古诗词

春雪歌

王弘诲

苍灵敛手让玄冥,蛰龙始奋玉龙争。cāng líng liǎn shǒu ràng xuán míng,zhé lóng shǐ fèn yù lóng zhēng。
技穷邹衍吹燕律,气骄滕六纷纵横。jì qióng zōu yǎn chuī yàn lǜ,qì jiāo téng liù fēn zòng héng。
四野同云天一色,曦轮晻霭春无力。sì yě tóng yún tiān yī sè,xī lún àn ǎi chūn wú lì。
瑟瑟初看霰集晞,霏霏旋觉寒威逼。sè sè chū kàn xiàn jí xī,fēi fēi xuán jué hán wēi bī。
漫天灿烂屑琼瑰,筛地轻盈糅粉灰。màn tiān càn làn xiè qióng guī,shāi dì qīng yíng róu fěn huī。
平铺瓦陇后居上,巧入帘栊去复回。píng pù wǎ lǒng hòu jū shàng,qiǎo rù lián lóng qù fù huí。
咿喔误鸡传唱早,仓皇吠犬越山道。yī ō wù jī chuán chàng zǎo,cāng huáng fèi quǎn yuè shān dào。
杨花飘泊搅闲愁,流苏零落惊春老。yáng huā piāo pō jiǎo xián chóu,liú sū líng luò jīng chūn lǎo。
春老仙人姑射来,细拈六出斗阳开。chūn lǎo xiān rén gū shè lái,xì niān liù chū dòu yáng kāi。
净土累将增岳渎,和羹糁就拟盐梅。jìng tǔ lèi jiāng zēng yuè dú,hé gēng sǎn jiù nǐ yán méi。
鸳甃暗消冰溜仄,翠楼湿透鲛绡蚀。yuān zhòu àn xiāo bīng liū zè,cuì lóu shī tòu jiāo xiāo shí。
冷蕊休劳蜂蝶猜,幻葩终避芳菲匿。lěng ruǐ xiū láo fēng dié cāi,huàn pā zhōng bì fāng fēi nì。
不堪心赏滞繁华,肠断莺声殿暮鸦。bù kān xīn shǎng zhì fán huá,cháng duàn yīng shēng diàn mù yā。
何处银杯贪逐马,何人缟带浪随车。hé chù yín bēi tān zhú mǎ,hé rén gǎo dài làng suí chē。
九衢车马矜劝悦,紫貂坐拥金罍热。jiǔ qú chē mǎ jīn quàn yuè,zǐ diāo zuò yōng jīn léi rè。
只羡风前雪作花,宁嗟日后花如雪。zhǐ xiàn fēng qián xuě zuò huā,níng jiē rì hòu huā rú xuě。
雪花花雪自年年,春来春去漾流泉。xuě huā huā xuě zì nián nián,chūn lái chūn qù yàng liú quán。
君不见天边日出檐边雨,变幻冰山自古怜。jūn bù jiàn tiān biān rì chū yán biān yǔ,biàn huàn bīng shān zì gǔ lián。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

翠岩

王弘诲

苍翠似经娲后炼,昂藏肯受秦王鞭。cāng cuì shì jīng wā hòu liàn,áng cáng kěn shòu qín wáng biān。
岩瞻壁立风尘表,端笏谁当拜米颠。yán zhān bì lì fēng chén biǎo,duān hù shuí dāng bài mǐ diān。

游南华寺

王弘诲

几载斋心学上乘,入门觉路羡初登。jǐ zài zhāi xīn xué shàng chéng,rù mén jué lù xiàn chū dēng。
梦回欲解无生义,犹愧曹溪一宿僧。mèng huí yù jiě wú shēng yì,yóu kuì cáo xī yī sù sēng。

放生玳瑁

王弘诲

文身介族赋形殊,斗水焉能豢尔躯。wén shēn jiè zú fù xíng shū,dòu shuǐ yān néng huàn ěr qū。
沧海放生吾意足,报恩何敢望明珠。cāng hǎi fàng shēng wú yì zú,bào ēn hé gǎn wàng míng zhū。

题大鉴像

王弘诲

葱岭传衣振钵龙,一花五叶衍南宗。cōng lǐng chuán yī zhèn bō lóng,yī huā wǔ yè yǎn nán zōng。
慈帆不尽空中相,觉海谁图镜里容。cí fān bù jǐn kōng zhōng xiāng,jué hǎi shuí tú jìng lǐ róng。

对菊

王弘诲

粲粲金英美可餐,九秋风露与清寒。càn càn jīn yīng měi kě cān,jiǔ qiū fēng lù yǔ qīng hán。
多情似与诗人约,一夜丛开满药栏。duō qíng shì yǔ shī rén yuē,yī yè cóng kāi mǎn yào lán。

晓发龙江阁和松波太宰赠行韵

王弘诲

晓日河梁促去舟,离情南系水东流。xiǎo rì hé liáng cù qù zhōu,lí qíng nán xì shuǐ dōng liú。
白门回首青山隔,只有江声似鹭州。bái mén huí shǒu qīng shān gé,zhǐ yǒu jiāng shēng shì lù zhōu。

懒融祖师堂二首

王弘诲

为爱幽栖谒慧公,庄严色相半空中。wèi ài yōu qī yè huì gōng,zhuāng yán sè xiāng bàn kōng zhōng。
人间底事堪忙甚,一到堂前意已融。rén jiān dǐ shì kān máng shén,yī dào táng qián yì yǐ róng。

懒融祖师堂二首

王弘诲

一春阮籍似猖狂,放迹空门学隐墙。yī chūn ruǎn jí shì chāng kuáng,fàng jì kōng mén xué yǐn qiáng。
不尽西来传度意,个中疏懒味先尝。bù jǐn xī lái chuán dù yì,gè zhōng shū lǎn wèi xiān cháng。

王昭君辞

王弘诲

惊沙乱雪下阴山,憔悴胡天几日还。jīng shā luàn xuě xià yīn shān,qiáo cuì hú tiān jǐ rì hái。
纵使君王怜念妾,归来应减旧红颜。zòng shǐ jūn wáng lián niàn qiè,guī lái yīng jiǎn jiù hóng yán。

王昭君辞

王弘诲

纨扇秋风怨未消,长门明月望空遥。wán shàn qiū fēng yuàn wèi xiāo,zhǎng mén míng yuè wàng kōng yáo。
人生失意无南北,何必天涯叹寂寥。rén shēng shī yì wú nán běi,hé bì tiān yá tàn jì liáo。

王昭君辞

王弘诲

纵杀毛延可奈何,无缘对面几磋砣。zòng shā máo yán kě nài hé,wú yuán duì miàn jǐ cuō tuó。
古来红粉翻嗟怨,算来不赂画工多。gǔ lái hóng fěn fān jiē yuàn,suàn lái bù lù huà gōng duō。

游烂柯山

王弘诲

世事由来一局棋,千秋得失几人知。shì shì yóu lái yī jú qí,qiān qiū dé shī jǐ rén zhī。
直从弹指观无著,翻笑柯仙领悟迟。zhí cóng dàn zhǐ guān wú zhù,fān xiào kē xiān lǐng wù chí。

孔剑锋种种幻术而尤精推数学能道人心上事历历不爽若有鬼神通之书此问之二首

王弘诲

纷纷幻术解人颐,游意神通更出奇。fēn fēn huàn shù jiě rén yí,yóu yì shén tōng gèng chū qí。
我有三心寻不得,问君何处可前知。wǒ yǒu sān xīn xún bù dé,wèn jūn hé chù kě qián zhī。

孔剑锋种种幻术而尤精推数学能道人心上事历历不爽若有鬼神通之书此问之二首

王弘诲

安心久矣破支离,一笑犹堪对偃师。ān xīn jiǔ yǐ pò zhī lí,yī xiào yóu kān duì yǎn shī。
山鬼料应侏俩辨,可能猜就老夫诗。shān guǐ liào yīng zhū liǎ biàn,kě néng cāi jiù lǎo fū shī。

赠楼医怀川

王弘诲

君卿能读父书成,肘后清言四坐倾。jūn qīng néng dú fù shū chéng,zhǒu hòu qīng yán sì zuò qīng。
自是王侯求识面,争教女子不知名。zì shì wáng hóu qiú shí miàn,zhēng jiào nǚ zi bù zhī míng。