古诗词

题颜宗画

王渐逵

闲来尽识江山面,山水图看经欲遍。xián lái jǐn shí jiāng shān miàn,shān shuǐ tú kàn jīng yù biàn。
尤怜天下无化工,落笔意态俱凡庸。yóu lián tiān xià wú huà gōng,luò bǐ yì tài jù fán yōng。
神采不舒化工局,顿遣色相空皮肉。shén cǎi bù shū huà gōng jú,dùn qiǎn sè xiāng kōng pí ròu。
近时岭海闻颜宗,山水格韵称其雄。jìn shí lǐng hǎi wén yán zōng,shān shuǐ gé yùn chēng qí xióng。
丹青不施祇素墨,浓淡天然有其质。dān qīng bù shī qí sù mò,nóng dàn tiān rán yǒu qí zhì。
迩得林塘秋意图,笔痕日久皆芜糊。ěr dé lín táng qiū yì tú,bǐ hén rì jiǔ jiē wú hú。
形容剥落枯缣外,独有精神宛如在。xíng róng bō luò kū jiān wài,dú yǒu jīng shén wǎn rú zài。
云汀烟渚看渺茫,昏藤怪石储青苍。yún tīng yān zhǔ kàn miǎo máng,hūn téng guài shí chǔ qīng cāng。
眼前草木俱生意,鸟禽尽带清秋气。yǎn qián cǎo mù jù shēng yì,niǎo qín jǐn dài qīng qiū qì。
炎天毒热苦相关,爱尔一洗欣开颜。yán tiān dú rè kǔ xiāng guān,ài ěr yī xǐ xīn kāi yán。
飒飒凉风生栋牖,野色犹如袭襟袖。sà sà liáng fēng shēng dòng yǒu,yě sè yóu rú xí jīn xiù。
笔端造化真有神,颜宗之后夫何人。bǐ duān zào huà zhēn yǒu shén,yán zōng zhī hòu fū hé rén。
自怜质性偏林野,遍历江湖如传舍。zì lián zhì xìng piān lín yě,biàn lì jiāng hú rú chuán shě。
欲图海内名山容,来刻青萝万仞峰。yù tú hǎi nèi míng shān róng,lái kè qīng luó wàn rèn fēng。
恨却吾生后于汝,玄诠真匠堪谁与。hèn què wú shēng hòu yú rǔ,xuán quán zhēn jiàng kān shuí yǔ。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

寄蒋道林

王渐逵

一点君山水上沤,洞庭西望隔湘瓯。yī diǎn jūn shān shuǐ shàng ōu,dòng tíng xī wàng gé xiāng ōu。
岳阳久拟同携手,伫看乾坤月夜浮。yuè yáng jiǔ nǐ tóng xié shǒu,zhù kàn qián kūn yuè yè fú。

约王宇斋游白云蒲涧不果诗以柬之二首

王渐逵

九节菖蒲生涧烟,人传此地驻飞仙。jiǔ jié chāng pú shēng jiàn yān,rén chuán cǐ dì zhù fēi xiān。
何当共觅安期迹,数到秦皇汉武前。hé dāng gòng mì ān qī jì,shù dào qín huáng hàn wǔ qián。

约王宇斋游白云蒲涧不果诗以柬之二首

王渐逵

第一峰头色相真,泉翁书院倍嶙峋。dì yī fēng tóu sè xiāng zhēn,quán wēng shū yuàn bèi lín xún。
相期杖履红尘外,共酌清泉卧白云。xiāng qī zhàng lǚ hóng chén wài,gòng zhuó qīng quán wò bái yún。

送王宇斋还安福四首

王渐逵

引犬逐犬徒为扰,骑驴觅驴还更痴。yǐn quǎn zhú quǎn tú wèi rǎo,qí lǘ mì lǘ hái gèng chī。
饱食自能充养异,不须虚席说珍奇。bǎo shí zì néng chōng yǎng yì,bù xū xū xí shuō zhēn qí。

送王宇斋还安福四首

王渐逵

士有旷世而相感,况复三接羊城间。shì yǒu kuàng shì ér xiāng gǎn,kuàng fù sān jiē yáng chéng jiān。
峰头载酒不得对,江水江花生怅颜。fēng tóu zài jiǔ bù dé duì,jiāng shuǐ jiāng huā shēng chàng yán。

送王宇斋还安福四首

王渐逵

白云堂院辉光增,满酌源头最上层。bái yún táng yuàn huī guāng zēng,mǎn zhuó yuán tóu zuì shàng céng。
若论黄梅堂下客,君是泉翁之惠能。ruò lùn huáng méi táng xià kè,jūn shì quán wēng zhī huì néng。

送王宇斋还安福四首

王渐逵

须知心事本相联,吾道由来杖履边。xū zhī xīn shì běn xiāng lián,wú dào yóu lái zhàng lǚ biān。
堪叹世儒争自异,只将苍霭问青天。kān tàn shì rú zhēng zì yì,zhǐ jiāng cāng ǎi wèn qīng tiān。

咏白鹦鹉五首

王渐逵

巧向嫦娥启笑颜,水晶宫里暂栖安。qiǎo xiàng cháng é qǐ xiào yán,shuǐ jīng gōng lǐ zàn qī ān。
惯从玉兔偷灵药,嬴得冰肌只耐寒。guàn cóng yù tù tōu líng yào,yíng dé bīng jī zhǐ nài hán。

咏白鹦鹉五首

王渐逵

眇质人间亦自雄,峨冠修洁静仪容。miǎo zhì rén jiān yì zì xióng,é guān xiū jié jìng yí róng。
群来白鸟无相对,同向齐王侍雪宫。qún lái bái niǎo wú xiāng duì,tóng xiàng qí wáng shì xuě gōng。

咏白鹦鹉五首

王渐逵

仙都瑶圃洽元和,双树琪林乐自多。xiān dōu yáo pǔ qià yuán hé,shuāng shù qí lín lè zì duō。
换尽颜容不相识,定应常饱玉山禾。huàn jǐn yán róng bù xiāng shí,dìng yīng cháng bǎo yù shān hé。

咏白鹦鹉五首

王渐逵

海外幽栖誉已驰,独怜孤影远相依。hǎi wài yōu qī yù yǐ chí,dú lián gū yǐng yuǎn xiāng yī。
遥知陇蜀山头过,怪得南来雪满衣。yáo zhī lǒng shǔ shān tóu guò,guài dé nán lái xuě mǎn yī。

咏白鹦鹉五首

王渐逵

羞将灵慧学霓裳,画栋雕笼浣素妆。xiū jiāng líng huì xué ní shang,huà dòng diāo lóng huàn sù zhuāng。
世态于今多妒忌,莫从飞燕向朝阳。shì tài yú jīn duō dù jì,mò cóng fēi yàn xiàng cháo yáng。

春日写怀

王渐逵

竹篱啼鸟唤窗明,绿荫亭苔枕簟清。zhú lí tí niǎo huàn chuāng míng,lǜ yīn tíng tái zhěn diàn qīng。
睡起扣门闻旧约,杖藜携酒又山行。shuì qǐ kòu mén wén jiù yuē,zhàng lí xié jiǔ yòu shān xíng。

春日写怀

王渐逵

溪横南北护清虚,花映前堤柳半疏。xī héng nán běi hù qīng xū,huā yìng qián dī liǔ bàn shū。
田父不知春思好,隔邻呼酒说菑畬。tián fù bù zhī chūn sī hǎo,gé lín hū jiǔ shuō zāi shē。

春日写怀

王渐逵

春来风日信晴明,绿暗平芜草渐生。chūn lái fēng rì xìn qíng míng,lǜ àn píng wú cǎo jiàn shēng。
竟日园林无一事,柳桥西畔听啼莺。jìng rì yuán lín wú yī shì,liǔ qiáo xī pàn tīng tí yīng。