,丞相嗔,丞相勿嗔吾弄臣。diàn shàng xì,chéng xiāng chēn,chéng xiāng wù chēn wú nòng chén。
臣可弄,不可狎,节使不来臣已杀。chén kě nòng,bù kě xiá,jié shǐ bù lái chén yǐ shā。
君王有道臣职遂,细柳营中亲按辔。jūn wáng yǒu dào chén zhí suì,xì liǔ yíng zhōng qīn àn pèi。

五丈原其一

李东阳

五丈原头动地鼓,魏人畏蜀如畏虎。wǔ zhàng yuán tóu dòng dì gǔ,wèi rén wèi shǔ rú wèi hǔ。
营门不开呼者怒,挥戈指天天宇漏。yíng mén bù kāi hū zhě nù,huī gē zhǐ tiān tiān yǔ lòu。
将星堕空化为土,炼石心劳竟何补。jiāng xīng duò kōng huà wèi tǔ,liàn shí xīn láo jìng hé bǔ。
侯归上天多旧伍,羽为前驱飞后拒。hóu guī shàng tiān duō jiù wǔ,yǔ wèi qián qū fēi hòu jù。
忠魂不逐降王车,长卫英孙朝烈祖。zhōng hún bù zhú jiàng wáng chē,zhǎng wèi yīng sūn cháo liè zǔ。

闻鸡行

李东阳

城头鸡鸣声不恶,祖生夜舞司州幕。chéng tóu jī míng shēng bù è,zǔ shēng yè wǔ sī zhōu mù。
南来击楫向中流,杀气横秋尽幽朔。nán lái jī jí xiàng zhōng liú,shā qì héng qiū jǐn yōu shuò。
手提一剑驯两龙,黄河以南无战锋。shǒu tí yī jiàn xùn liǎng lóng,huáng hé yǐ nán wú zhàn fēng。
十州父老皆部曲,谁遣吴儿作都督。shí zhōu fù lǎo jiē bù qū,shuí qiǎn wú ér zuò dōu dū。
中原未清壮士死,遗恨吴江半江水。zhōng yuán wèi qīng zhuàng shì sǐ,yí hèn wú jiāng bàn jiāng shuǐ。

晋之东

李东阳

西晋盛,南风竞,二十四友皆为佞。xī jìn shèng,nán fēng jìng,èr shí sì yǒu jiē wèi nìng。
北师来,东海追,四十八王皆不归。běi shī lái,dōng hǎi zhuī,sì shí bā wáng jiē bù guī。
前奉觞,后执盖,忠臣洒泪翻就害。qián fèng shāng,hòu zhí gài,zhōng chén sǎ lèi fān jiù hài。
万里中原士马空,铜驼尚在宫门外。wàn lǐ zhōng yuán shì mǎ kōng,tóng tuó shàng zài gōng mén wài。
宋家二帝俱入金,神州陆沉古犹今。sòng jiā èr dì jù rù jīn,shén zhōu lù chén gǔ yóu jīn。
黄旗紫盖渡江水,碧嵩清洛愁人心。huáng qí zǐ gài dù jiāng shuǐ,bì sōng qīng luò chóu rén xīn。
晋之东,非失据。jìn zhī dōng,fēi shī jù。
宋之南,竟何处?sòng zhī nán,jìng hé chù?

伯仁怨

李东阳

呼伯仁,百口累。hū bó rén,bǎi kǒu lèi。
卿卿不闻伯仁出,醉叱群奴杀诸贼。qīng qīng bù wén bó rén chū,zuì chì qún nú shā zhū zéi。
卿负我,我负公,军中应对声如钟。qīng fù wǒ,wǒ fù gōng,jūn zhōng yīng duì shēng rú zhōng。
三言不答二贤死,义未灭亲先杀士。sān yán bù dá èr xián sǐ,yì wèi miè qīn xiān shā shì。
君不见王彬哭友不拜兄,幽冥未必无知己。jūn bù jiàn wáng bīn kū yǒu bù bài xiōng,yōu míng wèi bì wú zhī jǐ。

氐带箭

李东阳

秦鞭断江江逆流,八公草木皆为仇。qín biān duàn jiāng jiāng nì liú,bā gōng cǎo mù jiē wèi chóu。
山头鹤唳争回首,城南老氐带箭走。shān tóu hè lì zhēng huí shǒu,chéng nán lǎo dī dài jiàn zǒu。
雄兵百万如倒山,三十年来一翻手。xióng bīng bǎi wàn rú dào shān,sān shí nián lái yī fān shǒu。
君不见扪虱翁,遗言莫遣西师东。jūn bù jiàn mén shī wēng,yí yán mò qiǎn xī shī dōng。
妇人孺子徒为忠,燕山饥鹰思弄风,归来但哭阳平公。fù rén rú zi tú wèi zhōng,yàn shān jī yīng sī nòng fēng,guī lái dàn kū yáng píng gōng。

五斗粟

李东阳

五斗粟,不屈人。wǔ dòu sù,bù qū rén。
五株柳,不出门。wǔ zhū liǔ,bù chū mén。
举世不我容,上作羲皇民。jǔ shì bù wǒ róng,shàng zuò xī huáng mín。
羲皇梦不见,一枕三千春。xī huáng mèng bù jiàn,yī zhěn sān qiān chūn。

燕巢林

李东阳

胡马来,饮淮浦。hú mǎ lái,yǐn huái pǔ。
春燕归,巢江树。chūn yàn guī,cháo jiāng shù。
石头城,立不住。shí tóu chéng,lì bù zhù。
狼居胥,在何处?láng jū xū,zài hé chù?
耕问奴,织问婢,谁遣书生论兵事?万里长城元自弃,生不逢檀道济。gēng wèn nú,zhī wèn bì,shuí qiǎn shū shēng lùn bīng shì?wàn lǐ zhǎng chéng yuán zì qì,shēng bù féng tán dào jì。