古诗词

春雪歌

王弘诲

苍灵敛手让玄冥,蛰龙始奋玉龙争。cāng líng liǎn shǒu ràng xuán míng,zhé lóng shǐ fèn yù lóng zhēng。
技穷邹衍吹燕律,气骄滕六纷纵横。jì qióng zōu yǎn chuī yàn lǜ,qì jiāo téng liù fēn zòng héng。
四野同云天一色,曦轮晻霭春无力。sì yě tóng yún tiān yī sè,xī lún àn ǎi chūn wú lì。
瑟瑟初看霰集晞,霏霏旋觉寒威逼。sè sè chū kàn xiàn jí xī,fēi fēi xuán jué hán wēi bī。
漫天灿烂屑琼瑰,筛地轻盈糅粉灰。màn tiān càn làn xiè qióng guī,shāi dì qīng yíng róu fěn huī。
平铺瓦陇后居上,巧入帘栊去复回。píng pù wǎ lǒng hòu jū shàng,qiǎo rù lián lóng qù fù huí。
咿喔误鸡传唱早,仓皇吠犬越山道。yī ō wù jī chuán chàng zǎo,cāng huáng fèi quǎn yuè shān dào。
杨花飘泊搅闲愁,流苏零落惊春老。yáng huā piāo pō jiǎo xián chóu,liú sū líng luò jīng chūn lǎo。
春老仙人姑射来,细拈六出斗阳开。chūn lǎo xiān rén gū shè lái,xì niān liù chū dòu yáng kāi。
净土累将增岳渎,和羹糁就拟盐梅。jìng tǔ lèi jiāng zēng yuè dú,hé gēng sǎn jiù nǐ yán méi。
鸳甃暗消冰溜仄,翠楼湿透鲛绡蚀。yuān zhòu àn xiāo bīng liū zè,cuì lóu shī tòu jiāo xiāo shí。
冷蕊休劳蜂蝶猜,幻葩终避芳菲匿。lěng ruǐ xiū láo fēng dié cāi,huàn pā zhōng bì fāng fēi nì。
不堪心赏滞繁华,肠断莺声殿暮鸦。bù kān xīn shǎng zhì fán huá,cháng duàn yīng shēng diàn mù yā。
何处银杯贪逐马,何人缟带浪随车。hé chù yín bēi tān zhú mǎ,hé rén gǎo dài làng suí chē。
九衢车马矜劝悦,紫貂坐拥金罍热。jiǔ qú chē mǎ jīn quàn yuè,zǐ diāo zuò yōng jīn léi rè。
只羡风前雪作花,宁嗟日后花如雪。zhǐ xiàn fēng qián xuě zuò huā,níng jiē rì hòu huā rú xuě。
雪花花雪自年年,春来春去漾流泉。xuě huā huā xuě zì nián nián,chūn lái chūn qù yàng liú quán。
君不见天边日出檐边雨,变幻冰山自古怜。jūn bù jiàn tiān biān rì chū yán biān yǔ,biàn huàn bīng shān zì gǔ lián。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

临溪书院

王弘诲

门巷时通车马,江湖远隔市朝。mén xiàng shí tōng chē mǎ,jiāng hú yuǎn gé shì cháo。
满地桑麻鸟雀,几家烟火渔樵。mǎn dì sāng má niǎo què,jǐ jiā yān huǒ yú qiáo。

临溪书院

王弘诲

山色金鸡缭绕,水声文笔潺湲。shān sè jīn jī liáo rào,shuǐ shēng wén bǐ chán yuán。
藜杖频窥草阁,酒家遥指花村。lí zhàng pín kuī cǎo gé,jiǔ jiā yáo zhǐ huā cūn。

临溪书院

王弘诲

水兰陂上花坞,杨柳渡头酒铛。shuǐ lán bēi shàng huā wù,yáng liǔ dù tóu jiǔ dāng。
赋就美人赤壁,歌听孺子沧浪。fù jiù měi rén chì bì,gē tīng rú zi cāng làng。

临溪书院

王弘诲

烟雨行踪雀舫,江湖心事鸥矶。yān yǔ xíng zōng què fǎng,jiāng hú xīn shì ōu jī。
渔父一竿钓艇,牧童三尺蓑衣。yú fù yī gān diào tǐng,mù tóng sān chǐ suō yī。

隐居

王弘诲

九万北溟羽翮,八千南楚春秋。jiǔ wàn běi míng yǔ hé,bā qiān nán chǔ chūn qiū。
寸舌常扪在否,微躯此外何求。cùn shé cháng mén zài fǒu,wēi qū cǐ wài hé qiú。

隐居

王弘诲

出世金仙大意,还丹玉诀真诠。chū shì jīn xiān dà yì,hái dān yù jué zhēn quán。
樗栎幸逃大匝,支离自保天年。chū lì xìng táo dà zā,zhī lí zì bǎo tiān nián。

隐居

王弘诲

梦境翻为觉境,酡颜自保衰颜。mèng jìng fān wèi jué jìng,tuó yán zì bǎo shuāi yán。
大隐聊同小隐,闭关顿悟开关。dà yǐn liáo tóng xiǎo yǐn,bì guān dùn wù kāi guān。

隐居

王弘诲

休休知足忍辱,咄咄怪事书空。xiū xiū zhī zú rěn rǔ,duō duō guài shì shū kōng。
答客堪同曼倩,解嘲漫拟扬雄。dá kè kān tóng màn qiàn,jiě cháo màn nǐ yáng xióng。

隐居

王弘诲

荣名沧海浮沤,光阴白驹过客。róng míng cāng hǎi fú ōu,guāng yīn bái jū guò kè。
何须畏人骄人,惟有自适其适。hé xū wèi rén jiāo rén,wéi yǒu zì shì qí shì。

隐居

王弘诲

得丧此生喻马,姓名与世呼牛。dé sàng cǐ shēng yù mǎ,xìng míng yǔ shì hū niú。
栩栩庄生蝴蝶,悠悠飘瓦虚舟。xǔ xǔ zhuāng shēng hú dié,yōu yōu piāo wǎ xū zhōu。

隐居

王弘诲

刘伶用酒止酒,渊明作诗戒诗。liú líng yòng jiǔ zhǐ jiǔ,yuān míng zuò shī jiè shī。
到处有乡称醉,逢人问叟名痴。dào chù yǒu xiāng chēng zuì,féng rén wèn sǒu míng chī。

海田道中

王弘诲

远树依微极浦,清溪宛转长堤。yuǎn shù yī wēi jí pǔ,qīng xī wǎn zhuǎn zhǎng dī。
杏花村里寻醉,桃洞人家欲迷。xìng huā cūn lǐ xún zuì,táo dòng rén jiā yù mí。

海田道中

王弘诲

烟笼近浦沙白,雨急长溪水浑。yān lóng jìn pǔ shā bái,yǔ jí zhǎng xī shuǐ hún。
一夜江头潮满,钓船撑到柴门。yī yè jiāng tóu cháo mǎn,diào chuán chēng dào chái mén。

海田道中

王弘诲

绿树孤村几点,平田沙屿一方。lǜ shù gū cūn jǐ diǎn,píng tián shā yǔ yī fāng。
岐路宁知车马,生涯半是舟航。qí lù níng zhī chē mǎ,shēng yá bàn shì zhōu háng。

海田道中

王弘诲

秋风燕子人家,细雨渔翁钓槎。qiū fēng yàn zi rén jiā,xì yǔ yú wēng diào chá。
日暮王孙何处,萋萋芳草天涯。rì mù wáng sūn hé chù,qī qī fāng cǎo tiān yá。